Tình Nhân Không Hoàn Mỹ

Chương 12: Quay lại thời học sinh



“Mọi người đã đến lớp thể dục, tại sao chỉ có một mình cậu ở trong đây vậy lớp trưởng?” Dương Chí đội tóc giả mặc váy đồng phục đẩy cửa đi vào.

Trong lớp chỉ có một mình Lý Phục, cậu hoảng hốt đáp: “Tớ, tớ không thoải mái…”

“Ồ ~ không thoải mái, khó chịu chỗ nào? Tớ dẫn cậu đến phòng y tế.”

“Không cần, tớ nghỉ ngơi một lát sẽ ổn thôi.” Dương Chí vẫn đi tới nhưng trong lúc hoảng loạn, Lý Phục hất tóc giả của hắn xuống, để lộ mái tóc ngắn màu nâu.

“Ai da, bị cậu phát hiện rồi.” Lý Phục bị hắn dồn đến góc tường không thể động đậy, “Phải làm sao đây, cậu đã biết thân phận của tớ, cậu cũng phải cho tớ biết bí mật cậu đang giấu cho phải phép chứ?” Bàn tay không thành thật vuốt ve eo Lý Phục, áo khoác quá khổ rơi xuống đất trong lúc tranh chấp, áo ngắn tay không che được bụng bầu năm tháng, một nửa bụng lộ ra ngoài. wattleonidasmini

Ngón tay mảnh khảnh chui vào áo, xoay tròn trên rốn, cảm nhận được một sinh mệnh mới ở phần dưới bụng: “Cậu mang thai hả bạn học Lý, đây là nguyên nhân vì sao cậu không tham gia sinh hoạt tập thể?”

Lý Phục rầu rĩ cúi đầu đáp: “Ừm.” Tùy ý Dương Chí vuốt ve khắp người rồi từ từ di chuyển xuống dưới, đầu ngón tay mát lạnh chạm vào dương v*t khiến cho omega mang thai thở hổn hển, không bao lâu cứng lên bởi sự cọ xát của hắn.

“Bạn học Lý nhạy cảm thế, vì mang thai hả?”

Trong khoảng thời gian mang thai, omega rất nhạy cảm. Lúc Dương Chí chạm vào da thịt, hậu huyệt bắt đầu chảy nước, chất nhờn dính ướt quần: “Ưm, mặt sau cũng muốn…”

Lỗ nhỏ đủ ẩm để đưa một ngón tay vào mà không cần bôi trơn. Đầu ngón tay khai phá vách trong, không bao lâu tìm được điểm mẫn cảm. Dương Chí nhấn nhẹ vào nơi đó làm eo Lý Phục mềm nhũn, phát ra tiếng rên ngọt ngào.

“Suỵt…” Đặt ngón tay lên miệng Lý Phục, hắn hạ giọng, “Nhỏ thôi, bên ngoài sẽ nghe thấy.” Lý Phục gật đầu đồng ý.

Bị ảnh hưởng bởi nội tiết tố, lúc mang thai ham muốn của omega sẽ tương đối mạnh. Chỉ một ngón tay cũng ** cậu đỏ mặt, môi mím chặt lộ ra màu đỏ thẫm khiến người ta muốn hôn lên.

Dương Chí nghĩ gì làm nấy, tiếng rên rỉ bị lấp kín. Một tay giữ ót, tay còn lại nhét hai ngón vào lỗ nhỏ, Dương Chí vừa hôn vừa nói: “Há miệng ra.” Lý Phục bị hôn choáng váng, ngoan ngoãn nghe theo.

Đầu lưỡi mềm mại đẩy răng tiến vào, hơi thở nóng rực, hết thảy yêu thương biến thành nụ hôn nồng nhiệt, hận không thể nuốt chửng đối phương. Lỗ nhỏ càng thêm ướt át, ba ngón tay đẩy vào trơn tru. Phía trên thì hôn nhẹ nhàng, phía dưới cũng dịu dàng khuếch trương, hai đầu đều được chăm sóc. Dương Chí thả cánh môi mềm kéo ra một sợi chỉ bạc ái muội, “Ha a…” Tinh dịch run rẩy chảy ra, Lý Phục tỉnh táo sau cao trào. Ngón tay phía sau tiếp tục đưa đẩy nhưng cậu không thích lắm, muốn một thứ đồ thật cắm vào, nhỏ giọng nhắc nhở, “Cắm vào đi.”

Rút ngón tay và điều chỉnh tư thế, Dương Chí nhẹ nhàng đẩy vào.

“Ổn không?” wpthistooshallpass115

Lý Phục ôm bụng, hít một hơi đáp: “Có thể tiếp tục…”

Sau khi xác nhận Lý Phục đang ở trong tình trạng tốt, Dương Chí mới từ từ đưa đẩy. Phản ứng của omega khi mang thai mạnh hơn trước, chỉ đẩy vài cái đã bắt đầu rên rỉ. Nhớ tới lời cảnh báo trước đó, cậu lấy tay che miệng cố hết sức để mình không phát ra tiếng.

dương v*t đâm vào rút ra, nới rộng vách thịt tới tuyến tiền liệt, cơ thể omega tiết ra nhiều dịch thể dùng để bôi trơn, thọc vào rút ra trơn tru hơn. Dương Chí nhịn không được nắn bóp mông Lý Phục, khi mang thai mông ngày càng tròn: “Đừng phát dâm, cậu cứ quyến rũ người ta thế này hửm? Bụng ngày càng lớn ~” Dương Chí biết điểm mẫn cảm của người dưới thân, hơi nâng mông Lý Phục lên, đẩy nhanh biên độ tới cục thịt mềm, sục dương v*t của Lý Phục. Ngón trỏ đảo trên quy đầu, thỉnh thoảng lại kích thích lỗ niệu đạo. Hạ thân phối hợp với tần suất thọc vào rút ra, cảm giác được vách thịt ngày càng siết chặt, tiếng thở hổn hển của Lý Phục truyền ra từ trong ngón tay, dục vọng mỏng manh sắp phun trào nhưng tại thời khắc mấu chốt Dương Chí dừng lại, “Dương… Dương Chí?” Lý Phục bất mãn giục hắn.

“Tớ cảm thấy cậu đang thoải mái lắm ấy lớp trưởng. Cậu nghĩ xem nếu vị kia nhà cậu phát hiện chuyện của chúng ta, hắn có nổi giận không?” Dương Chí nói nhỏ vào tai Lý Phục, “Dù gì thì chúng ta đang vụng ~ trộm ~ đó ~ ” Thuận thế ngậm dái tai của Lý Phục, liếm nhẹ lên, vành tai đỏ như mong đợi nhưng cậu vẫn không chịu nổi chọc ghẹo thế này.

Tình dục ngưng giữa chừng đang tra tấn cậu, Lý Phục sốt ruột lắc eo, cố gắng để lỗ nhỏ ăn sâu hơn, lỗ nhỏ không ngăn được nước dâm, run giọng: “Sẽ không, tôi đâu nói cho anh ấy biết…” Vốn muốn ôm đùi Dương Chí, cố gắng đẩy dương v*t vào sâu hơn nhưng lại vô tình chạm phải một vật cứng. wattleonidasmini

Động tác lớn vừa rồi khiến váy của Dương Chí vén lên, lộ ra thứ gì đó có hình dáng khá đặc biệt, thứ mà Lý Phục chạm vào là một chuỗi hạt.

Lý Phục: “Đừng nói cậu vẫn luôn mang nó theo đấy?”

Dương Chí: “Ừ, vừa rồi cũng mang nó ở lớp thể dục, mặc váy vì lý do này đó.” Hắn cười xấu xa, “Lớp trưởng còn muốn nữa…” Xấu tính nắm dương v*t Lý Phục, “Cứng rồi. Cậu đã nói vị kia nhà cậu không biết nên tớ sẽ mặc cái này ** cậu. Khi nào nó rớt thì tớ dừng lại, ok?”

Lý Phục không trả lời mà lén lút nuốt dương v*t của hắn vào sâu hơn: “A …” Dương Chí vỗ nhẹ vào mông cậu, “Đừng nhúc nhích, không nói gì coi như đồng ý nha. Ôm chặt tớ!” Đầu tiên đặt tay Lý Phục lên eo, sau đó ngả người ra sau, rút ​​một nửa chuỗi hạt, bật công tắc lên, đồ vật trong người theo đó rung động, “Ưm…” Cảm giác tê dại truyền từ hậu huyệt tới toàn thân, dương v*t phía trước cũng bị kích thích trở nên cứng ngắc, hắn ôm đùi Lý Phục bắt đầu đưa đẩy.

Lỗ nhỏ đóng mở nhịp nhàng theo tốc độ đưa đẩy, lúc rút ra thì bị giữ lại, khi đẩy vào thì dùng sức siết chặt, xương hông đập vào mông kéo theo bọt trắng, một đưa một đẩy cực sướng. Omega mang thai chịu không nổi lăn lộn, không biết Lý Phục xuất tinh khi nào, tinh dịch bắn tung tóe lên thân thể hai người, trông rất chật vật. Lý Phục quên mất lời cảnh cáo trước đó, tiếng rên rỉ đứt quãng thoát khỏi miệng.

Trong thời gian mang thai, omega vô cùng bất an, mỗi lần thúc vào lại gọi tên Dương Chí giống một bé mèo bị thương. May mắn thay, mỗi lần cậu gọi Dương Chí đều đáp lại, vuốt ve toàn thân xua tan bất an của cậu. Dương Chí vừa phải để ý bụng của Lý Phục đảm bảo hắn không tổn thương tới đứa bé, vừa phải chú ý đến hạt châu phía sau. Đồng thời giữ eo, mông cắn chặt thứ bên trong. Thả lỏng một chút thì hạt châu sẽ dần trượt ra ngoài, điểm nhạy cảm bị kích thích liên tục, dương v*t được lỗ nhỏ siết chặt. Dương Chí không chịu nổi, sau vài cú thúc sâu, hắn và Lý Phục cùng xuất tinh. Cả hai cùng lên đỉnh, thở một hơi thoải mái.

“A…” wattleonidasmini

“Ưm…” Hạt châu rơi xuống.

Dương Chí đầy mồ hôi nằm bên cạnh Lý Phục, rõ ràng đã kiệt sức nhưng hắn vẫn nói: “Lớp trưởng ơi, cậu rên lớn như vậy bên ngoài sẽ nghe được đó.”

Lý Phục được ăn no uống đủ nên học theo hắn: “Để cho bọn họ biết, hơn nữa… Là cậu bắt đầu trước…” Nói xong tự cảm thấy xấu hổ, giọng ngày càng nhỏ.

Dương Chí hôn lên tay trái đeo nhẫn của cậu: “Vậy thì cậu là đồng phạm à nha.” Lại hôn khóe môi Lý Phục, “Kết thúc được rồi vợ à, kỹ năng diễn xuất của em không tệ đâu. Trò này thú vị ghê, anh muốn chơi lâu hơn tí.” Không đợi Lý Phục trả lời đã ôm cậu vào lòng, sờ bụng, “Hôm nay bé con có ngoan không?”

Trước khi Lý Phục trả lời, nhóc con đã chứng minh bản thân bằng hành động đá vào bụng “A…” Lý Phục kêu lên vì đau.

“Có vẻ không ngoan lắm.” Dương Chí tiết một lượng nhỏ pheromone xoa dịu nhóc con đang ầm ĩ. Pheromone của omega luôn có tác dụng trấn an. Bé con thôi ồn ào dưới pheromone của hắn nhưng sau đó lại phát sinh vấn đề khác.

Tuy tuyến thể của Lý Phục đã gần hồi phục nhưng dù sao chúng cũng bị tổn thương từ trước, lại thêm mang thai nên nhạy cảm hơn với pheromone. Dục vọng lại tăng lên.

Thân nhiệt của người trong lòng dần tăng, hô hấp trở nên rối loạn. Dương Chí đoán được nguyên nhân, sờ bụng cậu nói: “Dỗ xong bé con rồi tới dỗ em, ngồi dậy đi.”

Hắn đeo bao cao su mới, vùi dương v*t của mình vào hậu huyệt ấm áp.

“Thoải mái không?”

“Ha ah… Đẩy mạnh hơn nữa, ah…”

“Được được, vợ hài lòng với tần suất này chưa?”

“Nhanh hơn tí…”

*

Cuộc ân ái vẫn chưa thực sự kết thúc cho đến khi cả hai gục xuống giường thở hổn hển.

Lý Phục vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi: “Em hơi đói.”

“Bác gái ngủ rồi.” Dương Chí vừa nói vừa dọn dẹp cho mình lẫn cậu. Ngẩng đầu thấy Lý Phục tủi thân nhìn mình chằm chặp, hắn bật cười, “Được rồi, bé đáng thương, không trêu em nữa. Em muốn ăn gì?”

“Cháo hải sản.”

“Ngủ một giấc đi, xong anh sẽ gọi.”

“Ừm.”

Lý Phục ngủ mê man trên giường, cậu không sợ gặp ác mộng vì lúc tỉnh lại, người yêu sẽ ở bên cạnh…

*

Vở kịch nhỏ:

Ngày hôm sau

Lý Phục: Cả người thoải mái.

Dương Chí: (Nằm trên giường) Đau eo quá (; ≧ д ≦)
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.