Điện tôn Lạc Nhạn cùng điện chủ Ngô Việt Hùng đều ở đây, bọn hắn một cái là nữ vương trên vạn người dưới một người, một cái là thủ tịch Hàn Hải Đô Thành ở Tây Giới, nếu như Thần Tỉnh Bỉ Ngạn đã đưa ra manh mối Phí Thủy Liên Hoa ở chỗ này, bọn hắn mà không biết thì chỉ sợ trên thế giới này sẽ không có người khác biết được.
“Đồ vật ngươi muốn tìm là tồn tại”. Lạc Nhạn cho một cái khẳng định đáp án.
Một bên Ngô Việt Hùng từ trong mật thất đi ra, lấy ra đặt trên bàn tròn một hộp ngọc mười phần hấp dẫn ánh nhìn, bên trong có thể nghĩ đến cất chứa đồ vật không hề tầm thường.
Quả nhiên, Hàn Hải Điện là đúng như Mạc Phàm thôi diễn Thần Tỉnh Bỉ Ngạn dự đoán, thực sự có lưu giữ một khối Phí Thủy Liên Hoa.
“Làm chỗ quen biết cá nhân, hơn nữa lấy ngươi công huân tích lũy cho Hàn Hải Điện, Mạc Thẩm Tước...”
Ngô Việt Hùng vừa cất lời mở miệng nói thì đã thấy Mạc Phàm giương tay chặn lại, cười khổ mà đáp: “Ngô Điện Chủ, vẫn là đừng nên gọi ta chức danh như vậy đi, ta sớm đã không còn là Hàn Hải Thẩm Tước nữa, gọi như thế, người khác sẽ có dị nghị”.
“Ừm, sao cũng được”. Ngô Việt Hùng co vai lên bày ra một bộ tùy ý nhân gia quyết định.
Sau đó, hắn dùng ngữ khí rất nghiêm túc nói: “Ngươi có thể không cần áy náy mà lấy đi phẩm vật. Dù sao thứ vật này cũng không có bao nhiêu tác dụng đối với trên dưới Hàn Hải Điện, nó vốn càng phù hợp cho Thú Hồn Sư, dùng để bồi dưỡng sinh vật mệnh cách cường đại, chính là Nhật Minh Giáo bên kia đám cao tầng thèm nhỏ dãi đồ vật”.
Thắng thắn, trực tiếp, không câu nệ, không thảo mai, đây đúng tác phong của Hàn Hải Điện.
Đôi đồng tử Mạc Phàm lộ ra mấy phần cảm động cùng vui mừng.
Đi thật xa để trở về.
Về nhà thăm mọi người thật tốt, hành tẩu bôn ba khắp nơi, bao nhiêu năm lăn lộn khổ cực kiếm sống, đứa con xa xứ rốt cục trở về, mặc dù để rút khỏi gia môn, nhưng có thể vẫn như cũ được người thân đáng tin cậy cho mượn bờ vai tựa đầu.
“Bất quá, Mạc Phàm, khối Phí Thủy Liên Hoa này, thiết nghĩ ngươi càng cần nhiều hơn thì mới được, một khối đại khái sẽ không ăn thua, khả năng đập trúng là cực kỳ thấp”. Lạc Nhạn như thể tạt một gáo nước lạnh vào sau gáy Mạc Phàm ngay sau đó.
Mạc Phàm mi tâm chớp chớp, nghe lời như thế nên đâm ra lúng túng, thấp giọng hỏi: “Lời của điện tôn nên hiểu thế nào?”
Nhìn thấy Lạc Nhạn nghiêng người, đan tay sau lưng, làm tôn lên đôi gò bồng đảo của mình, nàng nửa thật nửa giả đùa nói: “Đặt mười ăn một, lý thuyết chính là như vậy”.
“Là vấn đề tương thích dung hợp sao?” Mạc Phàm hỏi.
Vị điện tôn của Hàn Hải Điện chỉ là gật đầu, mỉm cười quyến rũ.
“Năng lượng càng lớn thì càng có biến số thất thoát và phân tán nổi loạn, thậm chí rất nhiều. Trong quá khứ, không ít những kẻ tìm đến được cơ duyên thần vận mà nắm được mảnh vỡ vị diện trong tay, nhưng kết quả chẳng ai đột phá nổi vào Đế Hoàng, chủ yếu lý do thứ nhất là mảnh vỡ không đủ năng lượng, thứ yếu chính là tại quá trình hấp thụ bị tuồn ra ngoài quá nhiều. Lê Minh nói, năng lượng thất thoát bên trong kìm hãm ở mức một phần ba đã là rất giỏi rồi, nếu thời gian hấp thụ càng nhanh, hấp tấp tu luyện thì độ lớn của hao phí càng khủng bố, nói không chừng còn có thể bị chia đôi”. Lạc Nhạn bắt đầu tiết lộ.
“Cho nên, kết quả chẳng ai trong số đó có thể tấn thăng Đế Hoàng. Ngay cả khi đã hội tụ đầy đủ điều kiện cùng tư cách trở thành Đế Hoàng, cuối cùng rất nhiều huyết mạch cao sinh vật vẫn như cũ tức tưởi vĩnh viễn cả đời cũng không bước tiếp được một bước cuối”.
Điểm này Mạc Phàm không cần nghe cũng biết hết sức rõ ràng.
Hắn tại quá trình chuyển hóa khủng bố tín ngưỡng sơ nguyên cổ đại Tà Thần cùng toàn bộ Thiên Địa Bát Hồn cổ đại năng lượng hiến tế, phát hiện chính mình xung quanh có vô số năng lượng ào ào thất thoát, không cách nào giữ lại được.
May mắn nếu không phải Tà Thần thức tỉnh có quy trình đặc thù, này biên độ dao động của năng lượng cũng không giống như mảnh vỡ vị diện vô tri vô giác kia, mà trái lại, hắn có cổ đại thiên địa bát hồn chậm rãi đến duy trì và điều hòa dòng chảy năng lượng, cho nên độ hao phí bị giảm xuống rất thấp, so với những kẻ khác thường thường hấp thụ mảnh vỡ vị diện tiêu hụt đến gần một nửa, Mạc Phàm quá trình này không những là được rót vào mức năng lượng dồi dào hơn rất nhiều lần mảnh vỡ vị diện, mà càng ít thất thoát đi hơn, chỉ tầm xấp xỉ một phần mười.
Mà thậm chí, cần một phần mười thất thoát kia, vừa vặn bị đám Hắc Long, Lonna, Vũ Ngang, v.v... cho ăn ké nuốt sạch.
Thế gian cũng không phải chỉ có một mình Mạc Phàm đặc biệt, những kẻ lên ngồi mâm Bất Hủ Đế Hoàng kia, khẳng định cũng sẽ nắm giữ một chút đặc thù đồ vật giống vậy, hà tiện việc bị thất thoát, giảm hao phí xuống mức độ cực tiểu.
Lấy ví dụ Thanh Long đi, trở thành Thanh Hoàng Hiên Viên Long nhờ chích siêu huyết thanh của Long Thần, đây tự nhiên là duy trì trong nội tại huyết mạch và phát triển từ mầm rễ đi lên, phương pháp này chắc chắn độ hao phí cũng sẽ vô cùng nhỏ.
Ở một phương diện nào đó, Leviathan phương pháp khá là tương tự Thanh Long, nó cắn nuốt vài trăm đầu Giao Long Đế Vương vào trong bụng, dùng toàn bộ tài nguyên tam giác quỷ Bermuda mà Thiên Đạo ban cho hải dương dồi dào nhất để ăn tươi nuốt sống tất cả, bỏ miệng nhai chậm rãi tiêu hóa ngày qua ngày, độ hao hụt đoán chừng giảm còn một phần ba. Một ví dụ khác, có thể đánh đổi bằng thời gian, nóc nhà Ymir, Behemoth chính là đánh đổi bằng thời gian, bọn nó dùng thời gian rất dài rất dài chậm rãi tiêu hóa, khả năng so với Leviathan là rất xấp xỉ.
Lạc Nhạn chờ cho Mạc Phàm minh bạch, mới mở miệng nói tiếp: “Phí Thủy Liên Hoa tác dụng lớn nhất chính là tránh đi thất thoát, đồng thời hoàn mỹ dung hợp tất cả các thành phần lại với nhau, dung hợp năng lượng thánh vật bên ngoài với linh hồn, tinh thần và nhục thể sinh vật bên trong. Thế mới nói, ở Siêu Duy Vị Diện, giá trị liên thành của Phí Thủy Liên Hoa là cực kỳ cao, thậm chí cao không kém so với mảnh vỡ vị diện, bởi vì nó vốn là đồ vật đảm bảo đại gia hấp thụ mảnh vỡ vị diện hoàn mỹ 100% không hao phí”.
“Tuy nhiên...”
“Bởi vì năng lượng biến động là không thể ước tính được, hơn nữa, ngươi đang rất gấp rút cấp tốc để cho Bạch Phượng Hoàng tăng lên, sự biến động càng khó mà lường trước. Trăm vạn năm Phí Thủy Liên Hoa bất quá vẫn chỉ là một sinh mệnh thực vật đặc biệt, vẫn là có mệnh cách, vẫn là có ngưỡng giới hạn, ngươi dùng một cái sẽ rất mạo hiểm. Ta chỉ nói là mạo hiểm thôi, vì kì thật chẳng ai có thể phán đoán chắc chắn cả”.
Sắc mặt của Lạc Nhạn nói tới đây lập tức thay đổi, nghiêm nghị khác hẳn lúc trước, chẳng khác gì một hoa khôi thanh lâu chốn phong trần bỗng chốc biến thành bậc mẫu nghi thiên hạ. Vị điện tôn dưới một người nhưng trên vạn người của Hàn Hải Điện này chắc nịch nói tiếp: “Cho nên, Mạc Phàm, ta mới kiến nghị ngươi nên tìm thêm vài khối nữa cho chắc chắn, tốt nhất nên là trên 5 khối, không thì tối thiểu cũng 4 khối, cái này xui xẻo bị năng lượng phá toái thì vẫn còn có cái khác dự phòng, xác suất thành công sẽ đặc biệt cao hơn”.
Mạc Phàm hơi ngưng trọng.
Tình tiết này, biến hóa tiến triển cũng quá nhanh đi.
Kiếm ra một khối như Sở Giang nói đã khó như lên trời, Siêu Duy Vị Diện khả năng cũng chỉ có mấy khối như vậy, này khác gì nói, hắn phải lật tung toàn bộ thần cương thần lục để vơ vét hết đâu???
Còn tưởng đâu Bạch Phượng Hoàng có thể thuận buồm xuôi gió, tương đối dễ dàng đột phá.
Nào ngờ quay đi quay lại, chính là độ khó không tưởng!!!
Lạc Nhạn nhìn Ngô Việt Hùng một cái, Ngô Việt Hùng trong tay lấy ra trên thư tịch ghi chép hệ thống tình báo Hàn Hải Điện bí mật nhất tin tức, những này đều là công lao của Sát Tự Đội đảm nhiệm đi thu thập tình báo, có chút kỹ càng đến điều tra vị trí cụ thể.
“Hiện tại chúng ta biết có hai khối”. Ngô Việt Hùng nói.
Mở tấm bản đồ lớn ra để trên bàn, hắn chỉ tay vào phương Bắc: “Một khối trăm vạn năm Phí Thủy Liên Hoa sáng chói tinh lạc tại vị trí này, ngươi nhìn một chút có thể hay không cả gan thăm dò đến hướng đi của nó”.
Mạc Phàm nhìn chằm chằm điểm mà Ngô Việt Hùng điểm ngón tay lên.
Là Hoàng Cung.
Thanh Vũ Đế Quốc Hoàng Cung.
“Ngươi nói...”
“Tình báo này không khó, một khối dĩ nhiên nằm trong tay Thanh Vũ Đế Quốc, cụ thể hơn là, trong tay của một vị Bất Hủ Hoàng Đế”.
Hắn nhớ rõ.
Lần trước hắn đi đến Trác Sơn tìm kiếm Triệu Mãn Duyên, chính là bị vị này thiên hạ cửu ngũ chí tôn cho nhìn chằm chằm.