Vừa bước vào nhà, Hạ Hy ngay lập tức về phòng nghỉ ngơi vì nguyên một ngày hôm nay cô đã rất mệt. Còn Hắc Thiên thì vào thư phòng để tiếp tục làm việc.
Một khoảng thời gian sau...
"Cốc cốc cốc"
- "Vào đi"
- "Lão đại!ở RamLy Bang có biến phải đích thân lão đại tới một chuyến ạ"
(Ramly Bang là nơi mật lớn nhất ở La do chính Lục Hắc Thiên sỡ hữu. Ở đây rộng lớn nhưng người thường có thể không biết. Đây có lẽ quá quen với các ông lớn buôn lậu ngầm tới giao dịch với Lục Hắc Thiên.)
Khi nghe Ma Lão - (Là cánh tay đắc lực của Hắc Thiên trong giới Mafia. Anh gắn bó với Hắc Thiên gần được 17 năm nên việc gì khó Ma Lão đều được Hắc Thiên giao phó) nói xong thì Lục Hắc Thiên lập tức đứng dậy đi vể phía phòng mật trong phòng trang bị vũ khí, và thay tramg phục. Anh mặc full đen trông vừa ma mị vừa trông đáng sợ.
Sau đó, anh và Ma Lão lập tức phóng nhanh tới RamLy Bang. Trên đường đi Ma Lão vừa lái xe vừa trần thuật lại diễn biến tại Ramly Bang.
- " Có một đám thuộc hạ của ông Phi Quốc Du tới yêu cầu chúng ta cung cấp một lượng vũ khí nếu không ông ta sẽ cho người phá nát Ramly"
- "Hứ Phá nát? Gan to nhỉ"
- " Lão đại,có cần tôi xử lão ta luôn không?"
- "Không cần vội, tôi muốn ông ta tự mình quỳ xin tha"
- "Vâng lão đại"
Nói xong thì vừa lúc đến Ramly Bang. Lục Hắc Thiên vừa đi vào cả đám cúi chào 45° không ai dám thất lễ với Hắc Thiên.
- "Lão đại đi hướng này!"
Ma Lão dẫn đường cho Hắc Thiên tới nơi mà thuộc hạ của Phi Quốc Du đang đợi.
- " Lục tổng,rất vui khi đích thân ngài tới để đón tiếp tôi,hà hà"
Một tên vừa thấy Lục Hắc Thiên thì cười đanh đá, đứng lên đưa tay ra mời.
- " Chuyện gì?"
- "Chuyện là lão đại của tôi muốn Lục Tổng đây trợ cấp một lượng vũ khí lớn để giúp chuyện cho Lão đại của tôi. Còn nếu như Lục tổng đây từ chối thì đằng đây không nhưng nhị nữa mà tiến đấy"
- "Hứ, cậu nghĩ cậu có thể?"
Lục Hắc Thiên nghe tới đây nhướng mày đầy khinh bỉ
- " yaa chắc chắn sẽ được"
- " Tôi sẽ không trợ cấp bất cứ thứ gì từ RamLy cho Phi Quốc Du"
Tên đó tức giận ra lệnh cho đồng bọn
- "Mày... Anh em phá nát chỗ này cho tao"
Ngay lập tức những trợ thủ đắc lực của Hắc Thiên đứng xung quanh liền chỉa súng thẳng vào đầu của 13 tên đó.
- "Mày nghĩ mày là ai mà dám xông vào đây rồi phá nát nó trong khi tao đang ở đây?"
Lục Hắc Thiên đứng phét dậy rồi đi tới trước mặt tên đó.
- "Ma lão cậu mau đưa tất cả tên này xuống tầng hầm cho tôi.Đảm bảo không thiếu sót tên nào."
- "Rõ thưa lão đại"
Nói rồi tất cả bọn họ đều bị người cỉa Hắc Thiên khống chế mà đưa đi.
Ở Wanderheart...
- " Quản gia Trần, Lục Hắc Thiên đâu rồi sao tôi không thấy anh ấy?"
- " Thẩm tiểu thư chuyện này..."
Quản gia Trần nhưng nhị không nói được, Hạ Hy nhận ra được thì nói:
- "Thôi được rồi, tôi không thể ép ông nói được"
Nói rồi cô lập tức trở về phòng hoàn thành thiết kế mà khách hàng đặt. Mãi cho đến khi 1h sáng Hạ Hy không thấy Lục Hắc Thiên về thì bắt đầu lo lắng. Cô đi lại giường lấy điện thoại gọi cho Hắc Thiên.
Bên này,Lục Hắc Thiên đang hành hạ tên cầm đầu của Phi Quốc Du thì tiếng chuông điện thoại vang tới.
Anh nhìn tên người gọi rồi đưa roi đang cầm cho Ma lão bên cạnh rồi quay sang nghe nghe điện thoại.
- " Hạ Hy em vẫn chưa ngủ sao?"
- " Vẫn chưa,anh đang ở đâu vậy? "
- " Đang ở quán rượu cùng Lý Đường Phong và Hắc Đình Nam"
- "Thật chứ?"
- "Thật"
- "Vậy anh mau về nhá"
- "Được em ngủ trước đi lát tôi về sau"
Cuộc nói chuyện của Hắc Thiên và Hạ Hy đều được thuộc hạ của Phi Quốc Du nghe được. Nhưng Hắc Thiên không chú ý đến, anh đã sơ ý để người con gái anh có thể sẽ bị gặp nguy hiểm.
Hành hạ tên đó tới 3h sáng thì Lục Hắc Thiên cũng quay về Wanderheart cùng Thẩm Hạ Hy. Mọi chuyện ở đó đều được giao lại hết cho Ma lão giải quyết.
Về tới nhà,Lục Hắc Thiên lập tức đi tắm vì trên người anh dính vài vết máu. Anh tắm xong thì lập tức vào phòng Hạ Hy rồi ôm cô ngủ. Hạ Hy cảm nhận được phía bên giường lún sau xuống thì nói giọng mớ ngủ:
- "Anh về rồi sao?"
- "Ừm,ngoan ngủ đi muộn rồi"
Thế là cả hai ôm nhau ngủ tới sáng. Vì ngày mai là chủ nhật nên cả hai cũng an nhàn không màn tới thời gian mà tiếp tục ngủ tới tận trưa. Đây là lần đầu Hắc Thiên dậy trễ tới vậy vì anh là người coi trọng giờ giấc nên việc sai thời gian đủ làm anh khó chịu. Nhưng hôm nay anh phá lệ có lẽ là vì ngủ với Hạ Hy nên anh mới như vậy.
Cùng lúc này, Hạ Hy bị ánh sáng rọi vào khuôn mặt của cô. Cô cố vùi đầu vào người của Lục Hắc Thiên để né ánh nắng. Lục Hắc Thiên đang ngủ cảm nhận được thì tay nắm lấy chăn trùm lại cho Hạ Hy rồi ôm cô vào lòng ngực mình.
- "Ây chết tiệt,sao lại chói thế này chứ"
- "Hửm" Hắc Thiên nói giọng mớ ngủ
- "Chói quá"
- "Em dậy đi"
- "Dẹp tôi muốn ngủ tiếp, anh mau kéo rèm lại coi"
Lục Hâc Thiên ngồi dậy làm hệt như lời cô trong vô thức r quay lại giường hai người tiếp tục ngủ cho tới khi....