Đối mặt với một con rắn khổng lồ há miệng là có thể nuốt trộn một đầu xa tải lớn, hơn nữa từ miệng đen cùng răng sắc nhón như răng cá sấu thế kia, ai đối mặt cũng nhận áp lực cực lớn
Vô Khương vuốt nhẹ đầu rắn đang ở bên cạnh mình chỉ ra hướng bộ lạc Orge
“Theo đà tiến đến gần bộ lạc này cho ta, ăn được bao nhiêu quái vật ta không quản, nhưng không cần đến cần bọn hắn, nếu có thể ngươi dẫn một số con quái vật t·ấn c·ông bộ lạc bọn hắn, nhớ kỹ, đứng xa vào, nếu có thứ gì xảy ra thì nhanh chóng trốn”
Jormundga nhẹ gật đầu rắn, lưỡi vô thức kéo ra kéo vào xong liền trườn với tốc độ cực nhanh rời đi
Vô Khương nhìn đại xà rời đi chợt nhớ đến thứ gì quên nhắc, hắn liền lớn giọng
“Nếu như gặp được con quái vật nào có kỹ năng đặc biệt nhớ nhớ mang về nha ta”
Đáp lại Vô Khương cũng là tiếng rít của lưỡi rắn vang cả lãnh địa
Dặn dò xong, hắn cũng không tính đêm nay làm vụ gì quá lớn, dù sao thân thể sinh vật chứ không phải là máy móc, tối hôm qua đám cẩu đầu nhân đã liều mạng đủ, cả chiều cũng bôn ba khắp nơi, tinh thần cùng sức khỏe cũng đã giảm sút, nghỉ ngơi cũng là việc tốt a
Ăn uống no say xong, Vô Khương liền rời khỏi đi về thánh thụ ngâm người nửa tiếng xong cũng tiếp tục đi ngủ
Cả ngày hôm qua hắn đã tốn cực nhiều sức lực vào chiến đấu, căng não suốt trong trận chiến, hơn nữa việc bị đốt đến lòi ra cả xương người cũng nói ra tốn bao nhiêu tinh thần cùng sức mạnh, hắn cần ngủ a, ngủ để hồi phục năng lượng cùng minh mẫn
Vừa lên giường hắn mở chat xem xem ngày thứ 2 trôi qua, đám lãnh chủ hiện giờ tình hình như nào
Vừa mới mở ra liền hàng loạt tin nhắn ào ào phát đến
“Ngọa tào, may lần này ta dẫn binh sĩ về kịp lúc, bọn ta chỉ mới nghỉ chân trong lãnh địa vài phút thôi mà từ đằng xa đám quái thú liền ập đến, hù c·hết bảo bảo a”
“Haha, lầu trên đúng là ngu nha, ta liền tuân thủ cắm cọc trong lãnh địa làm ruộng, đến giờ thu hoạch cũng kha khá mà còn bảo trụ được lãnh địa nhân thủ”
“Câu hỏi là, ngươi chẳng lẽ không ra ngoài kiếm hồn tinh ?”
“Cùng câu hỏi, hồn tinh mua được rất nhiều thứ a”
“Hư hừ, chỉ có tên ngốc mới đi ra, ta lại thấy đây là cái bẫy Chí Cao đưa ra, các ngươi ra ngoài g·iết được vài con yêu thú, thu được mấy cái hồn tinh chứ, ta thấy vật phẩm rẻ nhất trên giao dịch nhiều đến 20, còn sào huyệt cũng lên đến mấy trăm hồn tinh, lão tử mới không cần thứ đấy”
“Lầu trên nói có vẻ… có lý a”
“Nhắc đến hồn tinh, Vô Khương lão đại sáng ra vừa đặt mua Cẩu đầu nhân Sào Huyệt, ta cũng rứt hết túi lấy 350 hồn tinh mua đến một toàn thông thường [Huyết cẩu] sào huyệt, đến giờ chưa bán được a, triệu hồi Vô Khương đại lão”
“Giống ta a, cầu Vô Khương đại lão”x999+
Mà lúc này một luồng tin chế giễu cả đám cũng hiện lên
“Có cái cứt mà Vô khương đại lão mua ấy, ta vừa tra ra [Huyết Cẩu] ngươi tđn gia bán 2000 hồn tinh, chợ đen cũng không đen như ngươi”
“Haha, đám vừa tham vừa ngu, thông thường sào huyệt giá bán cũng chỉ từ 300 đến 500 các ngươi định giá lên toàn 1000 trở lên, Vô Khương có mà ngu cũng không mua”
Vô Khương càng nhìn càng thấy đám lãnh chúa này đúng đủ thú vị, muôn màu muôn vẻ, nhưng nhìn kiểu này thì đến mấy ngày sau cũng chưa chắc đám lãnh chúa này mua Sào huyệt có huyết mạch cẩu cho hắn, muốn hố người cũng phải hố đến khi toàn bộ bị hố
“Ừm, sáng nay ta vừa dốc hết tiền túi mua toàn bộ 350 sào huyệt cẩu đầu nhân, mất đâu đó tầm….900 ngàn hồn tinh đi, các vị cứ tiếp tục săn mua Sào Huyệt có huyết mạch chó tiếp, ngày mai ta thu hoạch lại tiếp tục thu mua”
“Đại lão vạn tuế a”
“Đại lão đúng là đại lão, một hơi tiêu hết 900 ngàn, ta cả ngày g·iết thú cũng chỉ kiếm được vài trăm a”
“Thế mà đại lão mua hết 350 sào huyệt, thủ bút này… chậc chậc, không biết Vô Khương đại lão có đủ tài nguyên để nuôi đám quân lính đó không”
“Đúng a, mỗi sào huyệt một tuần 7 binh chủng, hắn mua 350, để ta tính, 350 x 7 =2450, chậc chậc, con số này cũng kinh khủng a”
“350 binh chủng, ngày mai đại lão tiếp tục săn hồn tinh a, ta phải mua Sào Huyệt có huyết mạch chó về, mỗi lần kiếm lời gần 700 hồn tinh, lão tử không đi ra ngoài săn cũng đủ giàu”
“Hahaha, đúng nha, ra ngoài săn hồn tinh nhiều lắm cũng 500, ta săn Sào Huyệt huyết mạch cẩu, đại lão mắt sáng chọn trúng cũng khỏi đi săn một ngày”
Mà Vô Khương cũng không tiếp tục lên tiếng, tiếp tục nhìn đám này tiếp tục tâng bốc chính mình, còn bảo ai kiểm chứng hắn dùng đến 900 ngàn hồn tinh hay mua hết 350 binh chủng sào huyệt sao ?haha, ai trả lời cho ngươi tin tức đúng hay không
Hắn mua sào huyệt không giả, mua phải bị lỗ vài trăm hồn tinh cũng không giả, haha, nhưng tự thổi phồng giá trị bản thân cùng thu mua lên để bẫy người khác đầu tư tin vào thì cũng không giả a
Hơn nữa, bản chất con người đã là tham ăn lười làm, cả vài tỷ người mà còn trông mong bản thân thuộc vào vài trăm người may mắn mà đổi đời cái này cũng khó thay đổi được tính cách
Dù có nhiều người tỉnh táo không tin vào lời của Vô Khương cũng chả sao, không cần quá nhiều, vài được vài triệu người cũng đủ hắn kiếm đủ bồn đủ bát, giờ chỉ cần đợi cho đám này mua thật nhiều sào huyệt có huyết mạch Cẩu cũng đủ cho hắn ăn đủ
Mà cùng lúc đó Jormundga cũng bắt đầu hành động, nó một đường càn quét quái vật xung quanh lãnh địa, sau đó hướng thẳng bộ lạc Orge đi đến
Vô khương cùng chia sẻ tầm nhìn cùng Jormundga theo đó cũng nhìn được độ cao quan sát cùng góc độ, vừa tấm tấc nhìn từng hình ảnh lướt qua mắt, Vô Khương theo đó cũng dần dần th·iếp đi
--------- Ngày 3
Ánh sáng đi qua cửa sổ lãnh chúa tiểu viện chiếu thẳng vào khuôn mặt của Vô Khương, theo đó hắn cũng từ trong giấc ngủ tỉnh lại
“Ngày thứ 3 cũng đến rồi à”
Vừa vệ sinh cá nhân Vô Khương lại càng tấm tắc về cái vật phẩm nhà vệ sinh cùng hệ thống nước thải hoạt động, tự hào nhất là cái bồn cầu được chế ra cho việc đi ỉa của hắn
Dù sao đời người có nhiều thứ không được thiếu, một trong số đó là 1 nhà vệ sinh sạch sẽ hiện đại…
Theo thói quen Vô Khương liền dạo một vòng quanh lãnh địa, đám lĩnh dân cũng đã bắt đầu đi làm công việc hằng ngày nên cũng vắng vẻ đi ít nhiều
Vừa đến quảng trường hắn liền thấy OrcKing cùng 4 cẩu đầu nhân vẫn đang ở đó đợi mình, cũng không có bóng dáng của Richard hay OrcFarm
“Ai dẫn OrcFarm đi khảo sát vùng đất đấy ?”
Vô khương nhìn Becgie hỏi
“Thưa chủ nhân, là Richard cùng với một nửa hobgoblin cùng 1 nửa kỵ sinh con người”
Vô Khương nghe vậy cũng không nói gì, hobgoblin tuy bảo là cung thủ, nhưng đẳng cấp cũng chỉ là [Thông thường] nhắm bắn 10 tên thì cũng trung 6 cái là giỏi, về kỵ sĩ thì Vô Khương cũng không biết đánh giá như nào
Bởi vì khi triệu hồi thì đám này còn không có ngựa để đánh, kỵ sĩ không có ngựa khác gì cung binh không mang cung ?
Bởi vậy nên đám kỵ sĩ này cũng khá dư thừa trong lãnh địa, dù sao cũng là binh chủng [Thông thường] Vô khương cũng không quá để ý
Từ khi biết cách bạo binh [Cẩu đầu nhân] Vô Khương càng khinh bỉ đám [Thông thường] này hơn, đương nhiên vẫn ngoại trừ các binh chủng có khả năng đặc biệt