Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2688: Cấm Chú Bí Bảo



Trans : xSnowballx

" Lần đại chiến với liệp tạng yêu kia , một người trong đại đội của ta bị vây ở huyết đảo, bị liệp tạng yêu vây quanh, chờ chúng nó thay phiên móc ruột, cấp trên đều từ bỏ , kết quả đoàn pháp sư Nam Dực tới cứu chúng tôi, nhưng chỉ có một người , nhưng một mình người này mở một con đường sống cho chúng tôi ở hải lý ...người này chính là người đứng đầu Mục Bạch ".

" Đoàn chúng tôi bị hải yêu quần pháp chìm vào đáy biển , là đội tuần tra tinh anh của Phàm Tuyết Sơn trợ giúp thì chúng tôi mới sống sót ".

" Đúng đấy, hơn một tháng trước tôi canh gác trên đảo biệt lập, không có cano tuần tra của Phàm Tuyết Sơn , mộ của tôi đã xanh cỏ rồi ".

Lời nói của thiếu quân tướng được rất nhiều người cộng hưởng.

Lâm Khang tới Bắc thành một năm , cái tên này ở khu căn cứ Phi Điểu phát triển sơ kỳ , không làm ra cống hiến gì , bỗng nhiên được điều chuyển tới đây ngồi mát ăn bát vàng, vốn làm rất nhiều người không phục.

Bây giờ muốn lật đổ Phàm Tuyết Sơn, Phàm Tuyết Sơn lại là một trong những thế lực sớm nhất ở khu căn cứ Phi Điểu, lý niệm kiến thiết là đối kháng hải yêu , bảo vệ người ở lại, trong mấy năm qua không biết đã cứu sống bao nhiêu người , càng tích góp thanh danh tốt nhiều năm như vậy, quân đoàn Bắc thành cũng đến từ mỗi lĩnh vực ma pháp, trong đó không thiếu người từng gia nhập Phàm Tuyết Sơn, sau đó được Bắc thành chiêu mộ.

Thử hỏi tình huống như này làm sao bọn họ xuống tay được.

" Phó đoàn trưởng , anh cũng không cần phải đưa ra quân lệnh nào để bắt ép chúng tôi, chúng tôi biết hậu quả làm trái lời , nhưng chuyện gì cũng phải nghĩ tới hậu quả , Mục Bạch cũng coi như là một thủ lĩnh quân đoàn Bắc thành chúng ta , chúng tôi lại không có khả năng làm việc ngỗ nghịch, Mục Bạch chết rồi, chúng tôi chỉ nghe theo sai phái, chỉ đơn giản như vậy " thiếu quân tướng nói.

" Đúng thế, như nào cũng phải để cho các anh em có một đường lui, vạn nhất Lâm Khang đại nhân xảy ra bất ngờ nhỏ, dù cho là tỷ lệ nhỏ, nhưng chúng ta giết tộc nhân của người đứng đầu, tất cả chúng ta cũng sẽ bị xử bắn " .

" Chúng mày thật sự cho rằng hắn còn sống sao? " Phó đoàn trưởng Chu Dịch nói .

" Chỉ cần còn sống , chúng tôi không dám động ".

" Được , chúng mày cứ chờ thành thủ đại nhân xách đầu hắn tới đây, tao sẽ thuật lại những lời vừa rồi của chúng mày " Chu Dịch nói .

Thiếu quân tướng cùng những người khác lại coi như không đáng kể .

Lâm Khang muốn tiêu diệt Phàm Tuyết Sơn, còn dám bắt những quân đầu mục bọn họ khai đao, nguy cơ hải yêu trước mắt , Lâm Khang lại không có ai để dùng , chẳng lẽ là tự dùng thân gánh?.

Phó đoàn trưởng Chu Dịch phủi tay áo đi, nhanh chóng tới trước mặt Triệu Kinh.

Triệu Kinh thấy sắc mặt phó đoàn trưởng , lập tức rõ ràng tác dụng của cái tên rác rưởi này trước quân đoàn Bắc thành.

" Mục Bạch không chết thì bọn họ không xông lên " Chu Dịch thấp giọng nói với Triệu Kinh.

" Trúng nguyền rủa của Lâm Khang , hiện tại tên kia sống không bằng chết . Xem ra Lâm Khang sẽ sống sót trở lại, quân đoàn trước đây hắn tiếp quản , không đến một tháng tất cả mọi người đều đồng ý vì hắn bán mạng, bây giờ lại làm ra cái đức tính như vậy " Triệu Kinh khinh thường nói.

Nhưng mà cũng đoán trước được, Triệu Kinh không hi vọng những thành viên trọng yếu Phàm Tuyết Sơn còn sống , quân đoàn sẽ tiến vào.

Lúc này khác với những cuộc chiến quốc gia bên địch , thắng bại chung quy còn cần dựa vào kết quả của mấy người đứng đầu , những người khác gần như mượn gió bẻ măng.

" Có phải là Nam Vinh thế gia nên nhúc nhích rồi không ? " Triệu Kinh quay đầu lại hỏi.

" Chẳng lẽ anh đang cảm thấy chúng tôi đang quan chiến ? " Nam Vinh Nghê nghe được câu này không cảm thấy cao hứng .

" Hahaha , anh cũng không có ý này, nghe danh tiếng Nam Vinh Húc đứng đầu phía Nam đã lâu , thực lực sâu không lường được , hôm nay muốn mở mang " Triệu Kinh cười nói.

" Triệu Kinh đại ca xem Phàm Tuyết Sơn còn có quân bài nào khác không , nói thẳng là Nam Vinh Húc tôi không phải loại hẹp hòi gì , chỉ cần Phàm Tuyết Sơn bin diệt thì làm lính hầu cho Triệu Kinh đại ca có làm sao? " Nam Vinh Húc nói.

" Huynh đệ lo xa rồi, tôi chỉ là đang đợi Lâm Khang , Lâm Khang xử lý xong Mục Bạch , tôi sẽ lập tức liên thủ với hắn, giết sạch những nhân vật trọng yếu Phàm Tuyết Sơn , đến khi đó tuyệt đối không để Nam Vinh thế gia mệt nhọc " Triệu Kinh nói.

" Nói mệt nhọc là như nào, chúng tôi cũng vì mảnh đất Phàm Tuyết Sơn mà đến, xuất lực là phải làm. Nhị bá , ngũ thúc, làm phiền cùng cháu ra tay " Nam Vinh Húc quay ra sau chắp tay với hai lão nhân , cung kính nói.

Hai vị trưởng bối của Nam Vinh thế gia một người béo mặc áo khoác bên ngoài , một người gầy mặc áo như của Tôn Trung Sơn, tóc bọn họ đen nhưng khuôn mặt già nua .

Hai người này từ đầu chỉ nhắm mắt lại , tựa hồ đối với phân tranh tất cả đều không để ở trong lòng .

" Ta không thích bị người khác dùng như thương " lão già gầy mặc áo Tôn Trung Sơn nói.

" Tất cả tài nguyên của Phàm Tuyết Sơn đều thuộc về Nam Vinh thế gia mấy người " Triệu Kinh nói.

" Đi thôi " lão già gầy mặc áo Tôn Trung Sơn gật đầu, nói với lão già mập .

" Được " lão già mập mặc áo khoác đi vào.

Nam Vinh Húc bội phục ,hai vị trưởng bối không hổ là người từng trải, tùy tiện nói một câu để Nam Vinh thế gia có được phần lợi ích lớn.

Triệu Kinh nhìn bóng lưng ba người này, trên mặt vẫn nở nụ cười ôn hoà.

Tài nguyên lãnh địa tư nhân, cần bỏ ra lượng lớn nhân viên cùng tiền tài, những thứ đó làm sao sánh được với địa hoả chi nhụy.

Nhưng mà cũng bình thường.

Trên thế giới này có bao nhiêu người biết được chạm tới ngưỡng cửa cấm chú , cần có một thứ không thể thiếu được , đó là một đại địa chi nhụy no đủ .

Triệu Kinh hắn đã ở đỉnh điểm siêu giai, mặc dù không có cảnh giới viên mãn như những lão pháp sư kia , nhưng lắng đọng mấy năm cách nhau không xa.

Những lão pháp sư kia hơn nửa đều không có tâm tư bước vào cấm chú , điều kiện trở thành pháp sư cấm chú thực sự hà khắc quá mức .

Triệu Kinh không giống những lão già kia, tuổi hắn còn trẻ , không gian tăng lên vô hạn, lại có đế quốc tiền tài như Triệu thị chống đỡ , ngoại trừ báu vật thế gian như đại địa chi nhụy khó mà kiếm được, thì những thứ khác chạm ngưỡng cửa cấm chú khác Triệu Kinh cũng có thể thông qua Triệu thị chiếm được.

Triệu Kinh muốn lên cấm chú.

Mà những người này muốn màu mỡ gì đó của Phàm Tuyết Sơn, quyền thống lĩnh Bắc thành gì đó , ân oán cá nhân gì đó , tài nguyên lãnh thổ tư nhân gì đó ....đúng là một đám chuột nhắt chỉ biết thoả mãn mùi vị quả nứt xác thối, cũng không biết vua sư tử thống trị toàn bộ bộ lạc thịt non bình nguyên tùy ý lựa chọn.

" Một đám vô tri, rất nhanh thôi các ngươi dùng khuôn mặt trắng nõn cũng không xứng làm thảm lót giày của ta " Triệu Kinh cười trong lòng.

....

Huyết vụ bắt đầu tiêu tan, Lâm Khang triển khai vong linh luyện ngục xác thực khủng bố , từng tầng huyết vụ dày đặc bao phủ chiến trường cổ đại máu me , bước vào như là bước tới quỷ môn thế giới.

Trên mặt Triệu Kinh lộ ra vẻ vui mừng .

Tuy rằng lỡ mất một ít thời gian, nhưng chiến đấu của Lâm Khang cũng đã kết thúc .

Rất tốt, là mình nên tự ra tay, hiệu quả của lực lượng nguyệt phù vẫn chưa trải nghiệm qua , kỳ thực rất nhiều lúc không cần cẩn thận như vậy, Triệu Kinh mang theo nguyệt phù vào Phàm Tuyết Sơn, những tạp ngư Phàm Tuyết Sơn này thật sự ngăn cản được sao ?.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.