Toàn Chức Cao Thủ

Chương 292: Sau phút điên cuồng



Hoạt động Noel kết thúc, trên kênh thế giới xôn xao một lúc rồi cũng lắng xuống. Đa số game thủ chỉ cố đến 0 giờ đêm, chờ khi làm xong nhiệm vụ cuối cùng, đổi thưởng rồi liền thoát game.

Ngoại trừ đổi thưởng từ quà bị mất, hệ thống sẽ căn cứ điểm tích lũy của người chơi đổi thành quà Noel tương ứng, đây mới là phần thưởng cuối cùng của hoạt động này. Phần thưởng này còn phong phú hơn phần thưởng từ quà mất trộm nhiều. Vừa qua 0 giờ, người chơi nhận được quà, kênh tin tức hệ thống nháy lên liên tục spam thông báo quà thưởng của người chơi nhận được.

Đường Nhu nhận được quà Noel tiện tay mở ra. Một vầng sáng lóe lên, quà Noel đổi được từ số điểm khổng lồ là đống exp cực kỳ lớn, Hàn Yên Nhu lập tức thăng lên cấp 38. Ngoài ra còn nhận được một vũ khí chữ cam lấp lánh: vũ khí cam chiến mâu Viêm Quang Song Nhận Kích dùng cho pháp sư chiến đấu.

Viêm Quang Song Nhận Kích, đẳng cấp 40.

Trọng lượng 3,3 kg, tốc độ 1.

Công kích vật lý 470, công kích pháp thuật 355.

Ngoài ra còn +15 điểm sức mạnh, Huyễn Văn thuộc tính hỏa +2 cấp, lúc chiến đấu +3% tỷ lệ mục tiêu bị đốt cháy.

Nhìn vũ khí này, Đường Nhu lại mở thanh trường mâu Xích Nguyệt chữ tím cấp 30 mà Hàn Yên Nhu đang dùng, công kích vật lý 330, công kích pháp thuật 250.

“Đồ tốt nha!” Cả Đường Nhu đều có thể nhìn ra.

“Vậy mà nhận được đồ cam, em may mắn thật!” Trần Quả góp lời khen ngợi. Cô đã có acc max cấp, cũng không đến nỗi phải ghen tị với vũ khí cam cấp 40. Nhưng mỗi chuyện may mắn mở được vũ khí cam cũng đáng được ca tụng rồi.

Phía Quân Mạc Tiếu, quà bự cuối cùng cũng tới tay. Trần Quả nhìn mấy chữ “Quà Noel”, hơi chần chừ một chút, cuối cùng đóng túi đồ, để Quân Mạc Tiếu đăng xuất khỏi game.

Quay về với Trục Yên Hà của cô, điểm tích lũy hoạt động tất nhiên không thể nào bì được với tụi Diệp Tu và Đường Nhu. Đừng nói mỗi cô, hoạt động Noel năm nay chẳng ai trong game Vinh Quang đọ nổi hai đứa đó. Nhưng cô vẫn ôm hi vọng vào quà thưởng. Trần Quả hít sâu một hơi, mở quà Noel của mình ra.

Âm thanh “leng keng” vang lên, quà Noel của Trần Quả mở được một đống kim tệ. Nhân vật max cấp không cần exp cộng, cuối cùng đổi thành tiền thay vào. Ngoài ra không còn gì khác, Trần Quả chỉ nhận được phần quà hết sức tầm thường, thuộc dạng phần thưởng “có còn hơn không”.

Nhìn túi tiền tăng thêm mấy con số, Trần Quả chợt nhận ra trong event này, Diệp Tu và Đường Nhu trúng đậm cả vụ mùa, còn Trục Yên Hà nhà mình xám xịt chìm nghỉm trong đám đông. Cô sung sướng, kích động cả buổi cũng chỉ là mừng vui thay người ta. Chưa cần biết chuyện gì đã nháo nhào, bây giờ nghĩ lại chính mình cũng thấy buồn cười.

Mở quà xong, không còn hoạt động nữa. Bình thường lúc này Trần Quả đã đi ngủ, bây giờ cô không định chơi game tiếp.

“Mệt mỏi cả ngày rồi, nghỉ sớm đi!” Trần Quả nói với Đường Nhu.

“Um...” Đường Nhu ngẩn người. 36 tiếng đồng hồ nói dài cũng không dài, chỉ có một giấc ngủ ngắn giữa chừng, sau đó điên cuồng đâm đầu vào nhiệm vụ. Đến khi kết thúc bỗng cảm thấy có chút lạc lõng. Nhất thời không biết làm gì nữa.

Bình thường giờ này phó bản vừa đổi mới xong, tất nhiên là tổ đội vào bản. Nhưng đội quen bình thường bây giờ không ai online hết. Nhân vật thăng cấp quá nhanh, chớp mắt từ 31 lên tới cấp 38, như nhảy cóc lên hẳn một giai đoạn. Mình nên làm gì ở cấp độ này đây? Đường Nhu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý.

Mê man nhìn vật phẩm trang bị trên người nhân vật, sau đó Đường Nhu khẽ gật đầu với Trần Quả: “Ừ, ngủ sớm chút đi!”

Vậy là hai cô gái đi ngủ cũng không muộn hơn Diệp Tu là bao. Đêm nay, trong góc tiệm net không thấy bóng Trần Quả, trước quầy cũng không có Diệp Tu ngồi chơi game, tất cả giống như quay về lúc ban đầu.

Chín giờ sáng.

Diệp Tu nằm trong phòng chứa đồ lờ đờ tỉnh giấc.

Ánh nắng hắt vào phòng từ khung cửa sổ bé tí tội nghiệp, không quá chói, nhưng cũng tạo thành một cột sáng nhỏ chiếu rọi căn phòng âm u.

Bụi lơ lửng trong không khí, Diệp Tu nhìn mà run người, không khỏi liên tưởng đến mưa phùn ở thành Tội Ác, cũng bồng bềnh phất phơ như vậy.

36 giờ điên cuồng thực sự kết thúc rồi! Lúc này Diệp Tu mới tỉnh táo trở lại, hắn nhận ra, cả đêm toàn mơ thấy mình chạy trốn giữa màn mưa trong thành Tội Ác. Là hắn tự mình chạy chứ không phải Quân Mạc Tiếu, chạy đến mệt mỏi, đau nhức khắp người.

Tự đấm mấy cái lên đầu mình, xong Diệp Tu đứng dậy, mặc quần áo, kéo cửa ra ngoài.

Trong phòng khách đang mở TV, Trần Quả mặc áo ngủ, tóc ướt nhẹp ngồi trên sofa xem TV.

“Chị chủ.” Diệp Tu chào hỏi một tiếng, Trần Quả xoay đầu qua, miệng đầy bọt, ừ hử hai tiếng coi như đáp lại, quay đầu xem TV đáng răng tiếp.

Diệp Tu im lặng. Ai ngờ được con người đang nhàn nhã ngồi sofa xem TV kia lại đang đánh răng chứ?

“Tui dùng toilet nhá?” Diệp Tu hỏi.

“Ứ ứ ứ.” Trần Quả đứng dậy lao vào WC, súc miệng ục ục, lau hết bọt trắng đầy mép xong, tinh thần sảng khoái bước ra: “Cậu cứ tự nhiên đê!”

“Ừ.” Diệp Tu đi vào trong.

“Quà Noel của cậu chị chưa mở đâu, đừng có quên nhá.” Trần Quả dặn dò.

“Hiểu rồi.” Diệp Tu gật đầu.

Khi hắn rửa mặt đi ra, Trần Quả đã tắt TV đi xuống trước. Cửa phòng Đường Nhu đang mở, người cũng không thấy đâu. Diệp Tu ra khỏi phòng, xuống tiệm net.

“Chào buổi sáng!”

Chào hỏi cùng mấy nhân viên khác trong tiệm, Diệp Tu trông thấy Đường Nhu và Trần Quả đã ngồi ở chỗ chơi game chuyên dụng của họ. Diệp Tu đi qua chào hai người, không ngồi xuống: “Tui sang khu hút thuốc!”

“Ừm.” Trần Quả tất nhiên không cản. Hôm qua chỉ là trường hợp ngoại lệ nên mới nhịn. Cô vẫn ghét cay ghét đắng mùi thuốc lá.

Sáng sớm trong tiệm vắng khách. Diệp Tu tùy tiện chọn đại một chỗ, quét thẻ đăng nhập vào game.

Vừa online đã nhận được PM khóc lóc của Bánh Bao Xâm Lấn!

“Lão đại lão đại có gì xảy ra vậy?! Vì sao qua một đêm mọi người không phải cấp 37 thì là 38 hả!” Phía sau tin nhắn của Bánh Bao Xâm Lấn còn có tám cái emo gào khóc đầy thảm thiết.

“Hoạt động Noel á, hai ngày nay em chết ở đâu hả?” Diệp Tu đáp.

“Em cũng tham gia hoạt động Noel mà!” Bánh Bao Xâm Lấn nói.

“Hả? Anh có thấy em online đâu?”

“Em onl làm gì? Bữa trước em với mấy chiến hữu nhậu nguyên ngày, xỉn không thấy trời trăng. Ngủ hết cả ngày hôm qua. Bữa nay vào game vì sao lại lạ lẫm quá vậy nè? Rốt cuộc em ngủ mấy ngày rồi? Nay là ngày mấy?” Bánh Bao Xâm Lấn nhắn tin nói.

Diệp Tu im lặng, té ra hoạt động Noel của Bánh Bao Xâm Lấn là như vậy, đành đáp: “Trong game cũng có hoạt động Noel, thăng cấp cực lẹ, bọn anh đều nhờ làm nhiệm vụ hoạt động mới lên cấp.”

“Có vụ này nữa hả!” Bánh Bao Xâm Lấn kinh hãi.

“Ngày lễ tết trong game thường có hoạt động mà!” Diệp Tu cảm thấy Bánh Bao Xâm Lấn cũng là dân cày game lâu năm, vì sao lại không biết cái này.

“Đúng vậy! Không hiểu sao tự dưng em quên!” Bánh Bao Xâm Lấn tỉnh ngộ, tiếp tục khóc lóc nức nở.

“Thôi em cố luyện lên đi!” Khoảng cách quá lớn, Diệp Tu còn biết an ủi thế nào nữa?

“Lão đại ghi số điện thoại của em đi, có chuyện gấp lập tức gọi cho em!” Bánh Bao Xâm Lấn vẫn đau thương không dứt.

“Đồng ý!” Diệp Tu đáp ứng, sau đó ghi lại số điện thoại Bánh Bao Xâm Lấn đưa qua, tiếp theo Bánh Bao Xâm Lấn khóc chạy đi luyện cấp.

Diệp Tu mở túi đồ của Quân Mạc Tiếu, nhìn thấy quà Noel bên trong tiện tay mở luôn.

Lại một vầng sáng nháy lên. Điểm exp cũng không kém bao nhiêu, sau khi nhận xong, Quân Mạc Tiếu cũng lên cấp 38.

Ngoài ra cũng được lên TV thông báo giải thưởng, vũ khí cam cấp 40 móng vuốt Tàn Ảnh.

Vuốt chuyên dùng cho hệ chiến đấu, là vũ khí ưa dùng của nghề lưu manh. Móng vuốt Tàn Ảnh còn là vũ khí cam, thuộc tính tất nhiên miễn bàn. Nhưng nó không có tác dụng thăng cấp như Ô Thiên Cơ của Diệp Tu. Diệp Tu nhắn qua cho Bánh Bao Xâm Lấn, show thuộc tính của vuốt Tàn Ảnh cho hắn xem.

“A a a a! Lão đại!!” Bánh Bao Xâm Lấn tru lên.

“Cố gắng lên cấp 40, nó sẽ là của cậu.” Diệp Tu đáp.

“Lên liền lên liền!” Bánh Bao Xâm Lấn kêu.

Diệp Tu cười đóng khung chat. Quân Mạc Tiếu vẫn ở trong thành Tội Ác, đang cấp 38, cũng không phải khu vượt cấp nữa, hiện tại trên người cõng đầy đồ, phụ trọng rất nặng, phải sắp xếp một chút.

Sau khi quay về thành Không Tích lập tức chạy đến nhà kho. Trên đường Diệp Tu còn lưu ý ngó chừng xung quanh xem có người của các công hội lớn dòm ngó mình hay không.

Đừng nghĩ hoạt động Noel mọi người có thể hợp tác vui vẻ như thế, sau 0 giờ đêm qua mọi chuyện cũng phủi sạch, nên thế nào thì trở về thế đấy. Những công hội hợp tác với nhau cũng toàn địch thủ đó thôi? Đêm qua 12 nhà hòa bình hạnh phúc, không đồng nghĩa với việc sau một lần hợp tác thì Trung Thảo Đường và Lam Khê Các sống chết quanh năm sẽ hóa thù thành bạn.

Mà Diệp Tu, trong suy nghĩ của tất cả công hội lớn, cũng trở về là thằng cha mắc dịch chuyên môn cướp kỷ lục phó bản. Nhất là đẳng cấp của Quân Mạc Tiếu hiện tại cũng ngang cơ họ, uy hiếp càng lớn hơn.

Cơ mà Diệp Tu quan sát lại không nhận thấy điều gì bất thường. Đến nhà kho sắp xếp đồ đạc một phen, vật liệu cần dùng đều chuyển sang giao diện chế tạo. Dù vật liệu đang có khá nhiều, nhưng muốn nâng cấp Ô Thiên Cơ từ 25 sang 35 vẫn chưa đủ, còn thiếu vài thứ, có lẽ phải dạo qua khu chợ một lần, hay là nghiên cứu hướng dẫn phó bản đi bán tiếp đây?

Diệp Tu vừa nghĩ, vừa mở danh sách kỷ lục phó bản, liếc mắt qua không khỏi kinh hãi. Kỷ lục phó bản Khe Núi Nhất Tuyến và Rừng Rậm Bừng Cháy lúc này thật sự quá rúng động.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.