Tôi Muốn Chinh Phục Em

Chương 10



Lúc này Tô Sâm Ngọc đang rất chật vật ngồi trên nền gạch lạnh lẽo,cô khóc đến khuôn mặt đẫm nước mắt. Căn phòng là một đống lộn xộn,nam nhân đứng trước mặt cô vẻ mặt vô cùng khó chịu. Anh nhờ Tô Sâm Ngọc trông chừng Mộ Tư Chân,kết quả bây giờ đã hơn hai giờ sáng cô ấy lại không ở nhà. Điện thoại không thể liên lạc,anh đã tìm những nơi cô có thể đến nhưng không tìm được. Lòng Quách Hàn nóng như lửa anh lo lắng cô phát hiện chuyện gì,sợ cô ấy đột nhiên biến mất khỏi cuộc đời anh.

Sáng hôm sau khi tỉnh lại Mộ Tư Chân đang được Cố Danh Quân ôm trong lòng,hai người nằm trên giường lớn màu trắng. Cô ngước nhìn nam nhân bên cạnh,ngũ quan trong giấc ngủ không còn lạnh lẽo chỉ còn lại vẻ đẹp khiến cô hít thở không thông. Mộ Tư Chân khẽ xoay người nằm trên ngực anh,tay nhè nhẹ vẽ lại đường nét khuôn mặt hoàn mỹ. Không lâu sau tay cô đã bị một bàn tay khác bắt lấy,Cố Danh Quân nắm bàn tay nhỏ có chút lạnh của cô đặt lên một nụ hôn. Nụ hôn nhẹ nhàng đặt trong lòng bàn tay cô,như có cơn tê dại lan tràn khắp cơ thể, cô cũng không rút tay lại,mặc anh hôn đến thõa mãn.

"hôm nay em không đến trường đúng không?" Anh đặt tay cô trên ngực chầm chậm hỏi,cô cảm nhận được nhịp tim anh từng hồi từng hồi.

"ân." cô nhẹ nhàng đáp một tiếng,trong lòng rối đến không nghĩ được gì nữa. Mộ Tư Chân không thể buông xuống suy nghĩ tội lỗi của bản thân,cô hiện tại đang ngoại tình có đúng không?

"em ngủ thêm một lát,anh chuẩn bị bữa sáng,xong sẽ gọi em" Cố Danh Quân rời giường không quên hôn lên trán cô mới xoay người ra ngoài,trên mặt đầy vẻ đắc thắng.

Mộ Tư Chân nằm trên giường nhìn vết lõm trên đệm bên cạnh không khỏi đau đầu,nơi đó vẫn còn độ ấm. Cô không hiểu được bản thân tại sao phát sinh loại quan hệ này, không phải cô nên phân rõ ràng sao. Có thể vì tâm trạng tồi tệ mà cô không kiểm soát được bản thân,loại chuyện này không đi quá giới hạn nhưng đã là lần đầu tiên cô cùng nam nhân ngủ chung,còn được ôm trong lòng một chút bài xích cũng không có.

Suy nghĩ không biết bao lâu cô cuối cùng cũng đưa ra quyết định,chuyện cô và Cố Danh Quân hôm nay cùng chuyện vị hôn thê của Quách Hàn kia, cô sẽ xem như không biết. Mộ Tư Chân cho mối quan hệ của cả hai một cơ hội,sự việc gần đây xem như khó khăn mà họ phải vượt qua,sau này sẽ không nhắc đến nữa. Đã nghĩ thông suốt cô bước xuống giường,vệ sinh cá nhân thay quần áo thoải mái được chuẩn bị sẵn.



Bên ngoài phòng khách trang trí rất thanh nhã, cảm giác rất ấm áp nhưng nhiều hơn là sang trọng,đồ vật nhìn qua đều có giá trị đắt đỏ,cô không kiềm được tán thưởng độ nhiều tiền của chủ nhân nơi này. Trong gian bếp rộng rãi tiện nghi có một nam nhân thân trên mang áo thun ngắn tay trắng,quần tây đen che đi đôi chân dài săn chắc. Nam nhân khí chất cao lãnh đầy vương giả,không hợp với không gian trong bếp, còn có chiều cao anh khiến không gian vốn rộng rãi trở nên chật hẹp. Tạp dề màu xanh quấn quanh eo hẹp khiến cô bị thu hút,phía sau còn được thắt thành nơ con bướm. Mộ Tư Chân nhìn động tác cắt rau,đập trứng còn kĩ năng hất chảo đầy chuyên nghiệp của anh có chút nghi ngờ mình chưa tỉnh ngủ. Cô không nghĩ được Cố Danh Quân lại nấu ăn giỏi,nhưng rõ ràng động tác này so với đầu bếp chuyện nghiệp không hề thua kém.

"mau giúp anh chuẩn bị dĩa" Từ khi cô xuống lầu anh đã nghe được,đến khi cô ngây ngốc nhìn anh đã hơn mười phút rồi.

"a được" cô nhanh chân chạy đến lấy chén dĩa đưa cho anh,hai mắt tò mò nhìn đồ ăn trên bếp. Cảm giác trong lòng đối với anh đầy ngưỡng mộ, Mộ Tư Chân gia đình không giàu có nhưng cô lại rất được yêu thương.Từ nhỏ đến lớn chuyện bếp núc hay dọn dẹp đều không đến lượt cô chen chân, mặc dù không phải tiểu thư ngậm thìa vàng lớn lên,thì cũng là hòn ngọc chi bảo của gia đình. Cô đối với loại nấu nướng này không giỏi,chỉ đủ nuôi sống bản thân vậy mà Cố Danh Quân gia thế bí ẩn nhiều tiền lại chuyên nghiệp như vậy.

Ngồi trên bàn cô nuốt ngụm nước miếng nhìn thức ăn bày trên bàn,chỉ trong thời gian ngắn anh lại làm được bàn ăn nhìn rất ngon mắt,đến khi ăn vào còn cực kì ngon miệng. Mộ Tư Chân nhìn cơm chiên rau củ,hạt cơm vàng óng tỏa mùi thơm, cà rốt cắt vuông cùng đậu hà lan tô điểm màu sắc, vì cô không thích hành lá nên anh chỉ để một cọng ngò phía trên trang trí. Bên cạnh là chén canh tôm,thịt tôm được băm nhuyễn vo viên nấu cùng đậu hũ cắt nhỏ và một ít màu xanh của cây cải. Món cuối cùng là thịt bò xào ớt chuông,màu sắc bắt mắt lại hài hòa mùi thơm tỏa ngào ngạt. Cô ăn từng món mỗi lần ăn xong không nhịn được nhìn về phía anh,ánh mắt tràn đầy khâm phục,tài nghệ này của anh khiến cô hận không thể được anh nấu ăn mỗi ngày. Nhìn vẻ mặt kích động của cô, Cố Danh Quân rất từ tốn dùng bữa,bên môi lại thường trực nụ cười câu hồn. Anh chầm chậm nhấp ngụm rượu vang đỏ,nhìn cô ăn gần hết thức ăn trên bàn,chăm chú quan sát vẻ mặt đáng yêu của cô.

"nếu em thích,anh có thể mỗi ngày đều nấu" Cố Danh Quân nhìn cô,mà câu nói này khiến động tác ăn của Mộ Tư Chân hơi dừng. Chỉ là rất nhanh lại khôi phục tốc độ bình thường,cô chỉ cười không trả lời tiếp tục bữa ăn.Cô không phải chưa từng ăn nhà hàng tốt cái khác chính là người nấu,đối với việc được người mình có cảm tình nấu cho bữa sáng,là trải nghiệm rất đặc biệt. Đợi cô uống xong ly sữa anh mới từ từ thu dọn chén dĩa trên bàn đi rữa,cô nhìn anh trong lòng không thể không có cảm giác hạnh phúc trào dâng.

"em có chuyện muốn nói" cô nhìn anh cầm trái cây đã gọt sẵn đến,ngồi ở đối diện cô. Mộ Tư Chân lấy hết dũng khí siết chặt tay nhìn thẳng đôi mắt đen sâu thẳm của anh nói.

Cố Danh Quân như hiểu được cô muốn nói gì,chỉ mỉm cười ngồi xuống gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Đến khi cả hai ngồi trên xe cùng nhau khoảng thời gian dài nhưng một câu cũng không mở lời. Không khí trong xe áp lực đến kì lạ,bản thân cô lại không biết nên nói gì mới đúng. Khi xe dừng lại trong góc khuất quen thuộc,Mộ Tư Chân mở cửa bước ra,không đợi cô tạm biệt anh đã rời đi. Trong lòng cô không hiểu vì sao rất thất vọng nhưng đó là điều cô muốn,hoàn toàn cắt đứt với anh. Cố Danh Quân qua gương nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của cô,bộ dáng thở dài bước đi cũng không lộ ra vẻ gì.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.