Con bọ kia liền biến thành từng hạt bụi vàng bay vào người Vô Khương, cùng lúc đó Khế Linh Trụ trong linh hồn hắn cũng hiện lên, cái trụ cực lớn như trụ trời sừng sững hiện lên như kim tự tháp, mà hạt bụi kia ngắm vào đỉnh thứ 2 của Khế Linh Trụ hình thành bực họa con bọ cực kỳ to lớn lúc nãy
Mà thấy cảnh này từ bên ngoài, Vô Khương cũng cực kỳ hưng phấn
“Sử thi, thế mà tìm trúng được 1 con sử thi”
Khi bắt con bọ này Vô Khương cũng chỉ trông chờ vào tiềm lực [Hiếm] nhưng không ngờ nó đã có thể nhảy lên được tầng thứ [Sử thi] ngang bằng với Jormundga
Không chờ đợi, Vô Khương ngay lập tức kiểm tra thông tin cùng lúc đó lệnh Jordmunga đến tiếp ứng q·uân đ·ội đã dàn binh
SunScarp: Level 15
Giới thiệu: Là con bọ từ bên trong thần thoại mà đi ra nắm giữ sức mạnh phi thường, được hưởng ưu ái bởi ánh sáng, chỉ cần nơi nào có ánh sáng thì tốc độ hồi phục, sức mạnh đều được tăng mạnh
“Không tệ, đến từ trong thần thoại đi ra đã không tầm thường, có thể so với Jormundga”
Nhưng niềm vui chưa bao lâu Vô Khương liền tê cả da đầu khi nhìn cảnh tượng trước mặt, vẫn là đội quân của hắn đang dăng lên hàng loạt v·ũ k·hí bày vững trận địa
Nhưng phía bên kia chiến tuyến lại khác, trên bầu trời không còn là mấy con bướm mà Vô Khương thả ra mà lúc này chiếm hữu trên không là một đám lớn ong, những con ong này lớn đến bằng người bình thường
Những con ong này bên dưới là 4 chân đốt như côn trùng thông thường còn bên trên lại là 2 cái mũi khoan cánh tay cực kỳ lực lưỡng
Bởi vì bọn nó đóng quân toàn bầu trời trời vì thế nên những con bướm Vô Khương thả ra nhanh chóng bị diệt, cũng vì vậy mà Vô Khương nhanh chóng giải quyết cùng quay về như vậy
Nhìn bầu trời đầy ngút những con ong lớn, dần dần che khuất cả bầu trời cộng thêm từng con kiến lớn không kém đàn ong lao ra và dần bao quanh q·uân đ·ội của Vô Khương, riêng chỉ những thế thôi cũng khiến không chỉ quân lính mà OrcKingu cũng tê cả da đầu
OrcKingu nhìn đàn kiến lao ra càng ngày càng đông hơn cùng đàn ong cũng không kém, hắn liền đưa mắt tới Becgie bên cạnh
Becgie cũng không kém OrcKingu là bao, đàn kiến cùng đàn ong số lượng theo hắn nhìn thấy cũng đã tiếp cận cả vạn con, hơn nữa mỗi con này theo hắn đánh giá cũng là từ level 5 trở lên
“Rút, tuần tự rút quân, toàn quân giữ vững đội hình, Orc Bộ binh hạng nặng dần lui về sau cùng bao bọc hậu phương”
4 cẩu đầu nhân còn lại cùng với OrcKingu không dám chậm trễ, bọn hắn cũng theo lệnh mà làm theo, riêng Becgie thì vẫn cố nán lại quan sát xem bên trong đội quân kiến cùng ong kia con nào là con chỉ huy cùng thực lực của bọn nó
Càng lùi quân sâu đến thi đội quân kiến cùng ong lại càng tiến đến nhanh hơn, hơn nữa bọn chúng tiến công thế mà theo trật tự và cố ý đưa những con to lên đầu chắn
“Cung thủ vừa lùi vừa bắn, Nautilus-02 nhanh chóng tiến về phía trước, Orc bộ binh hạng nặng cũng nhanh chóng tiến lên từ 2 cánh, goblin cung thủ cùng kỵ binh nhân loại từ giữa lùi về yểm hộ”
Lệnh vừa được đưa ra, 2 bên cạnh của Orc bộ binh hạng nặng liền dâng lên, những kỵ binh con người cùng goblin cung thủ thì dần lùi về yểm hộ
4 Cẩu đầu nhân còn lại không nhìn mà cũng lao nhanh về phía trước chạy trốn, riêng OrcKingu thì lại đưa ánh mắt liếc về phía Becgie rồi cũng đi theo 4 tên kia
Rất nhanh chóng, hàng phía sau liền bị đoàn quân kiến cùng ong thôn phệ, nhưng cũng có khoảng thời gian chậm lại làm tiền đề cho nhóm quân phía trước tạo thêm khoảng cách
Nhưng thế cũng vừa đủ, Vô Khương cùng Jormundga đã xuất hiện ở phía trước bọn nó, thấy chủ nhân của mình đã đến, dù không biết ở tình thế này ngài ấy sẽ làm được gì, nhưng trong vô thức nó đã buông lỏng đi vài phần
Mà Vô Khương sau khi thấy đại quân của kiến cùng ong đang hùng hổ tiến công, hắn không do dự mà trực tiếp lệnh Jormudga lao lên cản lại
Bản thân nhảy xuống ngồi trên con Nautilus-02 mà chỉ đạo đoàn quân chạy trốn
Jormunga cũng không sợ hãi, ngược lại nó lại cực kỳ hưng phấn, thú tính cũng trỗi dậy, một mình một con đại xà lao thẳng về phía q·uân đ·ội kiến, mồm vẫn khạc từng trận vòi rồng độc lớn quét đàn ong
Tiếng gầm lớn của nó cùng với vỡ nát đất đá xung quanh cũng vang lên khắp bầu trời, còn bên này, nhóm đại quân của Vô Khương cũng đã chạy trốn đi theo hướng chỉ đạo
Vô Khương tách q·uân đ·ội của mình thành từng phần nhỏ, chia thành nhiều hướng tản xa xung quanh, nhìn đến đội quân gần 1 vạn của kiến cùng ong kia, cộng thêm những tên chỉ huy lớn còn chưa ra mặt, khác với thú triều điên cuồng không mục đích, đám côn trùng kia theo Vô khương đánh giá là đã là q·uân đ·ội chính quy, hơn nữa những tên này lại cực kỳ chấp hành mệnh lệnh, một đội quân chấp hành mệnh lệnh đến đáng sợ như thê thì dù giao chiến muốn thắng cũng phải thắng thảm
Đúng như Vô Khương dự đoán về sức mạnh của đám côn trùng này, vừa chạy trốn vừa thông qua [Khế Linh Trụ] dùng đến ánh mắt của Jormundga hắn cũng thấy được dù đám kiến bởi vì c·hất đ·ộc của Jormundga trải rộng qua thân rắn nên tổn thường cũng không nhiều, thế nhưng từ dưới mặt đất cùng ở trên không liền có những con cùng loại nhưng hình dạng lại cực kỳ khác biệt, theo đánh giá thì tên nào tên nấy cũng level 30 trở lên
Chưa hết, ngay khi mấy tên đấy xuất hiện, từ phương xa thế mà hiện ra từng bóng lớn, bọn nó cao lớn đến nỗi bằng một nửa Jormundga trạng thái ngẩng đầu lên, nghĩa là mỗi tên độ cao ngang tòa nhà 10 tầng
Nhưng chưa kịp nhìn rõ, từ tầm nhìn Vô Khương hay là Jormudga chỉ thấy thân dưới của mình, đến khi nhận ra thì đã biết bản thân đã chém mất đầu
Nhưng vì là loài rắn, vì thế nên dù mất đầu Vô Khương qua tầm nhìn đã nhìn thấy 4 cái bóng đen, trong đó 2 bóng có cánh, khác với ong lính kia 2 tay là 2 cái mũi khoan, 2 tên này mỗi 2 tay giống như 2 thanh đao lớn còn 2 bóng còn lại hắn có thể xác định là 2 con kiến
Ngay khi Jormundga vừa c·hết, hắn liền kích nổ số độc còn lại trong thân rắn, nó tạo thành một quả bom khí độc trải rộng ra nhiều phía, mà cùng lúc đó thân xác của nó cũng dần dần tan thành ánh sáng mà biến mất đi
Mà nhờ có nó mà kéo dài thời gian chạy trốn của Vô khương cùng q·uân đ·ội dài hơn 2 tiếng, cho đến khi trời tối, nhóm người cuối cùng cũng đã về đến lãnh địa
Khác với bầu không khí thường ngày bận rộn cùng yên bình, Vạn giới lãnh địa của Vô Khương lúc này lại tràn ngập cảm giác đau thương cùng mờ mịt
Từng đoàn từng đoàn thương binh được đưa vào uống [thánh thủy] dù vậy cũng không thuyên giảm đi được mất mát, không riêng những binh sĩ đã mất đi mà còn chính những binh sĩ chính mắt từ xa nghe thấy tiếng gầm đau đớn cuối cùng của Jormundga, con quái vật đấy ban đầu chính là thú vật biểu tượng của lãnh địa cũng như là biểu tượng của sức mạnh lãnh chúa
Thế mà con quái vật biểu tượng đấy ngã xuống trước mặt bọn họ, hơn nữa càng làm bọn hắn thấy tự hổ thẹn là vị lãnh chúa kia hy sinh nó cho bọn hắn chạy trốn, đây là hổ thẹn của 1 binh sĩ cũng như là may mắn khi theo đúng chủ để bảo vệ