Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 768: Điều tra hắn



. . . . . .

Đường Nguyệt, Hoàng Tuấn, bao quát đang đi vào gian phòng là Quan Ngư nghe được một câu này, ngây dại không biết nên phản ứng thế nào.

Chỉ nhìn vị quân bài trước mắt nụ cười tươi như bình minh nói tiếp: “Đừng nhìn ta như vậy, ngươi đã chọn ta lên ngồi cái ghế dự khuyết giả này, vậy liền phải tin tưởng quyết định của mình. Không phải sao?”

Đường Nguyệt tức giận ra mặt, không còn khách khí nữa: “Ta không rõ. Ta không rõ ngươi vì cái gì đến bây giờ còn như cũ phải làm bộ cái gì cũng không biết, còn cố ý giấu diếm Ấn Độ Dương Thập Uyên Chúa Tể Xích Vĩ Chương Ngư Đế một mình rời đi tin tức?”

“? ? ? ?”

“Nói cái gì thế? Bee, ngươi đã sớm biết ở Giang Tô, Hàng Châu có cái kia gọi là Xích Vĩ Chương Ngư Đế phục kích?” Quan Ngư đột nhiên nhíu mày, không rõ thực hư, nhưng kém chút kích động muốn lao tới đấm vào mặt Bee.

Nếu không phải Hoàng Tuấn một mực kìm nén giữ chặt lại cánh tay Quan Ngư, rất có thể đã thành sự thật.

Đường Nguyệt mặc kệ Quan Ngư muốn làm gì Bee, nàng bị lửa giận che mờ mắt, tiếp tục nói: “Liền nhân gia Tống Khải Minh, Đường Trung đều đã chết, ngươi hẳn cũng là dự liệu được Xích Vĩ Chương Ngư Đế nguy hiểm đến mức thế nào. Nó ở dưới đáy biển, một mực chính là bom hẹn giờ cho đường ven biển, vì sao không muốn nói đâu? Ngươi đừng có dối gạt ta, ta biết chắc là ngươi biết chuyện này”.

Chuyển công tác sang Tổ Thụ Án Đường Trung, Đường Trung không có hi sinh ở Hàng Châu, mà là vài ngày trước phơi xác ở Diêm Thành, cũng là bị một xích tu hủy đại địa của Xích Vĩ Chương Ngư Đế giết cả thành.

Trước đây tại buổi họp Liên Hợp Quốc, còn trước cả thời điểm Mạc Phàm mất tích, Bee đã vẽ tam giác phòng tuyến cuối cùng ở Hoa Hạ, lấy Phàm Tuyết Thành, Ma Đô, Thiên Tân làm ba cái mốc tòa thành then chốt, mặc dù Ma Đô vẫn như cũ bị hải uyên nhuộm đen, nhưng Bee vẫn đánh dấu nó, mang ý nghĩa ở đây nhất định sẽ có biến động.

Mà quả thật là nó biến động, Ma Đô có biến, Mạc Phàm làm Ma Đô có biến, cái này để cho Đường Nguyệt phi thường trầm mặc, nàng không cách nào nhìn thấu được vì sao Bee có thể suy tính được điểm này.

Sau khi Ma Đô có biến, Bee chấm một cái chấm ở Hoa Đông làm điểm chấm đen, hảo hảo để Liên Hợp Quốc dòm ngó động thái. Quả nhiên như hắn tiên tri, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương không tiến không lùi, một mực xây dựng căn cứ ở biển Hoa Đông, cũng không làm ra cái gì động tĩnh, giống như là chờ đợi hội quân.

Chưa hết, từ khi Ma Đô bị nhuộm đen, Bee khoanh tròn cho mọi người thấy hai mốc Thiên Tân và Phàm Tuyết Thành. Này mang ý nghĩa đây sẽ là hai nơi cuối cùng bị Hải Yêu đi săn, hoặc là nói hai nơi cuối cùng nắm giữ vai trò nào đó trong trận chiến.

Và một lần nữa Đường Nguyệt phục sát đất, Bee để cho Hoa Triển Hồng dẫn động toàn bộ cấm chú hội trấn thủ Thiên Tân là không có thừa. Thiên Tân đang ngày đêm đón tiếp Bắc Băng Dương Bắc Hải Thú Tộc công kích. Nên nhớ, từ Bắc Hải muốn xâm phạm Thiên Tân, vậy thì phải xử lý được Hàn Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên trước.



Nhưng Bee có thể khẳng định tận ba lần, Thiên Tân chắc chắn sẽ là mục tiêu trước hết của Bắc Băng Dương Hải Thú. Bọn chúng nhất định sẽ bỏ qua mặt cắt đại dương, bất thình lình chui rúc tới hội quân ở Thái Bình Dương, rồi lại âm thầm phục kích Bắc Bộ ven biển, chốt sổ Thiên Tân thành.

Kết quả không ngoài Bee dự liệu, Hải Thần Tiên Tri dĩ nhiên biết Thiên Tân rất quan trọng, quan trọng so với Ma Đô càng gấp bội lần, bởi vì phía sau Thiên Tân chính là Đế Đô, Đế Đô nếu cũng mất, này Hoa Hạ nguy to rồi.

Năng lực dự đoán của Bee rất mạnh, mỗi một cái chính xác liên tiếp động thái của Thái Bình Dương, Ấn Độ Dương, Bắc Băng Dương liền để cho vô luận là Đường Nguyệt hay Thiệu Trịnh đều cảm thấy kinh hãi.

Thời điểm đó, Bee chủ động dựa lưng vào nước biển chìm ngập thành thị tiếp tục hướng về đất liền tiến công. Hắn kế hoạch xác định là để dụ Hải Yêu vào sâu trong gò thành đất cao ở Thiên Tân, Phàm Tuyết Thành hai cái vị trí này, sau đó nhân loại sẽ phản kích.

Nhưng đáng tiếc, nửa tháng trước, Bee bất ngờ gạch một cái, liền quân thủ Hoa Triển Hồng, thương vương Ngải Thái Sơn đều thất kinh. Hắn gạch tòa thành Thiên Tân ra ngoài, bởi vì dạng này trừ Phàm Tuyết Thành ra, tương đương đem vùng duyên hải tất cả cắn cứ thành thị triệt để từ bỏ.

Đường Nguyệt làm chính án tối cao, đầu óc hẳn không thể nói là không lão luyện, nàng thử nghiệm đứng ở trên góc nhìn của Bee để suy luận. Nàng thử đặt vào chính mình là Bee, giả sử Bee đột nhiên vô thanh vô tức thay đổi kế hoạch như vậy, cái này chứng tỏ rằng hắn cũng vừa mới nhất định phát giác được một động thái nào đó của hải yêu, cuối cùng cấp tốc chính sửa kế hoạch.

Chứ nếu không phải vậy, hắn tự nhiên sẽ không có lý do gì để phải âm thầm thay đổi kế hoạch cả.

Cho nên Đường Nguyệt phán đoán, nhất định Bee đã sớm biết Xích Vĩ Chương Ngư Đế sẽ tiềm phục ở Hoa Đông.

Đánh giết một đầu Thập Uyên Chúa Tể đối với cục diện chiến đấu có tính quyết định ảnh hưởng, bọn chúng không phải Đế Vương thông thường, nếu không làm gì cả, bọn chúng sẽ càng sớm vây hãm, nhấn chìm lục địa.

Điểm làm Đường Nguyệt tức giận kì thật cũng không phải là Bee không làm gì phản kháng. Nàng tức giận, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Bee biết tất cả nhưng im lặng, hắn thậm chí còn không có đưa lệnh xuống yêu cầu quân nhân chuẩn bị tinh thần, triệt để để mọi người chết oan.

Tống Khải Minh, Đường Trung, Huỳnh Đăng Vinh, cùng rất nhiều cấm chú sư khác chẳng lẽ đều không đáng sống, đều trở thành dẫn dụ mồi câu của Bee?


“Một tháng trời, Mạc Phàm rời đi Ma Đô một tháng trời, chúng ta mất bảy tòa thành căn cứ, tốc độ thất thủ so với trước đây còn nhanh gấp đôi. Ngươi thần cơ diệu toán rất tốt, tính được Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần sẽ ngã xuống, tính được lần lượt các nơi tiếp theo sẽ thất thủ, tính được Hoa Đông sẽ biển yên sóng lặng, thậm chí càng hay ho an bài được cho toàn bộ tứ thánh hải triều nhắm tới Hoa Hạ... Quân bài, ngươi giỏi tính, vậy làm sao không tính cứu được Hoa Hạ, ngươi chẳng lẽ muốn để Hoa Hạ làm mối thiêu thân?”


Đường Nguyệt không chút nào khách khí nữa rồi, mỗi một lời phát tiết nàng nói ra lúc này, thậm chí trùng kích đến Hoàng Tuấn cũng sợ mất mật.

Nên nhớ toàn bộ tứ hải thánh vực đều đang dòm ngó về Hoa Hạ đấy. Một Xích Vĩ Chương Ngư Đế xuất hiện đã làm ra tác động lớn đến như vậy, nhưng trong vòng mấy tháng kế tiếp, khả năng toàn bộ Thập Uyên Chúa Tể cũng sẽ đổ dồn đến. Kế hoạch của hắn lúc đó có cao siêu hơn đi nữa, Đường Nguyệt cũng không tin Bee có thể phá giải vòng vây.

Bee rốt cuộc một lần nghiêm túc nhìn về ánh mắt Đường Nguyệt, hắn trong tông giọng cũng phi thường kiên định nói ra: “Ta nói chờ đợi thì chính là chờ đợi. Ngươi nếu tiếp tục còn làm ảnh hưởng suy nghĩ của ta, ta trước tiên đem ngươi bắt lại”.

Đường Nguyệt lập tức nộ khí phi thiên, phản bác: “Ngươi dám?”

Có lẽ Đường Trung cùng Tống Khải Minh đồng thời mất đi đã để cho nàng không giữ được bình tĩnh nữa, dù là chính án tối cao, nhưng nàng rất khó có thể kiềm được sự ức chế này.

“Dám. Cho dù không phải là dự khuyết giả quân bài, ta muốn bắt ngươi, ngươi cũng không có cách nào thoát được. Nếu không, ngươi mở điện thoại ra gọi điện cho Mạc Phàm một cuộc, thử xem hắn có cần phải tới cứu ngươi hay không?” Bee nói lời nói không hề có nửa điểm do dự.

Mà khí tức của hắn phảng phất một cỗ hắc ám tràn vào trong gian phòng, tuyệt nhiên ngay lập tức trấn trụ ba người Hoàng Tuấn, Quan Ngư, Đường Nguyệt lại.

Trong lúc bọn hắn còn chưa kịp định thân tình hình, Bee hất quyển sách trên bàn xuống dưới đất bịch một cái.

“Đi hết ra ngoài!"

Giận về giận, thịnh nộ về thịnh nộ, đối với mặt quân bài bá khí, cả ba người bọn họ đồng thời tràn ngập một loại cảm giác quá sức.

Cuối cùng vẫn phải là xoay người bỏ đi ra ngoài.

Bọn hắn ra ngoài thời điểm, một cái tóc vàng nam nhân thông qua vô số ong trùng từ cửa sổ bay vào, chúng tụ tập lại một chỗ, cuối cùng biến hóa thành hoàn chỉnh thân thể.

Ngồi trên bàn, vừa mắng chửi Đường Nguyệt một trận, Khafre tháo mặt nạ trùng mẫu ra, trở về nguyên dạng thái tử Dante hình hài.


Vị nam nhân tóc vàng vừa xuất hiện mới thực sự là Bee, hắn mỉm cười, nói rằng: “Ngươi đóng giả rất tốt, nhìn như vậy, ta có thể an tâm rời đi”.

“Lão sư, ngài an tâm, ngài có thể yên tâm giao việc này cho ta. Chuyện ngài làm việc ở Ma Đô thế nào rồi?” Khafre thấy lão sư về, vội vội vàng vàng chạy đến nhặt quyển sách lên.

Bee không có trả lời hắn, chẳng qua là tiến tới bình nước, rót một cốc đầy rồi uống một hơi.

Uống xong, hắn mới thở dài một hơi, nói: “Mạc Phàm là còn sống. Hắn đang ở Hawaii”.

Khafre ngạc nhiên quá đỗi, lập tức nói: “Ngài sao không dẫn hắn về?”

“Có nguy hiểm. Ta từ Ma Đô đáy biển khám phá ra được một chút bí mật cấm chế, cấm chế khí tức này dẫn dắt đến Hawaii, một phần còn lại thì liên quan tới thông đạo Hắc Ám Vị Diện. Khả năng là Mạc Phàm đang ở trong tay người này”. Bee nói rằng.

Lúc định đi tìm kiếm Mạc Phàm, Bee đã từng suy nghĩ sẽ có thể truy tung mang Mạc Phàm về trong bốn năm ngày. Hiện tại hắn cảm thấy mình có chút quá tự đại. Đừng nói là năm ngày, coi như là Bee vừa bước chân xuống Hawaii, tại trước mặt vị Hắc Ám Vương cường đại này, căn bản sống không nổi vài giờ.

“Vậy ngài bây giờ tính như thế nào?” Khafre thừa biết Bee đã có ý nghĩ riêng cho mình, hỏi, chẳng qua là để ghi chép xuống học tập.

“Ta sắp tới ra ngoài có công việc, ngươi đóng giả làm ta, tận dụng toàn bộ Liên Hợp Quốc tài nguyên, lấy hết tất cả thông tin liên quan đến một người cho ta, bao quát điều tra cái chết của hắn”. Bee thận trọng nói.

“Ngài muốn thu thập tình báo người nào?” Khafre có chút tò mò, lòng hiếu kỳ dâng cao lên, lập tức hỏi lại.

“Thánh tử Văn Thái”.

. . . . .

Giới thiệu truyện treo máy phần mềm mở ra nghịch chuyển nhân sinh.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.