Nhìn thấy Hắc Vũ lại quay lại cô phong, tiếp tục từng thương với tốc độ bất đồng đâm ra, trên mặt Tần Vũ cũng lộ ra vẻ vui mừng, nhẹ nhàng nở nụ cười. Tần Vũ tự biết mình, có thuấn di, Tàn Tuyết thần thương, bản thân có thể đi khắp Thần giới. Nhưng thực lực bản thân tiến bộ càng nhanh, tiếp xúc với cao thủ cũng càng lợi hại. Mình có thể cùng một vài cao thủ đối kháng, nhưng Hắc Vũ? Hiện tại thấy Hắc Vũ bước đi trên con đường của chính mình, Tần Vũ cũng vì hắn mà cao hứng, trong lòng cũng thở dài một hơi. "Phúc bá, không cần quấy rầy Tiểu Hắc nữa, để hắn chuyên tâm tu luyện." Tần Vũ phân phó Phúc bá một tiếng, sau đó một mình thuấn di về nơi ở của mình, tiến vào trong phòng, ngồi trên bồ đoàn, Tần Vũ bắt đầu tĩnh lặng thôi diễn trận pháp. ***** Trận pháp hải dương vô cùng vô tận, nhưng lại có quy luật có thể tuân theo. Trong quá trình thôi diễn của Tần Vũ, trong đầu tự nhiên xuất hiện một biểu đồ, từ đơn giản tới phức tạp, từng cấp từng cấp thôi diễn, nhất cấp trận pháp rất ít, chỉ có vài loại, nhưng số lượng nhị cấp trận pháp lại lớn hơn nhiều, tam cấp trận pháp càng kinh người hơn… Cùng với lĩnh ngộ "Trận đạo" càng ngày càng sâu, Tần Vũ ngược lại có chút say đắm trong đó. Mỗi lần thôi diễn lĩnh ngộ ra một trận pháp thâm ảo hơn, Tần Vũ đều có một loại cảm giác thành tựu, chinh phục. Biểu đồ liên quan tới trận pháp trong đầu cũng càng lúc càng phức tạp. Sau khi sáng tạo Càn Khôn thế giới, khi Tần Vũ thôi diễn trận pháp, vẫn luôn để Khương Lan giới ở trong Càn Khôn thế giới. Dưới tình huống này, Tần Vũ cảm thấy linh cảm của bản thân thôi diễn trận pháp càng tăng thêm, tốc độ thôi diễn cũng đề cao không ít. Sự tình này, Tần Vũ chỉ có thể cho rằng… Nguyên nhân là người sáng tạo Càn Khôn thế giới chính là mình. Trong lúc thôi diễn trận pháp, không cảm thấy thời gian trôi đi. Một trận pháp thâm ảo có thể cần thời gian hơn nghìn năm, tu luyện đến mức này, Tần Vũ cũng có chút hiểu biết vì sao khốn trận quan trọng hơn sát trận, phòng ngự trận pháp. Sát trận, phòng ngự chi trận, hoàn toàn dung hợp trong khốn trận, hình thành một chỉnh thể. Có thể khiến sát trận, phòng ngự chi trận, khốn trận kết hợp hoàn mỹ, mới có thể tính là trận pháp đại sư, cũng chính là đẳng cấp tứ cấp trận pháp! … Chớp mắt Tần Vũ đã ở trong Khương Lan giới đệ nhị tầng không gian hơn mười tám vạn năm, bản thân Tần Vũ nhắm mắt mười tám vạn năm cuối cùng cũng đã mở ra, trong mắt có vẻ tươi cười. "Cuối cùng thành công rồi, tam cấp trận pháp tới tứ cấp trận pháp không ngờ khó như vậy." Tần Vũ trong lòng cảm thán nói. Tới mức này, Tần Vũ cũng có xung động, thôi diễn nhiều trận pháp như vậy, Tần Vũ cảm thấy "Trận đạo" ở trước mặt mình cũng không quá nhiều bí mật nữa. Thậm chí trong lòng đã có một loại lĩnh ngộ, giống như chính mình phát hiện tinh túy của Trận đạo. So với lúc trước vừa bắt đầu hao phí chín vạn năm, lĩnh ngộ tinh túy trận pháp phức tạp thâm ảo hơn nhiều. "Trận đạo đệ nhất cảnh giới ư?" Tần Vũ hơi mỉm cười, trong lòng lại lập tức đem Trận đạo đệ nhất cảnh giới lĩnh ngộ ra đó vứt bỏ đi. Bởi vì Tần Vũ biết, thôi diễn càng nhiều, "Trận đạo" đệ nhất cảnh giới lĩnh ngộ ra càng thêm hoàn mỹ, từ giờ trên "Trận đạo" thành tựu cũng càng cao. "Chủ nhân." Phúc bá ở bên ngoài phòng lên tiếng. Tần Vũ thân là chủ nhân của Phúc bá, Phúc bá có thể cảm ứng thấy tình trạng biến hóa của Tần Vũ, hắn tự nhiên biết Tần Vũ đã ngừng bế quan thôi diễn rồi. Đẩy cửa phòng, Tần Vũ bước ra ngoài, mặt tràn đầy nét cười nói: "Phúc bá, ta đã bước vào đẳng cấp tứ cấp trận pháp rồi. Đúng rồi, ngươi lúc trước hao phí bao lâu mới đạt tới tứ cấp trận pháp, lại hao phí thời gian bao lâu đạt tới cảnh giới ngũ cấp trận pháp?" Phúc bá nghiên cứu trận pháp, vẫn luôn không ngừng thôi diễn. Phúc bá đáp: "Đạt tới cảnh giới tứ cấp trận pháp, hao phí mấy trăm triệu năm, còn từ tứ cấp trận pháp tới ngũ cấp trận pháp, hơn mười tỷ năm." Đích xác là rất chậm. Tần Vũ trong lòng cảm thán. Bản thân cộng lại cũng gần năm mươi vạn năm mà thôi, lại đã đạt tới ngưỡng cửa tứ cấp trận pháp. Tốc độ so với Phúc bá nhanh hơn mấy trăm lần, gần nghìn lần. "Xa Hầu tiền bối đạt đến tứ cấp trận pháp, hao phí bao lâu?" Tần Vũ hỏi. Phúc bá lắc đầu nói: "Lão chủ nhân ở mỗi một cấp trận pháp dừng lại bao lâu, lão nô cũng không rõ, ta chỉ biết, lão chủ nhân lần đầu tiên hao phí trăm vạn năm lĩnh ngộ ra Trận đạo đệ nhất cảnh giới. Sau đó nghiên cứu lại. Lần thứ hai hao phí một tỷ năm lĩnh ngộ Trận đạo đệ nhị cảnh giới. So sánh tốc độ của lão chủ nhân vào chủ nhân, tốc độ của chủ nhân người so với lão chủ nhân nhanh hơn mười lần." Đích xác, Tần Vũ năm đó lần đầu tiên lĩnh ngộ được Trận đạo đệ nhất cảnh giới, bất quá hao phí gần chín vạn năm mà thôi. Tần Vũ hơi gật đầu. "Án chiều tốc độ này, ta muốn đạt tới ngũ cấp trận pháp, ước chừng cần thời gian một trăm vạn năm. Xem chừng Xa Hầu tiền bối lần thứ hai liên tục thôi diễn tới lục cấp trận pháp, mới bắt đầu lĩnh ngộ Trận đạo đệ nhất cảnh giới." Tần Vũ trong lòng thầm nói. Trận đạo, nhất cấp trận pháp tới lục cấp trận pháp, là từ đơn giản tới phức tạp. Thất cấp trận pháp, bát cấp trận pháp, lại là quay về đơn giản. Nếu chỉ dựa vào thôi diễn, không ngừng thôi diễn càng phức tạp, cuối cùng cũng là đẳng cấp lục cấp trận pháp. "Phúc bá, ta ra ngoài một lần, xem xem Đàm Cửu đó quay về chưa, mười tám vạn năm rồi, nói không chừng hắn tự cho rằng may mắn đã quay lại." Tần Vũ cười nói. Trảm thảo trừ căn! Phúc bá vội nói: "Chủ nhân, có hai chuyện phải bẩm báo một chút." "Nói." Tần Vũ trực tiếp nói. Phúc bá gật đầu nói: "Sau khi chủ nhân bế quan thôi diễn trận pháp, đại khái khoảng ba vạn năm, hai nha đầu Hồng Vũ, Lục Thủy liền đạt linh hồn đại viên mãn, sau đó ngưng kết linh hồn kim đan rồi. Sáu vạn năm sau, Ốc Lam cũng ngưng kết thành linh hồn kim đan, tám vạn năm sau, Ô Hách cũng kết thành linh hồn kim đan rồi." Tần Vũ hơi gật đầu. Bốn người này dừng lại ở cửu cấp Yêu đế đã rất lâu rồi. "A, thần kiếp của bọn họ?" Tần Vũ kinh dị hỏi, người bình thường đều là độ kiếp trước, sau đó ngưng kết thành linh hồn kim đan. Trừ kiểu như Tần Vũ, tốc độ tu luyện linh hồn quá nhanh, hoặc là cố ý áp chế sức mạnh. Bốn cửu cấp Yêu đế, thứ nhất tốc độ tu luyện linh hồn cũng không nhanh, thứ hai sớm đã đạt cửu cấp Yêu đế rồi, tịnh không có áp chế sức mạnh. "Lão nô muốn nói chính là việc này, bốn người bọn họ đều đã ngưng kết thanh linh hồn kim đan, nhưng tới bây giờ, bọn họ vẫn chưa cảm ứng được thần kiếp. Sự tình này quá quái dị." Phúc bá nhíu mày nói. Tần Vũ cũng giật mình. Đều ngưng kếp thành linh hồn kim đan rồi, vẫn không cảm ứng được thần kiếp? Kể cả bản thân, sau khi ngưng kết thành linh hồn kim đan, không lâu sau cũng cảm ứng thấy thần kiếp, nhưng những người này ngưng kết thành linh hồn kim đan đều hơn mười vạn năm rồi. "Chủ nhân, sự tình này cũng khiến bốn người bọn họ luôn cảm thấy thấp thỏm bất an, rơi vào lo lắng, lão nô cũng nghĩ không ra vì sao lại như vậy, thần kiếp bất kể ở địa phương nào đều cảm ứng thấy." Phúc bá bất lực nói. Án chiếu đạo lý, vô luận là ở Thần giới, hay là Tiên ma yêu giới, kể cả trốn ở phàm nhân giới, đều không thể tránh được thần kiếp. Đột nhiên, trong đầu Tần Vũ linh quang lóe lên. "Liệu có thể… Càn Khôn thế giới là nguyên nhân?" Tần Vũ vừa nghĩ tới điều này, tất cả nghi hoặc trong lòng trong phút chốc liền hoàn toàn tiêu tán. Lúc sáng tạo ra Càn Khôn thế giới, Tần Vũ minh bạch… Trong Càn Khôn thế giới, mình là chủ nhân của Càn Khôn thế giới! Trong phạm vi của Càn Khôn thế giới, không ai có thể vi phạm sự tình mình mong muốn phát sinh. Kể cả thần kiếp, cũng không thể không qua sự đồng ý của mình hàng lâm Càn Khôn thế giới. "Khương Lan giới ở trong Càn Khôn thế giới, bên trong Khương Lan giới tuy có không gian, nhưng trên thực tế cũng chỉ là một kiện linh bảo thuộc về không gian thuộc tính, không tính được là một thế giới chân chính. Cũng chính là nói, Hồng Vũ, Lục Thủy, Ốc Lam, Ô Hách đều phải chịu pháp tắc hạn chế của Càn Khôn thế giới." Vừa nghĩ như vậy, Tần Vũ liền hoàn toàn minh bạch. Càn Khôn thế giới mình sáng tạo, thần kiếp căn bản không thể hàng lâm, hoặc là nói… Thần kiếp căn bản không thể cảm ứng tới thế giới này, tự nhiên cũng sẽ không hàng lâm. "Phúc bá, việc này ta biết rồi. Qua một đoạn thời gian, để mấy người bọn họ trở lại Thần giới một chuyến, tin rằng sau khi bọn họ trở lại Thần giới sẽ có thể cảm ứng được thần kiếp lúc nào hàng lâm." Tần Vũ nói với Phúc bá. Phúc bá gật đầu nói: "Vâng, lão nô lập tức đem chuyện này nói với bọn họ." "Phúc bá, ngươi còn chuyện gì nữa?" Tần Vũ nhớ Phúc bá nói có hai chuyện quan trọng phải bẩm báo." Trên mặt Phúc bá lập tức hiện lên vẻ vui mừng nói: "Chủ nhân, đây là một việc đại hỷ. Ba vạn năm trước, cũng chính là sau lần bế quan này của chủ nhân mười lăm vạn năm, Hắc Vũ thiếu gia đã ngừng tu luyện, bởi vì Hắc Vũ thiếu gia đẳng cấp linh hồn đã đạt tới linh hồn hóa anh, hơn nữa hao phí mấy nghìn năm công phu, cũng đã đem thần chi lực trong cơ thể hoàn toàn biến thành thiên thần chi lực, thành tựu Bích huyết kim đan rồi." Tiểu Hắc đột phá rồi? "Tiểu Hắc thành hạ bộ thiên thần rồi?" Tần Vũ thực không ngờ tới, Hắc Vũ sau khi bước đi trên con đường tu luyện đặc thù đó, tốc độ tiến bộ không ngờ nhanh như vậy. Phúc bá trên mặt tràn đầy cảm thán: "Tốc độ tu luyện của Hắc Vũ thiếu gia quá kinh người, lão nô theo lão chủ nhân nhiều năm như vậy, cũng chưa thấy qua có người tốc độ tu luyện nhanh như thế, phương pháp tu luyện quái dị như thế." "Theo đạo lý, Thần giới bao nhiêu thiên tài tồn tại, cac loại phương pháp tu luyện bình thường đều có tiền bố sáng tạo ra, xuất hiện một phương pháp tu luyện mới là sự tình rất hiếm có, thực không ngờ rằng Hắc Vũ thiếu gia…" Phúc bá nói xong còn cảm thán vài tiếng. Tần Vũ bật cười. "Tinh Thần Biến" công pháp của hắn, Thần giới xem chừng không ai có. Còn phương pháp tu luyện của Hắc Vũ, Tần Vũ còn không quá hiểu. Không hiểu thì đừng cố, dưới mắt Tần Vũ, chỉ cần Tiểu Hắc thực lực đề cao là được rồi. "Tiểu Hắc hiện tại ở đâu?" Trên mặt Tần Vũ có một nụ cười vui vẻ. Phúc bá nói: "Hắc Vũ thiếu gia hiện tại lại bắt đầu tu luyện ở trên cô phong đó rồi, bất quá bây giờ tốc độ đâm thương của Hắc Vũ thiếu gia khi thì rất nhanh, khi thì chậm rãi, càng thêm quỷ dị." "Không cần quản hắn, cứ mặc cho hắn tu luyện như vậy đi." Tần Vũ cười ha hả, có lẽ đợi đến ngày hoàn toàn lĩnh ngộ tu luyện chi pháp đó, mới có thể giải thích cho mọi người nghe. "Chủ nhân không tới xem Hắc Vũ thiếu gia?" Phúc bá hỏi. "Không, ta ra ngoài một lần." Tần Vũ hơi gật đầu, sau đó cả người biến mất trong Khương Lan giới. ***** Phía đông Thần giới, trong hạp cốc của Hắc Long đàm, một trong ba đại thế lực ở Úy Trì thành, chiếc hồ "Hắc Long đàm" cực lớn chu vi đến trăm dặm lúc này đột nhiên xuất hiện một người, nhưng chỉ trong chớp mắt, người đã biến mất. Liên tục thi triển mấy chục lần thuấn di, Tần Vũ đã tới trong vùng rừng núi rậm rạp phía trên hạp cốc. Đứng trên lớp lá rụng mềm mại, không gian chi lực của Càn Khôn thế giới bắt đầu tỏa ra, Càn Khôn thế giới trải qua một nghìn tám trăm năm trưởng thành, bây giờ phạm vi không gian chi lực đã tăng lên, khu vực bao phủ cũng gần hai trăm mét. "Không ngờ Đàm Cửu đó giảo hoạt như vậy, hắn không có ở phủ đệ dưới lòng đất đó, cả trong mấy tòa cung điện hắn cũng không có mặt." Tần Vũ cảm thán một tiếng. Chớp mắt vừa rồi, Tần Vũ đã dùng không gian chi lực bao phủ cả ba tòa cung điện, Tần Vũ chỉ phát hiện Mị Cơ, Liễu Nhứ đạo nhân, còn Cửu thủ Hắc Long "Đàm Cửu' lại không thấy. "Nhìn cảnh này, bao nhiêu năm nay, nhân mã Hắc Long đàm vẫn còn nhiều như vậy a." Tần Vũ đã cảm ứng thấy một tiểu đội tuần tra tiến vào phạm vi không gian chi lực của mình bao phủ. Tần Vũ bắt đầu bước đi, bất quản thế nào, hắn luôn duy trì khoảng cách hai trăm mét với tiểu đội đó, trong núi rừng cây cối rậm rạp, hai trăm mét căn bản không phát hiện được. Tiểu đội tuần tra này tổng cộng có mười người, mười người này, cả một sợi lông trên mặt Tần Vũ đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Mười người, sáu nam bốn nữ. Kim phát nữ tử dẫn đầu cảm thán nói: "Ai, từ khi thiên thần "Tần Vũ' giao chiến với chúng ta rồi biến mất, một nghìn tám trăm năm nay bao nhiêu người tìm kiếm tung tích hắn." Nam tử da đen bên cạnh nói: "Một nghìn tám trăm năm trước, lời đồn đại Úy Trì thành truyền ra rất kinh người, một hạ bộ thiên thần, không ngờ có nhiều bảo bối như vậy… Chẳng trách cả phía đông Thần giới không ít thiên thần đều tới đây, muốn giết Tần Vũ đoạt bảo." Một nữ tử tóc nâu xinh đẹp hừ một tiếng nói: "Tên thiên thần Tần Vũ đó tốt nhất đừng xuất hiện, nếu như hắn xuất hiện, chỉ cần bị một thiên thần phát hiện, xem chừng các thiên thần có lòng tham với bảo vật trên người hắn đều tụ tập tới. Tin tức này đã truyền khắp cả phía đông Thần giới rồi, nghe nói cả phía tây, tây nam… Thần giới đều có thiên thần biết." Một thiếu niên gầy ốm nhất trong đội ngũ tuần tra này thần bí nói: "Ta nói cho các ngươi, lời đồn đại này, chính là từ Hắc Long đàm chúng ta truyền ra." "Đừng nói linh tinh." Lập tức có người không tin. Thiếu niên đó lập tức nói: "Các ngươi còn không tin, đó là đại ca ta chính miệng nói cho ta, một nghìn tám trăm năm trước, Mị Cơ đại nhân và Liễu Nhứ đại nhân tự mình tuyển chọn một vài thân tín, sau đó ở Úy Trì thành truyền ra tin tức này. Đúng rồi, các ngươi dừng nói ra ngoài, nếu không mấy người Mị Cơ đại nhân không tha cho ta." Kim phát nữ tử dẫn đầu lập tức hét lớn: "Câm mồm, sau này đừng nói nữa." "Vâng, vâng." Thiếu niên đó lập tức tuân lệnh. Hắn là một hạ cấp thần nhân, nếu như không dựa vào quan hệ với đại ca, căn bản không thể được Hắc Long đàm triệu tập. Bình thường địa vị rất thấp, hắn chỉ có thể dựa vào nói một số bí mật hấp dẫn người khác chú ý. Kim phát nữ tử liền đó cảm thán nói: "Thiên thần Tần Vũ đó thực lực rất không tệ, thực không biết các bảo bối đó cuối cùng rơi vào tay ai." "Thượng phẩm thiên thần khí, còn có cái gì liên, xem ra còn có thần thông bất phàm gì đó, kích động sự thèm muốn của các thiên thần đó, nhiều thiên thần như vậy vây công, nghe nói còn có thượng bộ thiên thần! Bất quá, những điều đó và thần nhân chúng ta không có quan hệ." Nam tử da đen lắc đầu thở dài nói. … Tần Vũ ở không xa nghe được tất cả những chuyện này, sắc mặt lại tái nhợt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Tình huống xấu nhất cuối cùng đã phát sinh rồi! Loại tình huống này, Tần Vũ sớm đã dự liệu, chỉ là Tần Vũ vẫn không muốn loại sự tình này phát sinh, bởi vì một khi phát sinh, sẽ bức Tần Vũ hắn đại khai sát giới. "Nhất định phải dùng cách cực đoan đó?" Trong mắt Tần Vũ lóe lên hàn quang.