Phòng marketing là bộ phận quan trọng, không thể thiếu trong mục tiêu lớn lần này của công ty. Tuấn Minh ở bộ phận này ‘dũng cảm’ vượt qua hai tháng thực tập bão tố.
Anh nhớ những lúc ngồi thức tới 4, 5 giờ sáng ngồi viết rồi chỉnh sửa tài liệu. Nhớ những lúc "sáng chưa no, chiều đói meo bụng", trái tim hồi hộp, lo sợ nhưng vẫn phải họp báo cáo công việc và bàn kế hoạch với trưởng phòng. Những cuộc họp kéo dài hàng tiếng đồng hồ gây ám ảnh.
Còn có khoảng thời gian Tuấn Minh dồn hết tâm trí, sức lực của mình, chịu áp lực cực lớn từ trên ban xuống để hoàn thành công việc trong ngắn hạn,… Anh tự ngẫm rồi lại tự thấy khâm phục mình.
Tuấn Minh mỉm cười khích lệ bản thân. Anh không tin mình đã ‘sống sót’ lâu đến như vậy khi làm việc dưới chỉ đạo và đánh giá trực tiếp của trưởng phòng Bình Lương - người được mệnh danh là Thượng đế khó chiều trong giới marketing.
***
Hai tháng với Tuấn Minh không phải là khoảng thời gian ngắn, anh đã nếm đủ, trải đủ qua tất cả các thể loại công việc từ xây dựng, phát triển hình ảnh thương hiệu công ty đến nghiên cứu mở rộng thị trường để xác định nhu cầu thị trường, thị trường mục tiêu và mở rộng thị trường tiềm năng cho công ty.
Được sự tín nhiệm, đánh giá cao về thái độ, tác phong làm việc ‘đúng, chuẩn, xác’ của trưởng phòng, Tuấn Minh đã tham gia vào tổ xây dựng và thực hiện các chiến lược marketing, hỗ trợ trưởng phòng điều hành việc triển khai chiến lược.
Không chỉ thế anh là một trong ba thực tập sinh được giao cho theo dõi, giám sát quá trình thực hiện chiến lược để kịp thời điều chỉnh và đánh giá, báo cáo kết quả cho cấp trên.
Tuấn Minh biểu hiện xuất sắc trong công việc, trưởng phòng Bình Lương - người nổi tiếng khó tính cũng hiếm khi có dịp nổi nóng với anh. Cô quyết định cho Tuấn Minh tham gia làm thư ký của mình trong cuộc họp tham mưu cho Ban Giám đốc về chiến lược marketing, sản phẩm và khách hàng.
Cũng qua cuộc họp này, Tuấn Minh như vỡ lẽ ra, kiến thức của anh còn quá hạn hẹp. Nhìn trưởng phòng Bình Lương nói về các vấn đề liên quan đến phát triển thương hiệu, phát triển kênh phân phối, xây dựng nhãn hiệu sản phẩm mới, xác định khách hàng mục tiêu và hỗ trợ các bộ phận khác trong công ty thực hiện các kế hoạch marketing.
Tuấn Minh ngây người ra, anh lắng nghe chăm chú và ghi lại hết những kiến thức quý báu này. Quyển sổ tay dày 100 trang nhưng chỉ trong một buổi họp 3 tiếng, Tuấn Minh đã ghi không còn chỗ trống.
***
Chỉ khi trải qua nhiều công việc với những khó khăn riêng ở từng tổ khác nhau, Tuấn Minh mới thấy được mình yêu thích và đam mê với cái gì. Anh quyết định ở lại tổ làm nhiệm vụ thiết lập mối quan hệ với truyền thông.
Tuấn Minh quan niệm truyền thông là một điều cần phải đặc biệt chú trọng hơn hết. - “Thời buổi hiện nay, thành công của một cá nhân hay một tổ chức không phải đo ở tài sản họ có là bao nhiêu mà quan trọng là google đã nói về họ như thế nào?”
Để đảm bảo hình ảnh của công ty được thể hiện một cách tốt nhất trước công chúng, thì việc xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với giới truyền thông và báo chí là cốt lõi. Đây sẽ là đối tác đắc lực sẽ giúp công ty xây dựng thương hiệu và hỗ trợ xử lý khi có các các khủng hoảng ‘từ trên trời rơi xuống’.
***
Hôm nay đến công ty, anh sẽ cũng những thực tập sinh khóa này và toàn bộ nhân viên ở các bộ phận khác trong công ty tham gia cuộc họp với ban lãnh đạo để bàn về chiến dịch marketing và quảng bá trong tháng tới.
Đây là cuộc họp quan trọng, hai tháng vừa rồi Tuấn Minh đã rèn luyện, học hỏi rất nhiều kiến thức. Bây giờ chính là lúc để anh đi ra ngoài thực chiến, làm việc và đánh giá lại thực lực của bản thân trong một chiến dịch cụ thể.
“Cũng vì mức độ quan trọng nên điểm số đánh giá của mọi người trong tháng cuối này cũng sẽ sát sao và khắt khe hơn. Hãy cố gắng nhé.”
Tuấn Minh càng nghe người hướng dẫn thực tập nói thì càng có ý chí quyết tâm phải thực hiện thật giỏi, thật tốt, làm việc hết mình để ra trường với tấm bằng loại xuất sắc. Anh muốn trở thành thủ khoa đầu ra của trường MTU, lấy được số tiền thưởng từ nhà trường để mua cho mình một chiếc xe máy và đầu tư vào thiết bị làm việc.
***
Tuấn Minh im lặng ngồi phía sau xe, anh nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn bầu trời tươi sáng. Trong lòng anh cũng rộn lên sự phấn khởi, tràn ngập niềm vui, mong mau có thể tới công ty.
Thái Hưng lái xe chạy qua cầu Sài Gòn, một khung cảnh của mây trời và mặt nước hiện ra trước mắt Tuấn Minh. Mặt sông Sài Gòn lấp lánh ánh bạc khi mặt trời chiếu nắng xuống, con sông uốn lượn, trãi dài hàng trăm cây số.
Hai bên bờ, những ngôi nhà cao tầng bỗng trông bé xíu lại trước độ rộng lớn của dòng sông. Bầu trời trên cao vút và tươi xanh mang đến nguồn năng lượng mạnh mẽ cho tinh thần.
‘Trái đất, thiên nhiên quá rộng lớn, thành phố này quá đẹp và hiện đại. Mình phải cố gắng, cố gắng hơn nữa để có thể xứng với nơi đây.’
***
Thấy Tuấn Minh có vẻ thích thú như thế, Thái Hưng không dám làm phiền. Anh hạ tốc độ, cho xe chạy chậm hơn để Tuấn Minh có thể ngắm lâu một chút.
Xe di chuyển với tốc độ 50 km/h. Từ phía sau, bỗng một chiếc ô tô 4 chỗ khác chạy tới với tốc độ bàn thờ rồi đâm sầm vào đuôi xe của Thái Hưng.
Trời vừa hửng sáng, trên cầu có ít phương tiện đi lại nên hạn chế thiệt hại về người. Xe của Thái Hưng bị tông văng đi cách đó 30 mét, đuôi chiếc xe BMW i8 anh đang chạy bị bóp méo nghiêm trọng. Đầu xe va mạnh vào thành cầu bể nát đèn pha, nắp ca-pô,… Chiếc xe gây va chạm cũng ‘ngửa bụng’ sau cú tông.
Trên xe, Thái Hưng bị bất ngờ, anh không phản ứng kịp, tay lái cứ loạn xạ kéo vô lăng đâm vào thành cầu, anh bất tỉnh vài giây, sau đó nhanh chóng khôi phục. Tuấn Minh ở phía sau xe đã ngất đi từ lúc nào, vết máu trên hai cánh tay và trên lưng bắt đầu chảy ra. Phía sau, mui xe bắt lửa và bốc cháy.
Khói tràn vào trong xe, Thái Hưng ấn nút mở cửa kính nhưng nó không hoạt động. Anh nhanh lấy nước thấm vào chiếc khăn tay, dùng nó che mặt. Trước đó anh đã hít phải một ít khói và ho sặc sụa.
Thái Hưng đầy lo sợ, liên tục quay đầu tìm Tuấn Minh. Anh ra sức kêu tên đối phương rồi lách người đi ra ghế sau. Anh đưa chiếc khăn qua che mặt, mũi Tuấn Minh còn mình thì dốc sức để đạp, đấm, mở cánh cửa đưa người thoát ra ngoài.
Không có chiếc khăn che chắn lại cộng thêm dùng quá sức và hô hấp nhiều, Thái Hưng hít thêm một đợt khói và ho đến miệng khạc ra đầy máu.
Trong đầu anh lúc này chỉ nghĩ làm sao để an toàn ra ngoài. Đám cháy phừng lên trong tích tắc, Thái Hưng đã kịp thời hành động, anh và Tuấn Minh thoát ra ngoài chỉ trong chưa đầy một phút.
Thái Hưng cõng Tuấn Minh đi thật xa chiếc xe, hai người vật vã nằm xuống đường. Sau đó ít phút Thái Hưng cũng ngất đi.
***
Những người xung quanh được một phen hoảng hốt, họ nhanh chóng gọi cấp cứu, cảnh sát giao thông, đội phòng cháy chữa cháy đến cứu người và giải quyết hiện trường.
Ngọn lửa được dập tắt, chiếc xe chỉ còn trơ khung. Chiếc xe gây tai nạn kia cũng được cẩu về xử lý. Người trong xe có dấu hiệu ngáo đá, sau va chạm đã tử vong tại chỗ, thi thể được công an đưa về khám nghiệm và điều tra.
Tuấn Minh và Thái Hưng được đưa vào bệnh viện. Khi tỉnh lại, Thái Hưng ho một trận vật vã, giọng bị khàn đi, anh cảm nhận được cả cổ họng, thanh quản và lá phổi của mình như bị thiêu đốt, nóng rát vô cùng.
Thái Hưng nằm trên giường, anh liên tục ấn nút gọi y tá. Điều trong đầu anh lúc này chỉ có tính mạng của Tuấn Minh. Y tá đến, nói cho anh nghe về tình hình đã ổn định của Tuấn Minh. Anh vẫn không an lòng, quyết phải đi nhìn tận mắt.
Y tá dìu Thái Hưng lên xe lăn rồi đẩy anh đến nơi Tuấn Minh đang nằm. Khi thấy đối phương đang nằm thở đều trên giường để truyền nước biển thì mới nhẹ nhõm. Anh nhờ y tá lấy chiếc điện thoại và gọi cho Gia Bảo đến bệnh viện.
***
Gia Bảo nghe tin dữ, anh nhanh chóng lái đến tìm người. Ngồi bên giường nhìn Tuấn Minh, lòng anh đau như ngạt thở.
Gia Bảo cầm quyển sổ tay của Tuấn Minh, bên trong toàn việc công ty. Anh đọc cẩn thận từng chữ một, càng đọc càng đau lòng, chỉ cầu trời cho đối phương mau tỉnh lại, muốn anh làm gì cũng được.
***
Thái Hưng quay về phòng nghỉ, nằm được chừng 10 phút, bác sĩ cùng hai y tá đi vào. Vị bác sĩ đưa tờ giấy ghi kết quả xét nghiệm cho y tá phụ trách giường bệnh của anh rồi nói anh phải ở lại theo dõi thêm ba ngày nữa mới có thể xuất viện.
Ông dặn dò cẩn thận anh phải uống thuốc đều đặn, đến tái khám thường xuyên vì anh có nguy cơ bị Nhiễm trùng phổi và suy hô hấp do hít phải lượng lớn khói độc từ đám cháy. Thái Hưng gật gật đầu với bác sĩ, anh nằm dài trên giường, đầu óc, thân thể mệt mỏi. Ngay khi bác sĩ và y tá rời đi anh liền nhắm mắt ngủ một giấc. Trong lòng thầm nhủ ‘Mình sẽ ổn thôi. Không sao đâu, sẽ không có gì hết.’