Trans : xSnowballx
Đoạt lại phần lãnh thổ mà hải yêu chiếm lĩnh?.
Lẽ nào không thủ được hai vạn đường ven biển không thủ được sao?.
Những lời này của Hoa quân thủ làm Mạc Phàm rung động lớn.
Rõ ràng là kế hoạch năm đại khu căn cứ rất thành công , phòng ngừa hải yêu tập kích , càng tập trung tất cả ma pháp sư tập trung lại một chỗ.
Rõ ràng bọn họ vừa giết một hải yêu cấp đế vương , tại sao từ lời nói của Hoa quân thủ lại không có chút hi vọng thắng nào.
Lẽ nào ....nhân loại nhất định sẽ thất bại.
Hải dương thần tộc mạnh mẽ , hơn xa những gì hiện tại.
Đến cùng Hoa quân thủ biết được một ít mới nói ra những lời như vậy ?.
" Ta cần cậu đáp ứng tôi " Hoa quân thủ nói lần nữa, lúc này ngữ khí có phần phức tạp, có mệnh lệnh, có khẩn cầu , nhiều hơn là chân thành.
Mạc Phàm lắc đầu.
Trong vòng 5 năm không tham gia bất luận cuộc chiến tranh hải yêu nào, tuyệt đối không có khả năng .
Hải yêu nguy cấp, bất kể Mạc Phàm có lấy thân phận gì cũng không thể coi như không thấy hải yêu xâm lấn .
Rõ ràng là Hoa quân thủ quan tâm tới Mạc Phàm .
Chiến tranh hải yêu lần này khốc liệt chưa từng có , mỗi một người đều có khả năng chết đi, bao gồm cả Mạc Phàm , khi đối mặt với nhiều yêu ma cấp đế vương như bát kỳ đại xà cũng sẽ lực bất tòng tâm.
Hoa quân thủ hi vọng mình có thể tránh khỏi nơi khốc liệt này, chuyên tâm vào tu luyện.
Hoa quân thủ hiện tại cần mình ở tương lai có thể một thân gánh một phương , mà không phải trứng chọi đá như hiện tại.
" Cậu vẫn chưa hiểu , cậu vẫn chưa hiểu " Hoa quân thủ đột nhiên quay lưng lại, trong giọng nói mang theo vài phần tức giận :" Cậu hiện tại có thể đạt tới cảnh giới như vậy, tương lai có thể vượt rất xa ta cùng các pháp sư cấm chú khác , cậu bây giờ không thể thay đổi được cục diện toàn bộ vùng duyên hải, nhưng 5 năm sau thì cậu có thể làm được tất cả " .
" Quân thủ , ông cũng không có hiểu rõ ý của tôi " Mạc Phàm cũng tỏ ra thái độ rất kiên quyết .
Hoa quân thủ là Hoa quân thủ .
Là một quân thủ trấn quốc nhúng đưa ra yêu cầu không hợp lý với mình , Mạc Phàm tuyệt đối không đáp ứng , huống hồ là loại hứa hẹn chấp hành rất gian nan này.
Hải yêu bao phủ Ma Đô, coi toàn bộ Minh Châu học phủ là bãi săn , nhìn những học viên cùng giáo viên bị hải yêu nuốt vào bụng, Mạc Phàm có thể thờ ơ không động lòng sao?.
Khu căn cứ Phi Điểu trở thành vùng biển mênh mông , người dân xung quanh Phàm Tuyết tân thành khó mà thoát khỏi thủy vực có vô số sa nhân du đãng , Mạc Phàm cũng phải khoanh tay đứng nhìn sao?.
Hay trực tiếp trốn vào trong đất liền , ẩn sâu trong núi rừng chuyên tâm tu luyện,mặc kệ, bỏ mặc tất cả sống chết bên ngoài ròng rã 5 năm . Mạc Phàm vốn là người lớn lên ở phía Đông , thật sự có thể an tâm sao?.
Không làm được .
Dù hiện tại Mạc Phàm có theo phương thức " lấy đại cục làm trọng " Hoa quân thủ , chỉ cần xảy ra trước mắt , Mạc Phàm cũng không thể kiềm chế chiến ý ở trong lòng .
" Yêu cầu trong 5 năm không tiếp xúc với hải yêu, tôi không thể nào tiếp nhận được. Nhưng khi thời điểm tất cả mọi thứ không còn cách nào cứu vãn thì tôi mới lựa chọn sống sót " Mạc Phàm cũng trịnh trọng nói.
Hoa quân thủ không hài lòng với câu trả lời này của Mạc Phàm .
Mạc Phàm là người như nào thì Hoa quân thủ biết rõ..
Thậm chí Hoa quân thủ cho rằng Mạc Phàm giống mình , có vài thứ quan trọng hơn là mạng sống .
Chính vì cái lý niệm này cho nên Hoa quân thủ mới lo lắng .
Cho Mạc Phàm một ít thời gian, Mạc Phàm có thể cường đại nằm ngoài dự đoán của Mạc Phàm , lại cho thêm một chút thời gian, thậm chí Mạc Phàm có thể xé nát càng nhiều hải yêu đế vương .
" Thật tiếc là cậu không phải binh sĩ của ta nếu như là binh sĩ của ta , ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào đưa cậu tới Tây bộ hoang tàn vắng vẻ " Hoa quân thủ nói .
" Lựa chọn sống sót, tôi sẽ có đó như lời căn dặn của trưởng bối đáng kính , đồng thời ghi nhớ trong lòng " Mạc Phàm nói.
Nói xong Mạc Phàm xoay người rời đi.
Giống như Hoa quân thủ nói, mình không phải binh sĩ của ông ta , mệnh lện của Hoa quân thủ không có ý nghĩa gì với Mạc Phàm.
Hoa quân thủ xoay người lại, nhìn thấy bóng lưng Mạc Phàm xuống núi.
Bàng Lai ở một bên thở dài .
Kỳ thực suy nghĩ của Bàng Lai cũng giống Hoa quân thủ.
Bọn họ đều hi vọng Mạc Phàm không than gia .
....
Mạc Phàm rời đảo Tần Hoàng , khi nhảy lên lưng hải đông thanh thần, toàn bộ thành thị cùng đại chung từng chút thu nhỏ lại, mặt đất bao la cũng dần xa.
Núi đại chung gọi là núi , kỳ thực càng sớm hơn cũng là một đoạn trường thành cổ lão, phía Bắc núi đại chung có phong hoả đài, nơi đó giờ là hải vực bao la vô ngần ,phảng phất mấy ngàn năm trước nơi này cũng không yên tĩnh, cũng đối mặt với một ít uy hiếp từ biển .
Hoa quân thủ vẫn đứng đó , sóng biển mãnh liệt đánh tới , còn Hoa quân thủ như tượng đá .
Thân thể đã dần khôi phục, từ ban đầu thân thể suy yếu cho tới khí khái anh hùng hừng hực, phảng phất như là đứng thẳng một chỗ có thể khôi phục lại năng lực mạnh mẽ .
Hay Hoa quân thủ nắm giữ bản lĩnh như vậy, nếu không thì thận hải long vương nghĩ mẫu không tiếc tự mình hiện thân để giết Hoa quân thủ , xác thực Hoa quân thủ trọng thương , bị vây ở Hawaii, chỉ là tốc độ hồi phục kinh người , thận hải longvương nghĩ mẫu không nghĩ tới Hoa quân thủ bị trọng thương mà vẫn giết được nó.
Biển màu lam tinh khiết , mỗi một lần sóng vỗ va chạm vớ đá ngầm màu nâu, đều tạo ra bọt nước trắng .
Cảnh sắc thì rất đẹp , chỉ là tâm tư rất nặng.
" Ông ta rất coi trọng anh " đột nhiên Tống Phi Dao nói .
" Tôi biết , kỳ thực tôi còn chưa đủ mạnh " Mạc Phàm cười khổ nói.
" Dưới cái nhìn của tôi thì anh cùng Hoa quân thủ đã là quái vật bên trong quái vật rồi " Tống Phi Dao nói.
Chẳng biết vì sao trong đầu hiện ra hình bóng tà ma , trái tim lại như bị điện giật , có cảm giác muốn ngừng đập.
Nhớ lại Hoa quân thủ cố ý nói với mình những lời này.
Thận hải long vương nghĩ mẫu bất quá cũng chỉ là đại tướng tiên phong , tên kia mới là thủ lĩnh hải dương thần tộc.
Nhất định Hoa quân thủ đã biết thủ lĩnh thần tộc tồn tại.
Cũng không biết là phải cường đại tới mức nào mới có thể ngăn mình cùng Apase không cẩn thận tiếp xúc thần não hải dương.
" Không phải trên tay anh có địa thánh tuyền sao? " Tống Phi Dao nói .
" Cô muốn trở lại sao? " Mạc Phàm trừng mắt lên .
Cướp đồ trong tay xưa nay không có chuyện trả lại , đây không phải chuẩn tắc làm việc của Mạc Phàm .
" Tôi quanh năm tu luyện trong địa thánh tuyền , thân thể cùng tinh thần của tôi đã sinh ra kháng tính với địa thánh tuyền. Các trưởng bối hà tự cho rằng dựa vào địa thánh tuyền thì bồi dưỡng ra được ma pháp sư cấm chú , suy nghĩ này kỳ thực rất buồn cười. Tôi biết rõ hà tự sẽ không có pháp sư cấm chú nào cả " Tống Phi Dao nói.
" Nhưng mấy người bảo vệ địa thánh tuyền chứa năng lượng khổng lồ , tôi chưa bao giờ thấy nước ấm chất phác như thế " Mạc Phàm nói .