Trans : xSnowballx
Trang Việt đang muốn nổi giận, nhưng có một cô gái tóc ngắn mặc âu phục nhanh chóng bước tới , nói nhỏ bên tai Trang Việt một câu.
Sắc mặt Trang Việt lập tức chìm xuống.
Trang Việt đứng dậy , liếc nhìn Mạc Phàm , nhưng bước ra khỏi bữa tiệc.
Xem ra hẳn là có chuyện gì đó xảy ra , khiến bộ trưởng đê biển phòng ngự Trang Việt không thể không đi.
Nếu cái tên buồn nôn kia đã đi rồi, Mạc Phàm cũng không để ý tới nữa , nhanh chóng lấp đầy bụng cái đã , chất thịt của những sinh vật hắc ám vị diện kia không khác gì đồ thiu.
Tám Hạ đưa một phần chúc phúc, cụ thể là gỉ thì Mạc Phàm cũng không biết rõ ,nhưng nhìn thấy Mục Nô Hân rất mừng rỡ , không ngừng cảm ơn Tâm Hạ.
Tiệc sắp kết thúc , mọi người liên tục ra về .
....
Mạc Phàm ăn uống no đủ cũng không vội trở về , mà dọc theo sông Hoàng Phố tản bộ một chút.
Ánh đèn sắc thái sặc sỡ chiếu trên dòng sông chảy xiết , nhìn qua mỹ lệ mê người , nếu là trong quá khứ thì đã thấy được các du khách du lịch người tới nguời đi ở ngoài bãi.
Mọi người hưng phấn chụp ảnh, chụp ảnh cùng với kiến trúc hùng vĩ đứng vững ở phía chân trời , tựa vào lan can thưởng thức nước sông cuồn cuộn, trên mặt sông còn thấy được du thuyền giống như mây tía cầu vồng .
Phần phồn hoa này đã quạnh quẽ đi rất nhiều.
Trong hoàn ảnh ác liệt như này, thưởng thức cảnh đẹp cũng dần trở nên xa xỉ
Ngắm cảnh trên hành lang to lớn, gần như chỉ có ba người Mạc Phàm ,Mục Ninh Tuyết , Tâm Hạ đang tản bộ.
Nữ kỵ sĩ Waris trang nghiên lãnh khốc đứng ở một nơi cách xa trăm mét , con mắt thời khắc nào cũng đang quan sát xung quanh.
Mạc Phàm hơi đi phía trước, Mục Ninh Tuyết đẩy Tâm Hạ về phía trước , bước rất chậm.
Khi còn nhỏ thì bọn họ đều là như vậy, Mạc Phàm đều đi với tốc độ nhanh dẫn hai người bọn họ tới xem tân thiên địa mà mình mới phát hiện ở dã ngoại, yên tĩnh , mỹ lệ , có sông , có lá cây rụng xuống dưới dòng sông, còn có một cây già phản chiếu màu xanh lục vào dòng sông .
Mục Ninh Tuyết không nhanh không chậm theo sau, cùng Tâm Hạ nói một ít chuyện con gái với nhau, phát hiện Mạc Phàm không có hứng thú đặc biệt lớn , nhưng cũng không thất lạc .
Mà Tâm Hạ, cảm tình với thiên nhiên tất cả đều như nhau, trên người có một ít dã hồ điệp đậu lại, một ít cánh hoa bay xuống , Tâm Hạ sẽ không đưa tay xua đuổi chúng nó như những người khác.
Vào thời khắc này như trở lại lúc đó , một Bác thành nho nhỏ , nhưng lại có con đường đi không hết , phong cảnh nhìn không hết , cố sự nói không hết.
Đáng tiếc là tất cả đều không ngừng thay đổi, có nhiều chỗ qua một quãng thời gian cũng không thể quay lại ,cảnh còn người mất.. Mạc Phàm có thể tiếp thu cảnh vật thay đổi, nhưng không cách nào tiếp thu được người thay đổi.
Cho nên khi thế giới từng chút rơi vào trong kẽ băng nứt vô tận , vĩnh hằng tối tăm , thấy Mục Ninh Tuyết cùng Tâm Hạ cách mình không tới vài bước ,Mạc Phàm cảm thấy là điều vui mừng lớn nhất.
Bất luận tương lai sẽ có sóng thần nào ập đến , đóng băng vô tận kéo tới thế nào , đều không đânh mất động lực tiến lên.
....
Thế sự vô thường .
Những ý tưởng đầy đầu của Mạc Phàm , cuối cùng không thực hiện được.
Không chỉ không thực hiện, Mạc Phàm còn không nghĩ tới là sẽ một mình trở lại nhà trọ quạnh quẽ .
Vừa tới cửa phòng ,Mạc Phàm nghe thấy được tiếng vang.
Tâm tình lập tức kích động, xem ra không tới mức là một người lạnh ôm chăn ngủ.
Đẩy cửa ra , Mạc Phàm phât hiện có hai người ngồi trên ghế sa lon, dưới sàn đầy chai rượu, hai người đàn ông say khướt ở đó thổi chai, phảng phất như hai đấu sĩ đỏ mắt đánh nhau.
Khi hai người phát hiện Mạc Phàm trở về một mình , trong lúc nhất thời ba đôi mắt đều trừng lên.
" Rác rưởi" Triệu Mãn Duyên vô cùng đau đớn mắng .
Mục Bạch cũng bắt đầu cười lớn, vừa cười vừa chỉ vào Mạc Phàm :" Hai cậu suốt ngày nói tớ , tớ cho rằng cậu có bao nhiêu phong qang , cuối cùng còn không phải trở về đây một mình à. Đến đây , nơi này còn một chỗ cho cậu " .
Mục Bạch hẳn là uống hơi say rồi, dáng vẻ đặc biệt hào phóng.
Mạc Phàm cái gọi là không chốn dung thân , hận không thể làm thịt hai người kia tại
Lúc rời khỏi bữa tiệc thì ôm hai mỹ nhân , vốn là nghĩ ra ngoài tản bộ một chút , bồi dưỡng một thoáng tình cảm, sau đó vùi trong chăn lớn ngủ cùng hai người đẹp.
Không biết tại sao hai mỹ nhân kia lại thông minh nhanh trí ,căn bản không cho Mạc Phàm cơ hội thực hiện ý nghĩ vô liêm sỉ này, hoàn mỹ thoát thân, để Mạc Phàm trực tiếp không còn gì .
" Rác rưởi , về phương diện này thì cứ thỉnh giáo tớ một chút , Triệu Mãn Duyên tớ cái khác không được, bản lĩnh một long húp hai phượng thì vẫn không thành vấn đề , tại sao cậu lại để hai người bọn họ ra ngoài, làm vậy bọn họ sẽ để tâm đề phòng ...." Triệu Mãn Duyên lập tức thao thao bất tuyệt giảng bài.
" Im đi , nếu cậu lợi hại như thế thì tại sao lại ở đây thi uống rượu với Mục Bạch ? " Mạc Phàm mắng .
Khí .
Mạc Phàm tức giận.
Thất bại thì thôi đi , lại còn bị hai người này bắt gặp.
Còn nữa , từ khi nào mà hai tên này chiếm dụng nhà trọ kim ốc tàng kiều của mình , đang thơm ngát thì bị hai con hàng này khiến cho bẩn thỉu thối tha .
" Cậu nuôi cá* , trên bàn tiệc nói thế nào , không đem tớ uống xuống đáy bàn thì sau này gọi cậu là Triệu công công , Mục Bạch tớ giờ vẫn còn đang tỉnh lắm " Mục Bạch chỉ vào chai rượu của Triệu Mãn Duyên, mắng.
" Cậu đắc ý cái gì , không phải lúc nãy tớ thấy Mạc Phàm đáng thương , chờ cậu ta uống hết một chai " Triệu Mãn Duyên lập tức hất ngọn lửa chiến tranh lên thân Mạc Phàm.
Lúc này trong bụng Mạc Phàm khó chịu, mở nắp ra , một hơi cạn sạch.
Sau khi uống xong thì Mạc Phàm cũng đỏ mặt , nhưng trong đầu lại chợt suy nghĩ :
Đến cùng xảy ra vấn đề ?.
Lẽ nào thật sự như Triệu Mãn Duyên nói, là do mình quá sốt ruột.
Nhân sinh tám chín phần đều không như ý.
" Lão Triệu , tình yêu chân thành của cậu đâu rồi? " Mạc Phàm đột nhiên nhớ tới tình yêu kích thích của Triệu Mãn Duyên.
Vừa mới hỏi xong thì Mục Bạch lập tức cười đập bàn.
" Hoá ra Triệu Mãn Duyên là thóc , hahaha, người ta đã sớm biết thân phận của cậu ta , dự định sơ múi cả hai anh em , thánh học phủ Ojós vốn cho phép trùng hôn " Mục Bạch nói.
" Cá nước vui vầy, nói chuyện ai gà ai thóc , loại như cậu đến cả tay con gái còn chưa được nắm , làm sao mà hiểu ? " Triệu Mãn Duyên phản kích.
" Một năm qua mà cậu vẫn độc thân à Mục Bạch? " Mạc Phàm hơi kinh ngạc nói.
" Độc thân vẫn tốt , hơn nữa nhìn hai cậu , một người thấy gái là lên, một người lại thân mật nhiều, cuối cùng không phải vẫn ngồi đây uống rượu với tớ sao, có cái gì tốt mà làm ra vẻ ? " Mục Bạch nói .
Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên nhất thời á khẩu không trả lời lại được.
Giống như là nói cũng không sai.
Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên lúng túng cụng một cái, uống một hơi cạn sạch.
" Khụ khụ, tớ nghiêm túc hỏi một câu, lúc cậu ở chiến dịch Trường Giang làm quen cô gái kia sao tốt rồi sao, tại sao lại có cảm giác như tránh xa người ta ? " Triệu Mãn Duyên hỏi không đùa .
" Ăn bữa nay lo bữa mai, không muốn sinh ly tử biệt thì cứ độc thân là tốt " Mục Bạch nói.
Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên giơ ngón tay cái lên , ba người cụng chai, tiếp tục uống thả cửa.
Nuôi cá ( 養魚 ) bên Trung còn mang ý nghĩa là thích một người mà vẫn duy trì mối quan hệ mập mờ với nhiều người khác , sau khi số lượng đủ nhiều thì gọi là ao cá . Hay như bên Việt Nam gọi là chăn rau, trồng rau sạch.... <(“)