Xuyên qua Siêu Duy Thánh Môn, Mạc Phàm nhìn thấy một đoạn trường hà thế giới, cả thân thể giống như bị ném đến một cái hố đen vậy, tốc độ của hắn bị không gian đồng cuốn vào vùn vụt vùn vụt kéo đi. Trong khoảnh khắc đó, đồng thời để cho hắn một lần nữa cảm thụ rõ rệt độ lớn của đa vị diện, nhìn thấy tầng tầng đại thụ thế giới chồng chất lên nhau.
Mạc Phàm đương nhiên đối với đa vị diện có thật khắc sâu lý giải.
Sở dĩ Song Diện Lưỡng Cực thế giới ma pháp và thế giới khoa học đặc biệt, đó là bởi vì cả hai chiều không gian đều giống nhau ở rất nhiều khía cạnh.
Thế giới ma pháp có Mặt Trăng, Mặt Trời, thế giới khoa học cũng có Mặt Trăng, Mặt Trời, nhưng Mặt Trăng, Mặt Trời ở hai nơi khác biệt.
Nơi Mạc Phàm đang ở, cái mà hắn đang thấy, Mặt Trăng, Mặt Trời, Sao Hỏa, Sao Thổ, Sao Thủy, Sao Kim, vân vân... đều thuộc về những vị diện kết nối với chiều không gian thế giới ma pháp, không có một tí liên hệ với khái niệm tương tự ở khoa học.
Mặt Trăng ở nơi này, phần nào đó đến nói, nó đại diện cho một cái vị diện, mà tất cả ngôi sao trên bầu trời người bình thường ngẩng đầu lên nhìn thấy, chính là ma pháp vị diện giáp giới bên ngoài. Nhìn bằng mắt thường thì thấy gần rất gần, cảm giác cấm chú pháp sư trong nháy mắt có thể bay lên đến nơi, tay hái sao trời. Nhưng thực tế không thể nào xảy ra, không phải khoảng cách vô cùng xa, mà đơn giản không thể dùng phương pháp bay lên để đi tới, xác suất chết là 100%.
Bởi vì bước ra ngoài thế giới ma pháp vỏ bọc, bước ra khỏi vị diện pháp tắc vỏ bọc, tức khắc sẽ gặp phải cõi hư vô vô ngần, này chính là loạn lưu không gian. Muốn tiếp xúc được với hư vô loạn lưu, trừ phi nắm giữ Đế Hoàng nhục thể, bằng không liền Mạc Phàm cái này bước chân tới đều đồng dạng gặp ngàn cân treo sợi tóc nguy hiểm, hắn không có khả năng đầu sắt nhục thục xuyên qua loạn lưu.
Muốn xuyên qua, chỉ có thể dùng thủ đoạn không gian truyền tống, thực hiện không gian ma pháp bước nhảy.
Mặt khác, loạn lưu ở giữa các vị diện kia cũng không phải hắc ám vị diện. Hắc Ám Vị Diện, Triệu Hoán Vị Diện, Siêu Duy Vị Diện ở một tọa độ không gian khác biệt, nằm ở tầng thứ nguyên nào đó cao cấp hơn, sinh vật đứng bên trong thế giới ma pháp không cách nào quan sát thấy bằng mắt thường được.
Giữa các vị diện với nhau, khái niệm thời gian là khác biệt.
Không, cũng không phải là khái niệm khác biệt, mà là có lý giải khác biệt.
Thời gian là khái niệm tương đối, nói tương đối rất dễ hiểu, đơn giản là nó được định nghĩa bởi thiên đạo pháp tắc nơi đó, thiên đạo muốn sinh vật ở đó hiểu làm sao thì là kết quả sẽ là vậy.
Thời gian như thế nào nhanh chậm, đồng dạng phụ thuộc bởi nhân gia là như thế nào tin tưởng.
Tỷ như một ngày ở trái đất được tính bằng thời gian quay quanh trục của chính nó, một năm của trái đất thì tính bằng thời gian trái đất quay quanh mặt trời.
Hắc Ám Vị Diện không có mặt trời, khái niệm tính thời gian ở đây hầu như không có, bọn hắn pháp tắc dùng phương thức âm thanh tinh cầu vẫn lạc, hắc ám nuốt tinh cầu nào đó để tính toán thời gian.
Mạc Phàm từng ở Hắc Ám Vị Diện một đoạn thời gian tưởng chừng chưa tới 10 ngày, nhưng ở thế giới ma pháp lại trôi qua tận 1 năm. Đây không phải nói thời gian ở Hắc Ám Vị Diện trôi chậm, mà nên nói là một ngày ở nơi này quá dài quá dài, phảng phất ngày dài tới mức, chỉ cần mấy ngày liền đã bằng 1 năm ở thế giới ma pháp.
Nhưng quái lạ là, làm sao Mạc Phàm lại không cảm thấy ngày ở Hắc Ám Vị Diện dài đâu?
Trên thực tế, chỉ có hai chữ để giải thích --- đó là ‘cảm giác’.
Pháp tắc nơi đó để cho đám người Mạc Phàm mất đi khái niệm thời gian vốn dĩ quen thuộc với mình, không cảm nhận được kì thực một ngày ở Hắc Ám Vị Diện dài rất dài, dài đến cả tháng trời ở thế giới ma pháp trôi qua.
Nếu đặt Tiểu Thiên Hy ở Hắc Ám Vị Diện một năm trời, nàng chắc chắn sẽ đầy đủ phát dục trở thành một cái thành thục mặn mà nữ nhân.
Siêu Duy Vị Diện, Triệu Hoán Vị Diện cũng là như thế, chung quy chỉ là một cái khái niệm. Nhân loại đi đến nơi đó, bị pháp tắc nơi đó ảnh hưởng lên giác quan cho nên bọn hắn sẽ không có cảm giác thời gian nhanh hay chậm.
Theo đáng lẽ ban đầu nghe Diệp Tâm Hạ nói, mỗi người lịch luyện lần này 16 năm, tức tương đương 320 năm ở Siêu Duy Vị Diện, Triệu Mãn Duyên ngay lập tức mở miệng cự tuyệt định chửi rủa, hắn như thế nào có thể sống tận 320 năm?
Nhưng nghe qua Tâm Hạ, Linh Linh giải thích một tràng, hắn mới lại thôi.
Tuổi thọ hàn gắn với linh hồn và nhục thể một người, tính theo thời gian trái đất là khoảng đâu đó trung bình sống được 80 tuổi. Vậy tức nghĩa là người đó có thể sống được 1600 tuổi ở thời gian của Siêu Duy Vị Diện.
Đương nhiên trong khoảng thời gian đó, bởi vì pháp tắc ảnh hưởng, đám người Triệu Mãn Duyên cũng nhất định không cảm giác được ngày ở thế giới này nhanh hơn so với thế giới ma pháp, gọi là nhập gia tùy tục.
Thời gian không chảy xuôi trên linh hồn, mà nó chỉ có cảm giác để người ta đi cảm nhận, không có chuyện đi tới vị diện khác, gặp một cái khái niệm thời gian khác, lại bắt nhân loại trái đất phải chính xác 80 năm ở nơi đó sẽ chết --- ở đâu ra ? ? ?
Chuyển động của trái đất quanh mặt trời và sự dịch chuyển của Thái Dương Hệ khiến con người cảm thấy thời gian trên hành tinh trôi nhanh hơn so với khi ta đứng yên trong vũ trụ.
Không thể tính toán thời gian cho cả vũ trụ bằng một loại đồng hồ duy nhất. Thực tế đó đồng nghĩa với việc mỗi một cá nhân, mỗi một thực thể sẽ có cảm nhận khác nhau về thời gian ở bất cứ không gian nào.
Thật giống như ở khoa học vị diện, Trái Đất cùng các hành tinh khác khác biệt thời gian, thời gian sao Thổ quay quanh trục rất nhanh, 1 ngày trên hành tinh này chỉ mất 10 giờ 32 phút 35 giây. Ngược lại, sao Thổ di chuyển xung quanh mặt trời rất chậm. 1 năm trên sao thổ tính ra bằng khoảng 10.759 ngày Trái đất, khoảng 29,5 năm Trái đất.
Tương tự, chu kỳ thiên văn của sao Thủy dài bằng 58 ngày trên Trái Đất. Tuy nhiên, nó chỉ mất 88 ngày để hoàn thành chu kỳ quỹ đạo. Do đó, trên sao Thủy, một năm chỉ dài 1,5 ngày.
Tất cả những thứ này là nhân loại khái niệm viết lên. Bỏ một cái đồng hồ điện tử cấp cao siêu bền lên sao Thổ, một năm sau lấy xuống, nó cũng chỉ là đi qua một năm của Trái Đất, đây chính là thứ bất di bất dịch không thể chối cãi.
Thế giới này là thế giới ma pháp, không phải là tu tiên tiểu thuyết, Mạc Phàm không đọc truyện tiên hiệp quá nhiều để cho mình đầu óc lú lẫn. Ở thế giới ma pháp, mặc dù bói toán sự tình cũng rất ảo diệu, nhưng còn không tới mức bẻ cong định nghĩa thời gian.
........... ...........
Ong Ong Ong ~~~~~~~~~~!
Mạc Phàm bắt đầu một trận tê não, đầu đau như búa bổ.
Kéo dài tầm quan sát như vậy, hắn dần dần bất tri bất giác có chút mai một trí nhớ, rất nhiều hình ảnh người thân, bạn bè, lần lượt thoáng xuất hiện qua trước mắt hắn, kì thật càng tựa hồ bị ai đó dùng thủ đoạn đặc thù rút ra từ trong thùy não vậy.
Mạc Phàm không thể nào nhớ tên nổi người trong hình ảnh là ai, hắn thậm chí phát giác được một kiện càng nguy hiểm hơn sự tình, đó là chính mình đang khốn hoặc không hiểu vì cái gì chính mình lại đến nơi này? Tại sao lại xuất hiện ở đây?