Trans : xSnowballx
Sai khi vong linh tiêu vong , pháp sư Quang hệ cùng pháp sư Thủy hệ trong một cao lầu , trở thành tình nguyện viên trong phái đài cao chọc trời , thanh lý cùng tịnh hoá những dơ bẩn mà vong linh để lại.
Vong linh đáy biển triệt để diệt vong, ,chúng nó hiện ra thủy triều màu đen đỏ không chút dấu hiệu tràn vào đê đập thành thị, xông vào cao ốc liên minh pháp sư bên kia , nhưng sau khi báo thù yêu hậu tử vong thì nhanh chóng rút đi.
Lại như tỉnh lại từ ác mộng, để cho phần sợ hãi trong nội tâm mỗi người hồi lâu không tiêu tan .
" Nhắc tới thì thủy triều vẫn còn đang rút về sau sao? " Bỗng nhiên Mạc Phàm chỉ vào phía Đông lộ ra diện tích đáy biển rất lớn, không hiểu hỏi.
" Tựa hồ thủy triều rút không liên quan tới việc Đinh Vũ Miên chết " Tiêu viện trưởng nói.
" Thành viên liên minh hải dương đang điều tra, tin chắc qua không bao lâu sẽ có kết quả " giáo sư Sử nói.
" Đại khái chúng ta sẽ thấy được bộ mặt thật của tên kia " tựa hồ như Tiêu viện trưởng biết được cái gì , nhưng không nói chi tiết .
Vong linh đáy biển dừng lại, đại quân hải yêu bị tiêu diệt toàn bộ cũng coi như là toại nguyện, hơn nữa mọi người đều biết không chỉ có một hải dương thần tộc, hơn nữa Đinh Vũ Miên biến thành hải dương thần tộc tuyệt đối cũng không phải vị có đẳng cấp cao nhất.
Trong Thái Bình Dương , quy mô của bộ lạc hải yêu gấp mấy chục lần trên lục địa, chủng tộc có thể sinh ra uy hiếp to lớn cho sinh sống của mọi người nhiều vô cùng , chỉ là vào thời khắc này có thể đón yên bình ngắn ngủi.
...
Tựa hồ là do thủy triều rút, mặt đất ngày càng trở nên lạnh giá, những nơi còn nhiều vũng nước đọng cũng bắt đầu kết băng , toàn bộ vùng duyên hải phảng phất như khu vực hướng về Bắc Bâng Dương , thậm chí còn thấy được một ít băng trôi nổi trên mặt biển.
Ánh đèn thành thị sáng mê người như nào cũng đều như bị bịt kín một tầng ý lạnh, nhà nhà đóng chặt cửa sổ, Ma Đô không có phương tiện sưởi ấm như ở phía Bắc , nếu như đi chân trần lên sàn nhà thì chắc khác nào đạp phải kim.
Rất nhiều cửa hàng cũng bắt đầu đóng kín cửa,đây là thứ Mạc Phàm không tình nguyện nhìn thấy nhất, bởi vì cái này sẽ dẫn theo nhiều loại mỹ thực biến mất , sinh hoạt của mọi người bắt đầu trở nên đơn độc vô vị, không giống như là đang sinh hoạt, mà là cầu sinh tồn trong mùa lạnh giá này, hi vọng sớm có ngày vượt qua.
" Rất nhiều người bị bệnh, trong thân thể bọn họ đều mang nhiệt độ thấp, không cách nào sản sinh nhiệt lượng, đã có người già cùng trẻ nhỏ tử vong khi chìm vào giấc ngủ " Tâm Hạ ảo não nói.
Vùng duyên hải vốn ẩm ướt , hơn nữa lạnh giá kéo dài làm cho thân thể rất nhiều người không thích ứng được .
Trong năm thành phố căn cứ lớn, không ngừng xuất hiện người mang " bệnh nhiệt độ thấp " , dù cho đặt vào nơi có nhiệt độ cao cũng không cách nào ấm lên.
Những người này thể hiện ra dáng vẻ buồn ngủ , thường thì sẽ cuộn mình vào thứ gì đó xong mất đi ý thức , sau đó không còn tỉnh lại.
Tâm Hạ vẫn luôn tìm cách giải quyết việc này, bởi vì loại bệnh nhiệt độ thấp này kéo dài trong mùa lạnh lẽo như cảm mạo phát sinh trên thân của nhiều người.
Mặc dù chỉ có 1/10 người ở trong thứ gì chết đi khi ngủ say , nhưng nhân khẩu trong năm khu căn cứ thành thị kia cũng sẽ giảm xuống mức độ lớn.
" Là bệnh khuẩn cùng yêu ký sinh gì sao? " Mạc Phàm hỏi.
Tâm Hạ lắc đầu , nếu là một ít bệnh khuẩn , vậy Parthenon thần miếu có kinh nghiệm xử lý phong phú , Tâm Hạ làm thánh nữ Parthenon thần miếu, làm sao lại không tìm được ngọn nguồn đây
Nhưng tình huống này đặc thù quá mức .
Mọi người nghĩ nhiệt độ thấp là do thời tiết .
Vẻn vẹn là do thân thể mọi người không chịu được lạnh giá kéo dài, dù người sinh bệnh đi tới chỗ ấm áp, chỉ cần mắc bệnh thì dù như nào cũng không trở về thân nhiệt bình thường .
Thân nhiệt người dù chỉ thấp hơn một chút cũng rất đáng sợ, huống chi còn là mấy tuần rồi một tháng như vậy.
" Ma pháp sư cũng không ngoại lệ " Tâm Hạ nói.
" Kể cả pháp sư Hoả hệ ? " Mạc Phàm hỏi.
" Cũng sẽ mắc căn bệnh này ".
Đây là lần đầu Mạc Phàm nghe tới pháp sư Hoả hệ cũng sẽ gặp vấn đề về thân nhiệt m
Bệnh dịch này quả thật khá đau đầu, nghĩ cũng đúng, nếu như tầm thường thấy được , Tâm Hạ cũng sẽ không để lan tràn ra phạm vi lớn.
" Em nhờ Linh Linh thống kê giúp em một thoáng số lượng bệnh nhân, muốn tìm được những người đề kháng hoặc dễ bị mắc loại bệnh này, nói cho bọn họ biết làm sao để đề phòng " Tâm Hạ vì chuyện này mà phát sầu không ăn uống , món ăn trên bàn đã nguội nhưng cũng không thấy Tâm Hạ gắp một đũa.
" Vậy tí nữa chúng ta cùng đi, anh sẽ giúp em " Mạc Phàm nói .
" Ừm " Tâm Hạ gật đầu.
Mặc mù là ninh nguyệt hiếm thấy nhưng Tâm Hạ vẫn muốn công tác , bản thân năm khu căn cứ lớn đều ở trong tuyệt cảnh như vậy, lần này Tâm Hạ trở về cũng không nghĩ tới việc nghỉ ngơi cho tốt.
...
Đi tới hội thợ săn Thanh Thiên, khu ngõ nhỏ nguyên bản có mùi của Thượng Hải xưa cũng vì lạnh giá không ngừng mà trở nên quạnh quẽ , những cụ ông thích hút thuốc hơn nửa đã vùi mình vào trong chăn ,ngay cả việc rời khỏi giường cũng không có .
Dù sao bệnh dịch nhiệt độ thấp đã truyền nhiễm ở năm khu căn cứ lớn.
Không ai muốn trở thành người không ấm, sau đó chết trong chăn.
Hội thợ săn Thanh Thiên còn đang kinh doanh, cũng là tình huống như vậy, nắm giữ bản lĩnh, đồng thời thợ săn sinh tồn ngoài an giới đặc biệt nổi tiếng .
Thành thị đang không ngừng tiêu hao tài nguyên, người ra ngoài còn sống sót trở về ,đều tốt hơn những người khác một chút .
" Ăn lẩu đi, vừa hay trước đó chúng ta chưa có ăn gì ".
Vừa đẩy cửa vào, Mạc Phàm phát hiện hội thợ săn Thanh Thiên vẫn còn rất náo nhiệt , trên mỗi cái bếp điện đều đặt một nồi lớn đáy bằng , mùi thơm toả ra khắp cả gian nhà .
" Mạc Phàm cùng Tâm Hạ, mau ngồi , mau ngồi, hai người tới đúng lúc thật " Bao lão đầu nở nụ cười.
Linh Linh cùng Lãnh Thanh ngôi cùng một chỗ, hai chị em càng ngày càng giống nhau, không nhìn kỹ thì không phân biệt rõ được.
Lãnh Thanh cười lễ phép, duy trì phong cách không thích nói chuyện, Linh Linh nhìn thấy Tâm Hạ thì vui vẻ , mang tới một cái ghế.
Mạc Phàm lúng túng phát hiện mình không có ghế ngồi, ba vị sư huynh cũng đanh ở hội thợ săn Thanh Thiên , Mạc Phàm không gì tốt hơn là ngồi cùng một chỗ với Bao lão đầu.
" Chị Tâm Hạ, chị ăn nhiều một chút ,ăn xong thì em sẽ nói phát hiện mới của em " Linh Linh rất vui vẻ , hẳn là nghiên cứu mấy ngày nay có thành quả , nói xong thì Linh Linh cũng nháy mắt với Mạc Phàm một cái, nói :" Mạc Phàm, chúng ta cũng có phát hiện mới ".
Chuyện làm cho Linh Linh hưng phấn không nhiều.
Mạc Phàm tựa hồ đoán được chuyện gì , trước tiên cứ tiêu diệt mỹ thực trước mắt , quả nhiên hai người sẽ làm cảm giác thèm ăn hạ xuống , mọi người cùng nhau ăn lẩu , nhất là vào trong trời giá rét này .