Cô ta và Lộ Kiêu Dương biết nhau một thời gian, cũng biết Thẩm Nhược Hề là em gái của Thẩm Trường Hà. Cô ta một lòng muốn leo lên tầng quan hệ với Thẩm Trường Hà, hơn nữa, Thẩm Nhược Hề là người mà Trình Vũ Gia thích, đương nhiên phải lấy lòng cô ấy thật tốt.
"Nhược Hề tiểu thư."
Thẩm Nhược Hề nhìn thoáng qua Lương Thiến, "Ừm."
Cô biết Lương Thiến, là chị em của Lộ Kiêu Dương. Trước có một đoạn thời gian Lộ Kiêu Dương quá đáng, Lương Thiến còn giúp đỡ khuyên nhủ Lộ Kiêu Dương, Thẩm Nhược Hề rất cảm kích.
Lúc này thấy Lương Thiến, sắc mặt tự nhiên cũng không tệ.
Lương Thiến nói: "Có thể gặp được ngài ở đây, thật trùng hợp."
"..." Hôm nay nhiều người như thế, gặp được thì có gì trùng hợp?
Thẩm Nhược Hề không nói gì, chỉ rửa tay dưới vòi nước cảm ứng.
Lương Thiến nói: "Tiện đây, chuyện của Kiêu Dương và Thẩm tiên sinh vừa qua, ngài biết chứ."
Thẩm Nhược Hề: "Ừ."
Có thể không biết sao?
Vừa nãy lúc ăn cơm, hai người vẫn luôn khoe ân ái – dù sao thì ở trong mắt Thẩm Nhược Hề, Lộ Kiêu Dương gắp đồ ăn cho Thẩm Trường Hà, chính là ân ái.
Lương Thiến cẩn thận nói: "Có một số việc Kiêu Dương bảo tôi không được nói, nhưng tôi cảm thấy vẫn là phải nhắc nhở ngài một chút. Lần này Kiêu Dương cô ấy trở lại tìm Thẩm tiên sinh, thực ra là bởi vì..."
"Vì sao?" Thẩm Nhược Hề cũng thật tò mò, vì cái gì khiến Lộ Kiêu Dương thay đổi lớn như vậy.
Lương Thiến nói: "Bởi vì cô ấy muốn mượn tài nguyên của Thẩm tiên sinh nên mới trở về một lần nữa. Thực ra vừa qua cô ấy vẫn đang ở cùng một chỗ với Giang Hành. Gần đây Giang Hành muốn phát hành album mới, nhưng anh ta lại không có tiền, cũng không người nào bằng lòng giúp anh ta. Kiêu Dương trở lại bên cạnh Thẩm tiên sinh, làm mọi thứ cũng là vì Giang Hành."
Nghe đến đó, Thẩm Nhược Hề sửng sốt một chút, cô ngẩng đầu, nhìn Lương Thiến, "Thật?"
Thấy Thẩm Nhược Hề tin lời mình, Lương Thiến gật đầu, "Vâng. Cho nên tốt nhất ngài nên bảo Thẩm tiên sinh đề phòng một chút, hiện tại mắt anh ấy vốn không nhìn thấy, nên rất ỷ lại Kiêu Dương. Nhưng Kiêu Dương bây giờ giống như đi theo ma, bị Giang Hành mê hoặc đến mức choáng váng đầu óc. Ngài cẩn thận chút, đừng để Thẩm tiên sinh bị lừa..."
"Ba!" Lương Thiến còn chưa nói hết, Thẩm Nhược Hề đã giơ tay, liền cho cô ta một cái tát.
Một cái tát rất vang dội, trực tiếp khiến Lương Thiến mơ hồ.
Nước trong vòi cảm ứng tự động ngừng lại, Lương Thiến không thể tin được nhìn Thẩm Nhược Hề trước mắt.
Vung cho cô ta một cái tát, vẻ mặt Thẩm Nhược Hề lại vô cùng bình tĩnh.
Dường như mọi thứ vừa rồi, chỉ là ảo giác của Lương Thiến.
Thẩm Nhược Hề chậm rãi nói: "Tôi thích ý tốt của cô, nhưng tôi không thích lời nói dối trá của cô."
Từ trước đến nay, Lộ Kiêu Dương không phải một người ham tiền.
Lý tưởng chị ấy theo đuổi vượt xa việc theo đuổi tiền bạc, trước kia là như vậy, dù cho sau này có chuyện xấu cùng Giang Hành, cũng là như thế.
Chị ấy thà rằng một phân tiền cũng không muốn, cũng phải ly hôn với anh trai, thì chứng tỏ chị ấy hoàn toàn không quan tâm đến tiền của anh trai.
Những lời này của Lương Thiến quả thực là trăm ngàn chỗ hở.
Cô nhìn Lương Thiến, nói: "Còn có, hôm nay cô nói mấy lời này, khiến tôi cảm thấy cô không giống bạn thân của chị dâu tôi, mà là kẻ thù của chị ấy."
Muốn hãm hại chị dâu cô, vậy tất nhiên, cũng là kẻ thù của cô.
Lương Thiến cắn môi, không ngờ Thẩm Nhược Hề lại bao che khuyết điểm như thế, cô ta vậy mà...Người của Thẩm gia đúng là có bệnh mà!
....
Mà ngoài cửa, Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà, còn có A Ly, đã ăn gần xong, ra ngoài đi dạo, nhân tiện muốn đi tham quan nhà hàng này của Trình Vũ Gia một chút.
Bọn họ vừa mới đi ra không lâu, thì gặp đoàn người Hồ đạo diễn vừa dùng bữa cùng Lương Thiến.
Lộ Kiêu Dương rất bắt mắt, cô lại không mang khẩu trang và mũ, thoáng cái đã bị Hồ đạo diễn nhận ra.
Cố tình Lộ Kiêu Dương còn ở cùng với Thẩm Trường Hà, Hồ đạo diễn đi nhanh tới, rất thân thiện nói: "Lộ gia, đã lâu không gặp."
Chêt tiệt! Vừa rồi Lương Thiến không phải nói, quan hệ của hai người này không tốt sao?