Toàn Chức Cao Thủ

Chương 8: Cá chết lưới rách



Chỉ thấy Ám Dạ Miêu Yêu đột nhiên nhảy lên, công kích vẫn luôn đánh xuống Nguyệt Trung Miên, chợt cong móng cào về phía đội viên Dương Quan cũng đang công kích nó.

“A, xin lỗi!” Dương Quan là người mới, không thể tránh được một đòn công kích nhanh nhẹn của Miêu Yêu, còn vội vã xin lỗi, bởi vì Nguyệt Trung Miên suốt đường đi luôn răn dạy cả đám rằng, OT nhất định là do sai lầm khi ra chiêu, không thể nào là lỗi của MT được.

“Dừng, ông đừng đánh nữa.” Nguyệt Trung Miên vội vã ngăn lại ý muốn chống trả của Dương Quan, xông lên muốn cướp thù hận, ai ngờ một lát sau, Ám Dạ Miêu Yêu cào xong Dương Quan vài cái lại hướng về phía các đội viên phía sau.

“A đù, liên hoàn OT! Mấy ông chơi tui đấy à?” Nguyệt Trung Miên tức giận rít gào, đội viên bị trúng công kích kia cũng luống cuống tay chân, hơn nữa cậu ta chơi pháp sư, bị Ám Dạ Miêu Yêu cuồng bạo cào mấy phát quá mạnh, máu rút ào ào. Diệp Tu phản ứng nhanh nhẹn, để Quân Mạc Tiếu trị liệu cho cậu ta trước, đáng tiếc có vài thứ không phải dựa vào kỹ thuật là có thể giải quyết. Một pháp sư máu mỏng, chống đỡ BOSS ẩn đang cuồng bạo, người trị liệu có thể kiên trì được bao lâu?

Đáp án rất nhanh đã có, là 7 giây. Thuật Trị Liệu của Quân Mạc Tiếu vẫn còn thời gian đóng băng, Ám Dạ Miêu Yêu sau khi cuồng bạo lại cong móng cấu xé liên tục, Nguyệt Trung Miên cũng tới giúp, nhưng thực sự đoạt không lại thù hận, đội viên pháp sư nhanh chóng đi đời nhà ma.

Ở Vinh Quang, trong quá trình tử vong người chơi sẽ tự động rời khỏi phó bản, không thể quay về đánh tiếp, nói cách khác, một đội vốn năm người, chết một người, thành đội bốn người.

“Móa, xếp hàng ra OT, mấy ông muốn giết tui hả!!” Nguyệt Trung Miên sắp hỏng mất, pháp sư kia tạch rồi mà thù hận của Miêu Yêu vẫn không quay lại trên người hắn, chỉ hướng về người thứ ba.

Người thứ ba cũng là một pháp sư máu mỏng, mà lúc này đây Diệp Tu dứt khoát không để Quân Mạc Tiếu quăng Thuật Trị Liệu lên người nọ nữa, quay về trị liệu cho Dương Quan.

Pháp sư được trị liệu cũng chỉ có thể kéo dài 7 giây, nhưng trong 7 giây này Dương Quan sẽ tạch luôn. Bởi vì sau khi cuồng bạo Ám Dạ Miêu Yêu không chỉ tăng tốc độ đánh và sát thương, mà còn có trạng thái khác: Xuất Huyết.

Dương Quan cũng rất bất hạnh mà bị Ám Dạ Miêu Yêu cào đến Xuất Huyết, Diệp Tu vẫn đang chú ý thanh máu ngày càng giảm của người này. Lúc này nếu trị liệu pháp sư, cùng lắm chỉ là 7 giây, nhưng trong 7 giây này Dương Quan sẽ chết, 7 giây sau pháp sư kia chắc chắn cũng sẽ chết. Trừ phi trong vòng 7 giây này Nguyệt Trung Miên có thể đoạt được thù hận.

Diệp Tu đã mất đi lòng tin với Nguyệt Trung Miên, trực tiếp buông tay không trị liệu cho vị pháp sư kia nữa. Quyết định này nhanh chóng khiến Nguyệt Trung Miên tức giận mà bắt đầu gào thét: “Trị liệu đi chứ?”

Diệp Tu không trả lời, pháp sư không có trợ giúp rất nhanh đã ngã xuống, dưới sự trách mắng của Nguyệt Trung Miên, Ám Dạ Miêu Yêu ngược lại đánh về phía Dương Quan.

Dương Quan trong lòng run sợ, hỏi một câu “Đánh không?”

“Đánh con khỉ, mẹ nó toàn làm bừa!” Nguyệt Trung Miên oán khí đầy bụng cũng không rõ đang giận dữ cái gì, vừa chửi vừa đánh Miêu Yêu đoạt lại thù hận.

13 giây.

Diệp Tu trong lòng tính toán thời gian, Dương Quan này chẳng biết có phải bị thần xui xẻo ám trên người không, trạng thái Xuất Huyết vừa dừng, dưới một móng của Ám Dạ Miêu Yêu lại tiếp tục rỉ máu. Loại công kích đều có tỷ lệ nhất định mới trúng phải, nhưng Dương Quan tựa như trúng tỷ lệ trăm phần trăm. Nguyền Rủa, Xuất Huyết, những trạng thái mà Ám Dạ Miêu Yêu có thể đánh lên người chơi hắn ta đều trúng phải, ngoại trừ chết cũng không mong được gì khác.

13 giây, chính là thời gian mà Diệp Tu có thể giúp Dương Quan chống đỡ, lúc này Nguyệt Trung Miên phải đoạt lại thù hận mới có thể cứu được người này, như vậy Nguyệt Trung Miên đâu?

Thời điểm mới đánh quái Nguyệt Trung Miên vẫn còn sắc bén, lúc này lại luôn đánh hụt, từng kiếm rồi từng kiếm chém không tới, đang không ngừng mắng chửi, cuối cùng Dương Quan ngã xuống.

Ám Dạ Miêu Yêu rốt cuộc cũng cam lòng công kích Nguyệt Trung Miên, mà điểm thù hận của Quân Mạc Tiếu lại xếp cuối, tất cả là vì kỹ thuật của Diệp Tu quá tốt, không có thao tác dư thừa nào, thù hận đương nhiên bị giảm tới mức ít nhất.

“Người anh em, chịu đựng a! Còn mana không?” Nguyệt Trung Miên vừa nhận công kích vừa động viên Diệp Tu.

“Là ông chịu đựng mới đúng.” Diệp Tu gõ một câu.

“Yên tâm đi, hai người phối hợp tốt, đánh nó không thành vấn đề.” Nguyệt Trung Miên hào hùng nói, kết quả lại hụt, một kiếm chém vào không trung, bị Miêu Yêu cào một cái lên mặt.

“BUFF BUFF BUFF BUFF BUFF!!!” Nguyệt Trung Miên rống điên cuồng.

Không có phản ứng, thao tác của Quân Mạc Tiếu vẫn luôn rất tốt và kịp thời, lúc này lại không hề sử dụng Thuật Trị Liệu cho gã nữa.

“Không thể BUFF, sẽ OT.” Nguyệt Trung Miên chứng kiến Quân Mạc Tiếu gõ ra một câu.

“Ông...” Nguyệt Trung Miên bỗng nhiên quay đầu lại, chứng kiến Quân Mạc Tiếu nhởn nhơ đứng dưới đại thụ ngoài rừng, lạnh nhạt nhìn gã. Nguyệt Trung Miên trong lòng nhận ra có chút không ổn, Quân Mạc Tiếu cũng không phải người mới, hiện nay rõ ràng cách OT còn khá sớm, sao hắn có thể đoán được sai lệch?

“Sẽ không OT, mau BUFF.” Nguyệt Trung Miên chỉ có thể hô như thế. Kết quả vẫn như cũ không có phản ứng gì.

Ám Dạ Miêu Yêu lại cào một phát tới, phản ứng của Nguyệt Trung Miên đột nhiên tăng lên, nâng kiếm, một chiêu Đỡ Đòn ngăn lại móng mèo, nhân vật lui về sau, lập tức lại hất kiếm, chính là những chiêu công kích mà gã sử dụng thành thạo khi mới đánh quái, tay Nguyệt Trung Miên đột nhiên không bị trượt nữa.

Nhưng lúc này đây, liên kích của hắn lại không thông thuận như ban đầu, bởi vì đây là Miêu Yêu đang cuồng bạo, tốc độ và công kích nhanh đến mức Nguyệt Trung Miên không theo kịp. Sau khi hất kiếm một nhát Đâm Liên Chớp lại đâm vào khoảng không, bị Miêu Yêu cắn một cái.

“Mau tăng đi!!!” Nguyệt Trung Miên nóng nảy, tuy gã có thể chống đỡ tốt hơn pháp sư máu mỏng như Dương Quan, nhưng cũng không phải vô địch.

“Tăng cái gì?”

“Tăng máu đó!”

“Tăng máu gì? Tui chỉ thấy máu ông đang giảm.”

“Ông...” Nguyệt Trung Miên tức muốn hôn mê.

“Đáng tiếc, nếu ông có thể solo BOSS, lúc mới bắt đầu có thể đem hình thức phân phối đổi thành phân phối cho đội trưởng. Như vậy cho dù đội viên bất mãn rời khỏi đội, BOSS ẩn sẽ là của ông dễ như chơi.”

“Nhưng thật đáng tiếc, trình độ của ông không đủ, vẫn phải ỷ vào đội viên mà giết BOSS, vì vậy ông cố ý khống chế tốt thù hận, vào thời điểm thích hợp làm ra OT, khiến đội viên chết hết, để lại BOSS máu tàn mình ông giải quyết, đồ vật tự nhiên rơi vào túi ông. Còn việc có thể qua cửa phó bản hay không, so với BOSS ẩn mà nói cũng không quan trọng bằng.”

Quân Mạc Tiếu gửi đến hai câu, làm Nguyệt Trung Miên mồ hôi đầy trán, gã không ngờ cái tên dọc đường chỉ nói một câu này lại nhìn thấu toàn bộ kế hoạch của mình. Không sai, nhóm ba người Dương Quan là do gã cố ý khống chế thù hận để Ám Dạ Miêu Yêu OT mà cắn chết. Vốn trong kế hoạch này người trị liệu sẽ điên cuồng BUFF cho ba tên kia, thù hận cũng sẽ dính lên người, nhưng gã không ngờ Quân Mạc Tiếu sẽ buông tha mà không trị liệu cho pháp sư kia, lẽ nào khi mới bắt đầu tên này đã nhìn thấu kế hoạch của gã ư? Hắn biết không còn cách nào có thể cứu những người khác, thế nên cũng cố ý khống chế thù hận, để thù hận của mình tăng lên, đến lúc đấy dừng trị liệu, để mình chết dưới tay Ám Dạ Miêu Yêu?

“Người anh em...” Nguyệt Trung Miên nhìn ra người này không phải dễ chọc, vội bắt đầu khuyên bảo: “Lúc này rồi đừng so đo được không, dù thế nào ba người kia tui cũng không quen biết. Hiện tại hợp lực đánh thắng Miêu Yêu, hai bên đều lấy được 50% đồ, không phải rất tốt ư?”

“50%? Tui thích 100% hơn ấy!”

“Được rồi...” Nguyệt Trung Miên âm thầm cắn răng, “Vật liệu bình thường sẽ không rơi ra những thứ như nhau, đến lúc đó ông cứ chọn những thứ mình cần, tui bỏ quyền, còn lại chúng ta có thể đổ xí ngầu, trang bị có thể đưa hết cho ông luôn.” Không có trị liệu trợ giúp, Nguyệt Trung Miên biết bản thân sẽ chống đỡ không nổi, quyết định nhượng bộ.

“Chuyện này rất khó khiến người ta tin tưởng a!”

“Vậy ông muốn thế nào?” Nguyệt Trung Miên ngay cả nói cũng gấp gáp, sinh mệnh của gã đã bị mèo cào còn phân nửa. Gã vốn không đánh nổi Miêu Yêu sau khi cuồng bạo, giờ còn phải phân tâm đàm phán cùng Diệp Tu, vô cùng chật vật. Gã âm thầm nhớ kỹ tên Quân Mạc Tiếu, gã thề nhất định phải khiến thằng này thật khó coi.

“Ông đừng quan tâm tui muốn thế nào, cứ an tâm chết đi!”

“Ông... ông điên rồi, tui chết, ông còn sống được sao? Đến lúc đó ai cũng không lấy được gì.” Máu gã chỉ còn một phần tư.

“Lão huynh, ông không nên cá chết lưới rách thế chứ!!” Máu chỉ còn một phần năm.

“Mày ngu hả!” Một phần bảy.

“Quân Mạc Tiếu, mày không muốn chơi nữa sao? Biết công hội Nguyệt Luân của tụi tao lợi hại lắm không?” Một phần chín.

“Mày tiêu rồi!” Một tia máu cuối.

“Con em mày...” Ám Dạ Miêu Yêu cào xuống một phát, thế giới yên tĩnh.

Quân Mạc Tiếu vẫn không động thủ, nhưng không thoát trận, Ám Dạ Miêu Yêu đánh xong Nguyệt Trung Miên thì lập tức quay sang công kích hắn.

Diệp Tu mỉm cười, đầu ngón tay trái bấm phím cực nhanh, tay phải vừa trượt trên chuột, Quân Mạc Tiếu vung Ô Thiên Cơ chặn lại đồng thời bung mở tán ô, hơn nữa mở đến vô cùng khoa trương. Tiếp đấy khung của chiếc ô trực tiếp úp ngược xuống, dưới sự kiềm chế của mũi ô mà gập lại, Ô Thiên Cơ lúc này nhìn như một cây trường mâu.

Gập xong tán ô đã đâm ngay một cú chuẩn xác lên người Ám Dạ Miêu Yêu.

Kỹ năng của pháp sư chiến đấu: Long Nha.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.