Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2644: Lôi Cấm Địa Đàn



Trans : xSnowballx

" Nơi các anh muốn đi, có lẽ là tôi biết " không biết từ khi nào Quan Tống Địch tiến tới , nhỏ giọng nói.

" Lời cậu nói chưa chắc tôi đã tin " Mạc Phàm biết rõ Quan Tống Địch là người như nào.

" Tôi không lừa anh, hiện tại tôi chỉ muốn rời khỏi nơi này, nhưng có lẽ các anh không tìm được địa tâm thì sẽ không rời đi, đương nhiên là tôi hi vọng các anh nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi " Quan Tống Địch nói .

" Vậy cậu nói thử ra xem nào " Mạc Phàm nói.

" Trước đó tôi có kết bạn với một số người chạy nạn, chúng tôi tạo thành đoàn , tránh những sa nhân , trong nhóm có một pháp sư ở thành phố Lan Dương , hắn nói nếu thành phố Lan Dương thật sự triệt để luân hãm, chỉ có một chỗ tuyệt đối an toàn, đó là địa tâm Lan Dương . Lời giải thích của hắn cũng khớp với vị trí mà bằng hữu của anh nói, địa tâm Lan Dương là nơi thành phố Lan Dương bọn họ bồi dưỡng ra những ma pháp sư xuất sắc " Quan Tống Địch nói.

" Sau đó thì sao?" Mạc Phàm hỏi.

Quan Tống Địch vội lắc đầu :" Chúng tôi tới nơi đó , xung quanh có không ít sa nhân ,còn chưa kịp tới lối vào thì bị ngăn cản, sau đó thì bọn họ chết, còn tôi thì trốn thoát ".

" Pháp tắc sinh tồn của cậu đúng là cứu mạng cậu rất nhiều lần " Mạc Phàm cười lạnh nói.

Quan Tống Địch đỏ mặt tới mang tai , nhưng vẫn nói tiếp :" Tôi có thể mang các anh đi , nhưng các anh cũng phải đưa tôi đi theo cùng , tôi không muốn ở cùng với những người này ".

" Theo chúng tôi thì sẽ nguy hiểm hơn, tại sao lại không muốn ở chỗ này ? " Mạc Phàm không hiểu hỏi.

" Hừ , anh cho rằng người có thể sống sót ở trong thành phố Lan Dương , có ai chưa từng làm chuyện vứt bỏ đồng bạn, sa nhân tộc hung tàn đáng sợ, rất nhạy cảm lần mò theo mùi . Cách duy nhất có thể chạy trốn chúng nó là đuổi bắt , là làm cho những sinh vật sống khác rơi vào trạng thái chảy máu, như vậy sẽ hấp dẫn tất cả sự chú ý của sa nhân , sa nhân có một loại điên cuồng không cách nào khống chế với mùi máu tanh " Quan Tống Địch làm ra dáng vẻ hết sức không tín nhiệm những người khác.

" Được thôi, nhanh chóng xuất phát , nhân lúc trời còn đang tờ mờ tối " Mạc Phàm lười nói nhiều với người này .

....

....

Trước đó không lâu Mạc Phàm còn điều tra qua xí nghiệp ở trung tâm một lần , cũng không có thu hoạch gì nhiều.

Để Mạc Phàm rất bất ngờ là lối vào địa tâm Lan Dương lại ngay gần cao lầu, trông giống như một bãi đỗ xe dưới đất .

Nếu không phải Quan Tống Địch dẫn bọn họ tới, mở thang máy hết sức bình thường kia , thì thật sự còn không biết thang máy dẫn xuống tầng ngầm này dẫn xuống sâu trong lòng đất thành thị.

" Bên cạnh còn có mấy bộ hài cốt , xem ra cái tên này nói thật " Mục Bạch rất cẩn thận để ý tới hài cốt đầy đất bên ngoài bãi đỗ xe , nhỏ giọng nói.

" Ừ , vậy chúng ta trực tiếp đi theo, những người mắn sống sót ở khách sạn Bạch Nguyệt đã có kết giới bảo vệ , chỉ cần bọn họ không đi ra ngoài thì sẽ không bị những sa nhân kia phát hiện " Mạc Phàm nói.

Mạc Phàm đi đầu , trực tiếp nhảy xuống hầm thang máy.

Bởi vì không có điện cho nên hẳn là thang máy đã rơi xuống dưới đáy, rơi xuống tầng hai, Mạc Phàm kinh ngạc phát hiện mình xuống hơn 30 mét mà vẫn còn chưa chạm đáy.

Địa tâm Lan Dương này giấu thật sâu.

Ngẫm lại cũng đúng , địa bảo có cấp bậc như vậy ở trong thành thị, khẳng định không phải tùy tiện để người khâc tìm ra.

Sắp chạm tới đáy, thân thể Maic Phàm bỗng nhiên hoà vào trong bóng tối, giống như u linh, hơi trôi nổi trên toa thang máy.

" Xuống đây đi, tới đáy rồi ".

Mạc Phàm hô lên trên một tiếng , tay không đẩy ra cửa thang máy.

....

Đi ra thang máy, xuất hiện trước mặt mọi người là một địa đàn được tạo thành từ ma thạch , thủy tinh, bên trong địa đàn không tối đen , có đèn thủy tinh có thể dùng 20 30 năm treo ở xung quanh, chiếu sáng toàn bộ ma huyễn địa đàn.

Trung tâm địa đàn trống rỗng , đi tới sẽ thấy cầu thang xoắn ốc , lợi dụng lực bài xích giữa Lôi hệ thủy tinh, hình thành hiệu ứng hoàn chỉnh như ma huyễn.

Những cầu thang này lắc lư , khi bước lên đặc biệt phải cẩn thận.

" Giống như là có một cái thiết bị cấm chế , cât bước không theo trình tự thì toàn bộ địa đàn sẽ bạo phát những năng lượng lôi từ , bắn giết kẻ xâm nhập " Mục Bạch nói.

Triệu Mãn Duyên nhìn Mục Bạch , không khỏi bội phục từ tận đáy lòng , nói :" Làm sao cậu biết được chỉ dựa vào quan sát những điêu khắc kỳ quái trên cầu thang ? ".

" Cậu không thấy nơi này có một cảnh báo màu đỏ to lớn sao, hay không biết chữ? " Mạc Phàm ở bên cạnh nói.

Triệu Mãn Duyên nhìn , quả nhiên là có cảnh báo màu đỏ to lớn, giống như là cảnh báo trên hòm điện cao thế .

Triệu Mãn Duyên lúng túng .

" Hình như muốn tiếp tục đi tiếp thì chỉ có con đường này " Mục Bạch.

" Địa đàn này có ma thạch cung cấp, năng lượng Lôi hệ tồn kho, chúng ta đi lung tung xác thực sẽ xảy ra đại sự " Quân Tống Địch đưa ra ý kiến của bản thân .

" Hay là cậu đi trước xem nào? " Mạc Phàm nói.

" Đừng , tôi pháp lực thấp, ba vị đại lão cứ coi như tôi vô hình là được " Quan Tống Địch vội vàng nói .

" Có Linh Linh ở đây thì tốt , hẳn là sẽ dễ dàng giải quyết chuyện này " Mạc Phàm nói.

" Hừ ".

Âm thanh ngạo kiều của một cô gái truyền từ cửa khác tới, bốn người quay đầu lại, phát hiện Tương Thiếu Nhứ cùng Tâm Hạ đi từ nơi đó đến.

" Xem ra tổ nữ bọn tớ cùng tổ nam các cậu đánh ngang tay, mọi người đều tìm được nơi này " Tương Thiếu Nhứ nở nụ cười.

Tương Thiếu Nhứ cùng Tâm Hạ theo đường ống nước tới địa đàn cổ lão, cán nhắc đường ống cũng là từ nơi thần bí này, cho nên bọn họ phá tan vách đá tới đây.

Mạc Phàm đi tới, đỡ Tâm Hạ, phát hiện tóc Tâm Hạ hơi ướt , hẳn là không lâu trước đó lặn xuống nước.

" Hẳn là em có thể mở ra " Tâm Hạ nói .

Tinh thần lực của Tâm Hạ cũng rất mạnh, nhẹ nhàng nhắm mắt lại rồi mở ra , nhìn thấy một thế giới hoàn toàn vận chuyển bằng ma năng , dù cho có ống dẫn , tinh thể , vỏ ngoài , vách đá che chắn, những năng lượng năm màu vẫn cứ xuất hiện trước mắt Tâm Hạ.

" Mọi người đi theo em " .

Tâm Hạ đi phía trước , chân nhẹ nhàng bước vào bên trái bậc cầu thang đầu tiên, có thể nhìn thấy cầu thang như không có bất kỳ chịu lực nào, rơi xuống.

Mạc Phàm sợ hết hồn, vội vàng muốn kéo Tám Hạ đi ra , nhưng ai biết cầu thang kia rớt xuống khoảng 30 mét thì đột nhiên dừng lại.

Tám Hạ tiếp tục bước lên phía trước , bước lên bậc thang thứ ba phía trước.

Vào lúc này đột nhiên cầu thang thứ nhất quay trở lại vị trí ban đầu.

" Nhớ là bước vào bên trái thì mới vào khu vực không có lôi từ tấn công " Tâm Hạ nhắc nhở mọi người.

" Địa đàn này thiết kế có chút thú vị, nhảy ô vuông , nhớ khẩu quyết ..." Mạc Phàm bước theo .

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.