Toàn Chức Cao Thủ

Chương 296: Có thể bán đứt



Diệp Tu không bất ngờ mấy với việc Mưu Đồ Bá Đạo tự nghiên cứu hướng dẫn phó bản. Bởi dù gà hay pro thì ai chả muốn thử một lần tự vẽ hướng đi mới. Chung quy, một bên là miễn phí, bên kia phải đổi rất nhiều thứ mới có được.

Mà đâu chỉ Mưu Đồ Bá Đạo, bên Yên Vũ Lâu cũng thế, khi hắn chào hàng với Yên Vũ Thương Thương thì gã ầm ờ qua quýt bằng một biểu tượng mặt cười, đại để là giờ chưa cần.

Diệp Tu biết tỏng nhưng chả buồn vạch mặt. Hai nhà tự nghiên cứu cũng chỉ làm giảm số bạn hàng của hắn, không thành mối cạnh tranh được.

Đây dù sao cũng là vũ khí bí mật để tranh kỷ lục, giấu còn chả kịp, nào lại đưa công hội khác xài chung, chả lẽ tự ngược, rồi tự tạo đối thủ hay sao?

Hai nhà từng mua hướng dẫn đều từ chối việc mua hướng dẫn mới. Diệp Tu không cù nhây nữa, đủng đỉnh lựa chọn công hội thứ ba.

“Lại có hướng dẫn phó bản à?” Lam Hà vừa nhận được tin của Quân Mạc Tiếu thì hỏi lại ngay.

“Ừ, lần trước cậu bỏ qua, lần này hốt nhanh kẻo lỡ.” Diệp Tu mời mọc.

“Kỷ lục Khe Núi Nhất Tuyến của Yên Vũ Lâu lần trước có phải dùng hướng dẫn không?” Lam Hà hỏi.

“Đương nhiên.”

“Giá cả thế nào?” Lam Hà quyết định rất nhanh.

Một danh sách vật liệu được gửi đến ngay lập tức.

Lam Hà đảo lướt qua một lượt, đáp lại: “Ầy… nói chứ, danh sách này giờ chưa nhà nào ở khu 10 trả nổi đâu.”

Trong danh sách không có thứ gì của Khe Núi Nhất Tuyến, hầu hết đều là những vật liệu hiếm của Rừng Rậm Bừng Cháy. Các công hội mới cày ở đấy chưa đến hai hôm, lấy đâu ra lắm vật liệu mà trả.

“Không sao, chúng ta đâu chỉ quen biết một hai ngày, tin được tin được.” Diệp Tu trả lời, ý là: Có thể cho trả góp.

Tin tưởng Lam Hà không phải vì danh tiếng của Lam Khê Các. Mà vì trong lần chào hàng lần trước, Lam Hà có giao hẹn với Mưu Đồ Bá Đạo trước nên bỏ qua kỷ lục Khe Núi Nhất Tuyến mà cậu ta có thể chiếm được, chứng tỏ cậu ta là một người có nguyên tắc. Dù nhà mình đang rất cần kỷ lục để vực lại danh tiếng nhưng cũng không lấy cớ “bận mấy chuyện vặt vãnh” để thất hứa người ta. Người như thế sao không tin cho được?

“Ông anh đã nói thế thì ok, bao giờ đủ vật liệu sẽ gửi trả anh ngay, cho tui một slot hướng dẫn.” Lam Hà trả lời.

“Đưa mail đây tui gửi cho.”

Lam Hà gửi địa chỉ mail mình sang, lại hỏi: “À mà hỏi xíu, hướng dẫn lần này đã bán cho mấy nhà rồi?”

Lam Hà là người rất biết thời thế lại không ngu. Cậu hiểu rất rõ giá trị của hướng dẫn và mục đích nó xuất hiện từ lần trước. Thế nên chả có cớ nào lại chỉ bán cho một nhà. Bản hướng dẫn này không phải giấy cam kết phá được kỷ lục, mà chỉ là tấm vé đủ tư cách cạnh tranh thôi. Về bản chất, kỷ lục phó bản khu 10 đã bị Quân Mạc Tiếu thầu hết, nhưng Lam Hà biết Quân Mạc Tiếu là ai, nên cậu chấp nhận, không phản đối.

“Trước mắt chỉ có nhà cậu thôi.” Diệp Tu đáp.

“Thế à? Vậy… có thể bán đứt cho công hội tụi tui không?” Lam Hà cho rằng khả năng này không lớn lắm nhưng vẫn tò mò hỏi thử. Nếu rao bán rộng rãi bản hướng dẫn thì sẽ có hơn 10 công hội có câu lạc bộ chống lưng muốn mua, chưa kể đến những công hội nhỏ lẻ do người chơi khác thành lập cũng ham hố. Thế nên nếu bán đứt, có lẽ giá cả sẽ nhân lên 20 lần, nếu để một công hội gánh hết thì lỗ nặng.

“Ha… bán đứt ấy hả…” Diệp Tu ậm ừ không trả lời ngay.

“Tui ra check mail.” Lam Hà thấy vậy cũng biết điều không nói thêm gì.

Không ngờ chỉ một lát sau đã thấy Quân Mạc Tiếu gửi tin kèm theo một danh sách mới, “Bán đứt cũng được, giá đây.”

Lam Hà ngây người một lúc mới vội nhìn xem, kết quả là bảng giá bán đứt vượt quá sức tưởng tượng của cậu, nhìn không căng như cậu tưởng. Bảng giá bán đứt này chỉ thêm vào mấy món so với bảng giá trước, tính ra chỉ nhỉnh hơn gấp đôi, không phải 20 lần như mình tính.

“Không thể nào?” Chuyện rẻ ngoài dự kiến làm Lam Hà không tin nổi, vừa lẩm bẩm vừa lăn chuột xem lại, kết quả vẫn thế, không còn gì nữa.

“Chả lẽ còn ở tin sau?” Lam Hà nghĩ vậy, thế là ngồi đợi, quả nhiên có tin gửi đến, Lam Hà thở phào mở ra xem, ai ngờ là Quân Mạc Tiếu hỏi: “Thế nào?”

“Chỉ có vậy thôi à?” Lam Hà chưa tin hỏi lại.

“Ừ…”

Lam Hà do dự. Không phải vì giá quá cao, mà vì quá thấp… Cuộc đời thật lắm chông gai, lúc giá cao thì tiếc, không mua nổi; khi giá thấp lại sợ miếng bánh trên trời rơi xuống có độc hay không. Tuy đối phương tin tưởng cậu thật, cậu cũng muốn tin tưởng lại lắm. Nhưng làm hội trưởng, cậu có trách nhiệm với cả một công hội mà không phải vì lợi ích cá nhân, cậu cần lí trí, không thể làm theo cảm tính được.

“Ừm… cho tui suy nghĩ chút hén?” Lam Hà trả lời.

“Bao lâu?” Diệp Tu hỏi.

“Một ngày, ok không?” Lam Hà hỏi.

“Ok.” Diệp Tu cười đáp.

Sao hắn không biết Lam Hà nghĩ gì? Mua đứt phải tính trên giá trị của bản hướng dẫn. Tiếp theo chắc chắc Lam Hà sẽ đi thử nghiệm bản hướng dẫn, nhất là sau 0 giờ, khi số lần phó bản được reset để bắt đầu cho cuộc cạnh tranh kỷ lục khốc liệt mới, nếu phá được kỷ lục thật thì việc mua đứt không phải hướng dẫn nữa, mà là kỷ lục.

Hướng dẫn có giúp Lam Khê Các giành kỷ lục không?

Diệp Tu không nói chắc được, dù sao Mưu Đồ Bá Đạo và Yên Vũ Thương Thương cũng bắt đầu tự nghiên cứu hướng dẫn, họ sẽ làm thế nào, Diệp Tu không biết. Chỉ chắc chắn một điều: Bản hướng dẫn của Mưu Đồ Bá Đạo và Yên Vũ Thương Thương nghĩ ra cùng lắm chỉ bằng của hắn, không thể hơn được, vì Diệp Tu tin tưởng hướng dẫn của mình đã đạt tới cực hạn.

Giữa người với người không tồn tại cực hạn, bởi người sẽ tiến bộ, sẽ thay đổi.

Nhưng phó bản là thứ thuộc về hệ thống, tính toán thế nào cũng chỉ trong phạm vi nhất định, có tồn tại cực hạn. Chỉ cần đạt đến cực hạn thì không sợ đối phương mạnh hơn mình.

Chờ rạng sáng thôi. Diệp Tu nghĩ xong, lập tức chơi game tiếp.

Phó bản trong thành Tội Ác đã dùng hết 3 lượt, 31 lên 38, nhiệm vụ thưởng thuộc tính và sách kỹ năng là nhất định phải làm, thế nên giống như Đường Nhu, Diệp Tu đã dành cả ngày để chạy nhiệm vụ và xem hướng dẫn.

Vừa ngồi là dính ghế suốt một hôm, đến giờ cơm chiều mới dời mông được chút. Tối cũng miệt mài cày cuốc không ngưng nghỉ. Trần Quả rất là nghi ngờ hắn không ngủ cả ngày liệu có tỉnh táo mà trực ca đêm không, cho đến khi được Diệp Tu cam đoan mới thôi.

Tối đó, Kiều Nhất Phàm login Một Tấc Tro. Vừa thấy level của đại thần đã suýt hộc máu. Diệp Tu hỏi ra thì quả nhiên hai ngày Giáng sinh này bên Vi Thảo tổ chức hoạt động tập thể. Kiều Nhất Phàm chỉ là nhân vật tôm tép nên không có gan nói dối báo ốm nghỉ tham gia hoạt động như Tô Mộc Tranh, thành ra hai ngày liền không vào được trò chơi.

Kiều Nhất Phàm biết hoạt động Noel thưởng rất cao, cũng đoán kiểu gì mình cũng bị tụt lại mấy cấp, nhưng không ngờ lại nhiều tới thế. Thế là giờ mới hối hận, biết thế hai hôm nay cậu đã đưa account cho người cày thuê.

Giờ Một Tấc Tro còn chưa lên 31, mới hơn 30 một chút. Đại thần đã cấp 38, đôi bên không thể sát cánh bên nhau nhiều. Kể ra thì vẫn trên cấp Bánh Bao Xâm Lấn, nhưng Kiểu Nhất Phàm đến khu 10 vì đại thần cơ mà, chơi với Bánh Bao làm gì?

Cày thuê, phải tìm cày thuê thôi.

Kiều Nhất Phàm thở dài, đành vậy chứ sao, cậu không đuổi cấp được, chỉ đành nhờ dân cày chuyên nghiệp thôi.

Vậy là đêm đó Kiều Nhất Phàm không chơi nữa, mau chào hỏi đại thần rồi logout, gọi cho người cày thuê, giao thẻ ngay trong đêm.

Nhoắng cái đã đến 0 giờ, cửa phó bản các khu luyện cấp lại tấp nập người chơi. Người đến cày bản ngay lúc 0 giờ phó bản reset chắc chắn là những thành phần chăm chỉ nhất game.

Lúc này, Diệp Tu đã ấm ổ ở vị trí công tác, Đường Nhu vẫn ngồi ở chỗ mình và Trần Quả chuyên dùng, Trần Quả đã nghỉ lúc gần 11 giờ. Tất cả vẫn theo quy luật, không có gì thay đổi.

“Đi phó bản chưa?” Đường Nhu hỏi, cả ngày cày nhiệm vụ làm đầu cô sắp nổ tung đến nơi rồi.

“Đi thôi.” Diệp Tu gọi.

Ngoài hai người ra thì Tô Mộc Tranh đã login từ chập tối, cũng chăm chỉ cày nhiệm vụ, lúc trước cô còn lượt vào phó bản nhưng lười chả đi. Tạm thời thành Tội Ác ở khu 10 mới chỉ có các đại công hội đến cày, ai cũng có team cố định, chưa có dã đội nào. Ba người Diệp Tu cũng chỉ lập được team 3 người. Chẳng qua đến trước cửa phó bản bắt gặp rất nhiều ID thân quen từng chạm mặt trong suốt hoạt động Noel.

Đôi bên chào thân ái rồi lần lượt vào phó bản.

Đương nhiên ba người không thể năng suất bằng năm người, nhưng cũng không có gì quá khó khăn. Có thì tán gẫu vài câu, không thì cứ lẳng lặng thao tác, ba người tốc chiếc tốc thắng. Gần 12 giờ rưỡi, nhóm 3 người chưa phá bản xong, nhưng nếu là đội ngũ 5 người, nhất là đội đi phá kỷ lục thì giờ chắc sắp xong rồi. Diệp Tu bắt đầu để ý kênh tin tức, đến 12 giờ 40 vẫn chưa có kỷ lục nào được đổi mới. Diệp Tu còn đang nghĩ có lẽ lần đầu tiên hãy còn sai sót, hệ thống chợt thông báo: Mưu Đồ Bá Đạo đã phá kỷ lục phó bản thành Tội Ác do Trung Thảo Đường nắm giữ.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.