Trans : xSnowballx
Rạp hát lớn ngay ở trung tâm thành , ở central park phía Đông , dựa lưng vào một toà thần sơn .
Đi qua quảng trường central park thì không còn thấy những kẻ biểu tình , không phải vậy thì vẫn sẽ còn đông nghịt, vẫn chưa tiến vào được buổi hoà nhạc thì người đã nhễ nhại mồ hôi, hứng thú nghe nhạc cũng sẽ giảm đi mấy phần .
Nghe buổi hoà nhạc, tuy rằng là tới nghe , nhưng quá trình nghe cũng rất quan trọng,mặc đồ mình thoải mái nhất , quét sạch cái luộm thuộm lôi thôi thường ngày, phun ít nước hoa nhàn nhạt , đem sự tinh tế mà nơi đại đô thị vốn có đi ra, lại yêu bạn gái ngưỡng mộ trong lòng , ám muội quan hệ tình nhân , hay bất kể là không thể vượt qua ranh giới bạn bè , kỳ thực cũng không đáng kể , quan trọng nhất là cảm giác hưởng thụ nghệ thuật, mà không phải lo lắng , không văn minh .
Tốt xấu gì Triệu Mãn Duyên cũng là con nhà tỷ phú, ở cấp độ này thì đều chú trọng hơn bất kỳ người nào . Sancha cũng là một người con gái gần như là hoàn hảo về mọi mặt , hai người đi qua quảng trường center park, gặp những người đang mặc âu phục , cũng xác thực là xuất chúng.
Đi vào chỗ ngồi , phòng lớn nhìn qua hào hoa xa xỉ, nhạc khí màu vàng toả ra ánh sáng lộng lẫy, từng người tới chỗ ngồi, sau đó mới là những nhân sĩ kia .
Nhắc tới cũng kỳ lạ , trước đó Sancha luôn gặp người quen ở buổi hoà nhạc có trọng lượng này, bọn họ đều si mê với tinh khiết tao nhã nghe thịnh yến như mình , nhưng mà hôm nay lại không gặp những người bạn cũ .
Cũng không biết tại sao trong lòng Sancha lại có chút vui mừng.
Không phải vậy cũng không biết nên giới thiệu với bọn họ về thầy Triệu bên cạnh này như nào, tới buổi hoà nhạc thì nam nữ có thể không phải là tình nhân, là cùng chung chí hướng thưởng thức âm nhạc, Sancha biết hôn phu của mình là một người đa nghi, không hy vọng sau buổi hoà nhạc này thì có một đám người tìm thầy giáo Triệu Duyên Tổ này.
Sancha kết bạn với ai, gặp mặt người nào đều hy vọng không chịu sự can thiệp của hôn phu, thế nhưng trong thành kiến Trung Quốc thì việc bạn gái mình ở chung với người lạ là điều kiêng kỵ .
Sancha lắc đầu, không suy nghĩ thêm về điều này nữa.
Toàn bộ phòng diễn ra buổi hoà nhạc có sức chứa lên tới 400 500 người, không tính là một buổi hoà nhạc quy mô xa hoa cực lớn, nhưng cũng tuyệt đối thư thích , tùy chỉnh theo ý thích cá nhân, thậm chí ghế ngồi như sofa , cực kỳ thả lỏng.
" Thịch "
Tiếng dương cầm vang lên, Sancha cùng Triệu Mãn Duyên đều đã chuẩn bị kỹ càng.
Nhưng mấy nhịp sau đó là hai người nhíu mày.
Liếc mắt nhìn nhau, Triệu Mãn Duyên nói nhỏ :" Làm sao có chút không đúng lắm? ".
" Anh cũng nghe ra sao, đây không phải âm luật mà chúng ta biết " Sancha nói rất khẳng định.
Nói xong thì Sancha cố ý nhìn những thính giả khác , phát hiện không biết làm sao đám người này lại say sưa , giống như là chưa từng xuất hiện vấn đề gì .
Nhưng rõ ràng là tiếng đàn có vấn đề , nghe vào cứ như là mới nhập môn chuyên nghiệp, tuyệt đối không nói được là đại sư chỉ pháp.
" Lẽ nào hai người chúng ta cảm âm sai ư ?" Sancha nói.
Ở đây có 400 500 người, tạm thời cứ cho là mọi người đều thượng thừa về khoản nghe âm nhạc , nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người không có năng lực thưởng thức đi.
" Vấn đề hẳn là không xuất hiện trên người hai chúng ta rồi " Triệu Mãn Duyên cảm thấy ngờ vực không rõ .
Sau khi dương cầm xuất hiện những giai điệu hỗn tạp, bỗng nhiên Sancha cùng Triệu Mãn Duyên cảm giác được khí tức ma pháp, tiếng dương cầm mang theo vài phần túc sát tâm ý, giống như gió to mưa rào kéo tới .
" Ma pháp Âm hệ? " Triệu Mãn Duyên tỏ rõ vẻ ngạc nhiên .
Mấy người diễn tấu làm gì vậy, vận dụng ma pháp Âm hệ tấn công người nghe , không muốn lăn lộn trong xã hội nữa có đúng không .
Tiếng dương cầm như gió to mưa rào kéo tới, làm cho giá đỡ nhạc khí dồn dập đổ, nhạc khí va vào nhau tạo thành âm thanh cực kỳ chói tai.
Sancha vừa muốn dùng ma pháp phòng ngự thì thanh âm kia vang trong đầu , làm cho Sancha vừa phác hoạ được tinh đồ thì đã gãy vỡ.
" Quang Hữu ".
Lực lượng tinh thần của Triệu Mãn Duyên mạnh hơn Sancha rất nhiều , cứ việc âm thanh kia quấy nhiễu tạo ảnh hưởng thì Triệu Mãn Duyên vẫn hoàn thành được tinh đồ Quang hệ.
Hào quang tạo thành kim sắc hoạ bích đứng trước Triệu Mãn Duyên cùng Sancha, những sóng âm mang sát khí kia rất dễ xuyên qua tầng phòng ngự kia.
Ma pháp Âm hệ vốn không phòng ngự được, Triệu Mãn Duyên chỉ muốn cắt giảm một thoáng uy lực của âm luật này.
Đầu tiên là lỗ tai như bị nhét kim thép vào, sau đó đầu đau như bị búa tạ gõ liên tiếp vào.
" Mẹ nó ".
Triệu Mãn Duyên tức giận mắng .
Trước đó Triệu Mãn Duyên vẫn luôn theo dõi học sinh Hắc Giáo Đình kia, phát hiện từ đầu đến cuối tên này chỉ nhìn chằm chằm mỗi Sancha , hiển nhiên là coi Sancha là nhân vật trọng yếu của Hắc Giáo Đình, nên Triệu Mãn Duyên thuận thế tiếp cận Sancha , muốn xem Hắc Giáo Đình có hành động cụ thể gì tiếp theo.
Vốn tưởng rằng ở trung tâm thành phố, ở trong một buổi hoà nhạc xa hoa như vậy thì Hắc Giáo Đình sẽ không động thủ với Sancha , kết quả là bọn chúng vẫn ra tay trắng trợn như thế .
" Các người là ai " Sancha chỉ vào mấy người trình diễn kia.
Trong số những người trình diễn , có một người mặc áo bành tô chỉ huy , tay cầm gậy chỉ huy màu bạc đùa nghịch, cười đến mức muốn nứt miệng ra , cũng không biết chuyện gì làm hắn đắc ý như vậy.
" Tiểu thư Sancha , vì để gặp cô lần nữa mà chúng tôi rất nhọc lòng đấy, thế nào , có thích buổi hoà tấu được chuẩn bị cho cô không ? " Người chỉ huy nói .
" Đây là trong thành , nhạc thính ở trung tâm, còn rất nhiều người ở đây, ngươi cho rằng có thể thực hiện được sao? Không nghĩ tới thanh quốc phái các ngươi lại dùng thủ đoạn thấp hèn như vậy " Sancha tựa hồ như nhận ra người chỉ huy này.
" Chúng tôi cũng chỉ muốn lá phiếu ủng hộ của cha cô, không tính là yêu cầu quá đáng , là trưởng ngân hàng khống chế nguồn tài chính của mấy quốc gia, kiếm tiền lời từ ai thì không phải là kiếm tiền, mặc kệ là liên bang Andes hay làm phản quốc Andes , chỉ cần đại cuộc ổn định thì thương nhân như mấy người không phải đều kiếm được tiền lời như nhau sao? " Người chỉ huy đi xuống .
Sancha không để ý tới những lý luận của người quái dị , nói với Triệu Mãn Duyên :" Thầy Triệu Duyên Tổ, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này, nơi này còn nhiều khách khác, người này muốn đoạt chính quyền , hắn không dám làm bừa với đám nhân sĩ thượng lưu này đâu " .
" E là rời đi không dễ , những người được gọi là nhân sĩ thượng lưu này ...e cũng là diễn viên mà người chỉ huy thuê tới " Triệu Mãn Duyên cười khổ .