Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1597: Tề Thiên Đại Thánh đại chiến Độc Cô Thiên Tông (2)



- Là ngươi, cảnh giới của ngươi… Vô Cực Chí Cao Đại Đế! Làm sao có thể!

Hoắc Khứ Bệnh kinh ngạc nói, hắn có ấn tượng với Tôn Ngộ Không, con khỉ này không phải Thánh Nhân sao?

Làm sao đột nhiên biến thành Vô Cực Chí Cao Đại Đế?

Hơn nữa khí tức còn mạnh hơn hắn!

Tôn Ngộ Không lắc lắc cổ, phát ra tiếng cười quái dị mang tính tiêu chí, quay người nhìn Tần Quân cười nói:

- Bệ Hạ, hiện tại ta đạt tới Vô Cực Chí Cao Đại Đế viên mãn cảnh, ngài hài lòng không?

Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía Tần Quân, chẳng lẽ lại là Tần Quân làm?

Hạ Thần Võ há to mồm, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.

Bát Hầu này đạt tới Vô Cực Chí Cao Đại Đế viên mãn?

Hắn không nghe lầm?

- Hài lòng, trẫm cần ngươi đi trợ giúp đồ đệ của trẫm, cùng bọn hắn một chỗ đi!

Tần Quân chỉ Huyền Đương cùng Hoắc Khứ Bệnh nói, nghe vậy, Tôn Ngộ Không móc ra Hỗn Độn Tử Kim Bổng, khặc khặc cười nói:

- Bệ Hạ chờ một chút, ta tất lấy đầu chó của địch nhân đến!

Kế thừa Đấu Chiến Đại Đạo, thực lực của hắn cũng không chỉ Vô Cực Chí Cao Đại Đế đơn giản như vậy!

Huyền Đương cùng Hoắc Khứ Bệnh nuốt một ngụm nước bọt, lúc này mang theo Tôn Ngộ Không đằng đằng sát khí rời đi, trợ giúp Cơ Hạo Dạ.

Đợi sau khi bọn hắn rời đi, Cơ Càn Khôn nhịn không được hỏi:

- Bệ Hạ, ngài thật có Thần thông giúp người đề bạt tu vi?

Hắn ở Đại Tần thiên đình chờ đợi một đoạn thời gian, đã nghe qua không ít truyền thuyết, trước kia cũng đã gặp Tôn Ngộ Không, chỉ là ấn tượng không sâu, vừa rồi nghĩ một hồi mới nhớ ra.

Tần Quân liếc mắt nhìn hắn, tức giận nói:

- Ngươi coi trẫm nhiều năm như vậy đều đang chơi sao?

Lời vừa nói ra, Cơ Càn Khôn lúng túng vò đầu, trong mắt tràn đầy nóng rực.

Hắn cũng muốn mạnh lên!

Mọi người cảm xúc chập trùng, riêng phần mình bắt đầu mơ màng, Tinh Đạo lâm vào trong yên tĩnh.

Hạ Thần Võ nắm chặt song quyền, lâm vào trong thiên nhân giao chiến, Tôn Ngộ Không siêu việt hắn, thậm chí còn xa xa vứt bỏ hắn, để hắn không cách nào lại giữ vững bình tĩnh

Để chính hắn tu luyện, hắn cũng không có niềm tin tuyệt đối tu luyện tới Vô Cực Chí Cao Đại Đế, nhưng đi theo Tần Quân, hi vọng liền sẽ trở thành sự thật, hơn nữa cũng không phải là tháng năm dài đằng đẵng, hắn làm sao có thể không động tâm?

Đại khái đi qua nửa canh giờ…

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Tôn Ngộ Không, Cơ Hạo Dạ, Huyền Đương, Hoắc Khứ Bệnh thuấn di xuất hiện ở trước mặt đám người Tần Quân.

Trên người bốn người đều có chút vết máu, duy chỉ có Tôn Ngộ Không khiêng Hỗn Độn Tử Kim Bổng hắc hắc cười không ngừng, cười đến làm lòng người rét lạnh.

Cơ Hạo Dạ, Huyền Đương cùng Hoắc Khứ Bệnh trầm mặc, sắc mặt rất khó coi.

- Như thế nào?

Cơ Càn Khôn vội hỏi, nhìn thấy Cơ Hạo Dạ không việc gì, hắn liền yên tâm.

Mọi người cũng đều khẩn trương nhìn chung quanh, sợ Độc Cô Thiên Tông giết ra.

- Độc Cô Thiên Tông chạy trốn, còn gãy mất hai tay.

Cơ Hạo Dạ hít sâu một hơi, cảm thán.

Lời vừa nói ra, mọi người không khỏi trừng to mắt, hít vào khí lạnh.

Tần Quân cũng hơi kinh ngạc, ánh mắt vô ý thức nhìn về phía Tôn Ngộ Không.

Chẳng lẽ Đấu Chiến Đại Đạo lợi hại như thế?

Đại Đạo Thần Thông, cao thâm mạt trắc!

- Gia hỏa này quá độc ác.

Hoắc Khứ Bệnh nhìn về phía Tôn Ngộ Không, lắc đầu nói, hắn khó mà quên vừa rồi thấy.

Lực lượng của Tôn Ngộ Không siêu việt cảnh giới, mạnh đến Vô Cực Đại Chúa Tể cũng gánh không được.

Lại thêm Huyền Đương, Cơ Hạo Dạ cùng Hoắc Khứ Bệnh tương trợ, Độc Cô Thiên Tông ôm hận trốn đi.

- Ngươi chiến thắng Độc Cô Thiên Tông?

Quách Gia kinh ngạc hỏi, mặt mũi tràn đầy không thể tin được, đây là lần thứ nhất hắn thất thố như vậy.

Đây chính là Độc Cô Thiên Tông a!

Tôn Ngộ Không trong khoảng thời gian ngắn tu vi bay vọt, hẳn là ngay cả Vô Cực Chí Cao Đại Đế phổ thông cũng đánh không lại mới đúng, có thể nào vượt cấp đánh bại Độc Cô Thiên Tông?

- Không, chỉ là đánh nổ hai cánh tay của hắn, nếu thật đơn đả độc đấu, thắng bại khó liệu.

Tôn Ngộ Không lắc đầu nói, tuy hắn tự phụ, nhưng không tự đại.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.