Tình Họa Sơn Hà

Chương 88: trúng kế 3



Chương 88: trúng kế 3

- Đại hoàng tử ngài ở nơi này nhất định phải nhớ kỹ một điều . Trong những ngày tới phải duy trì cường độ t·ấn c·ông như bình thường với tòa thành này. Có điều thời gian c·hiến t·ranh không nên kéo dài, chỉ cần tạo ra giả tưởng quân ta ở đây cũng không thua quân địch là được.

- Ngoài ra buổi tối khi quân lính nghỉ ngơi, tuyệt đối lực lượng thám báo phải được giải ra một cách dày đặc, theo dõi nhất cử nhất động của Trần Vũ. Nếu quân địch có ý định tập kích, ngài nhất định phải ứng đối một cách cẩn thận.

Phùng kiên trì nói đến đây thi lý Thịnh lúc này đã tỏ ra một bộ mặt ghét bỏ, nhìn về phía ông ta sau đó nói rằng.

- Việc này ta đã biết, phùng tướng quân ngài không cần quan tâm. Bởi vì ngài chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ đánh hạ thành Hoài Minh của mình mà thôi.

Ngày Lý Thịnh nói vậy, Phùng Kiên Trì lúc này sắc mặt trở nên không tốt sau đó hừ lạnh rời đi.

Cứ như vậy đợi khi chỉnh đốn song q·uân đ·ội, lực lượng quân của Đại hạ bắt đầu bị chia làm 3. Đối với việc này thám báo của Đại Hưng nhanh chóng phát hiện và truyền lại tin tức cho Trần Vũ.

Đứng trên tường thành lạc nhạc, nhìn về phía hướng mà quân địch đang đóng quân. Trần Vũ lúc này nở một nụ cười thú vị, sau đó lên tiếng với đám thuộc hạ của mình rằng.

- Cẩu Thăng tiếp tục cử thám báo theo dõi biến động tình hình quân địch.

- Tuân lệnh.

- Trần Hoàng sắp xếp binh lực, chúng ta chuẩn bị làm một hố lớn.



Nghe trần Vũ nói vậy trần hoàng gật đầu, vậy là rất nhanh trong bầu không khí yên tĩnh của chiến trường lại ẩn chứa đi những lưỡi dao sắc bén của cả hai bên. Cho những kế hoạch mà chỉ huy hai bên cho rằng mình sẽ là người thắng.

Đối mặt tình hình phía bắc c·hiến t·ranh đang lâm vào giai đoạn chuẩn bị có nhiều biến động. Thì khu vực phía tây của Đại hưng lúc này cũng đang ẩn chứa một mối nguy hiểm to lớn.

Tại thành thanh hà, sở Vương Hạ minh chiếu cùng hai người con trai của hắn, là Hạ Quốc và Hạ Thủy đang từ trên tường thành mà quan sát tình hình dân chúng xung quanh, đồng thời đàm đạo vấn đề chiến sự ở phía Bắc.

- Trần Vũ lúc này có vẻ đang gặp rắc rối rất lớn. Đại Hạ phát động c·hiến t·ranh mặc dù không phải diệt Quốc, nhưng mà lấy lại danh dự cho Lý thịnh. Cho nên trận chiến này trừ khi Lý Thịnh ngu ngốc đại bại, bằng không cũng chỉ có thể lấy kết cục hòa để kết thúc.

- Đã vậy hoàng đế Hạ Thiên Đạo từ đầu đến cuối đều không chi viện quân lính lên chiến trường. Thậm chí quá trình vận lương mộ dung gia còn gây ảnh hưởng. Từ đây có thể thấy chính hạ Thiên đạo cũng muốn nhân cơ hội này làm suy yếu đi binh lực của trần gia đang có trong tay.

- Đối với việc này hoàng thượng và Trần Gia đã thực sự không còn tình nghĩa để nói chuyện. Chúng ta bây giờ thực hiện đại kế chẳng phải rất tốt sao.

- Trần Gia bị người của đại Hạ cầm chân phía bắc, cùng lúc đó cho dù chúng quay trở lại cũng khó có thể không có nỗi lo về sau.

- Về phần ba vị phiên vương khác chúng lúc này không dám động binh. Bởi vì động binh đại Hưng liền xong rồi. Tất cả tứ phương đều khói lửa c·hiến t·ranh nổi lên, vậy thì ai làm hoàng đế lại có tác dụng gì. Khi Đại Hưng đã hoàn toàn chìm trong chiến loạn. Lúc này quân địch Ngoại bang mà lại còn t·ấn c·ông, đại Hưng lấy cái gì để ngăn cản quân thù cơ chứ.

Nghe Hạ Quốc nói vậy, sở vương hạ minh chiếu lúc này nhìn về phía hắn cười nhạt sau đó nói rằng.

- Lý Long Cơ là một con cáo già, ngươi thật sự nghĩ rằng hắn vì con trai mình mà phát động c·hiến t·ranh hay sao . Nếu như đây chỉ là một cái bẫy, hắn dùng 15 vạn quân làm mồi nhử, hướng dẫn chúng ta làm phản đây. Lúc này đại hưng sẽ trở thành con mồi cho hắn hay sao.



Nghe sở Minh chiếu nói vậy, con trai thứ hai của hắn là Hạ Thủy lúc này lên tiếng nói rằng.

- Bẩm phụ thân nếu như chúng ta lúc này không đánh, vậy thì thỏa thuận mấy năm với người Khương chẳng phải lãng phí.

Hạ Thủy vừa nói vậy, Hạ Minh Chiếu lúc này cười lạnh sau đó nói rằng.

- Các ngươi đều chưa hiểu, muốn phát động c·hiến t·ranh không đơn giản như vậy. Đặc biệt là một cuộc nội phản n·hạy c·ảm càng khó.

- Đầu tiền chúng ta phải phân tích tình hình chính trị hiện nay. Thường Minh Đảng và Thanh Lâm Đảng đều có ý định khoanh tay nhìn thế cục. Trần gia bị kiềm chế ở phía bắc và thông qua cuộc nói chuyện của ta với Trần Vũ. Thì có vẻ chúng cũng không có ý định muốn trợ giúp Hạ thiện đạo nữa.

- Có điều thế sự biến đổi, vật đổi sao rời, ai biết được trần gia sẽ không quay giáo vào lúc cuối cơ chứ. Dù sao chúng đã từng một lần ủng hộ Hạ Thiên Đạo, lẽ nào lại không có lần hai hay sao.

- Chính vì vậy chúng ta vừa phải lo lắng mối uy h·iếp của ba vị phiên vương khác, lại càng phải đề phòng một kẻ khó đoán như trần gia lúc này.

- Vậy nên dưới âm mưu của Lý Long Cơ chúng ta tại sao lại phải bước vào kế hoạch của hắn, mà không để cho hắn tiêu hao với lực lượng Trần gia tại phía bắc . Từ đây Trần vũ sau này khi chúng ta phản, lại muốn giúp hạ thiên đạo thì cũng không có đủ binh lực để chia quân.

- Nghe sở vương Hạ Minh Chiếu nói vậy, hai người con trai khác của hắn lúc này cũng đều hiểu ra, ánh mắt của họ đều toát lên sự nhẫn nại vô bờ bến. Cảm nhận được tâm sự của hai người con trai, Hạ Minh Chiếu lúc này nhẹ nhàng vỗ vai bọn chúng rồi nói rằng.

- ta dùng cả đời đánh xuống giang sơn chính là để cho các ngươi . Vậy nên vội một chút để đánh mất tiên cơ là điều không đáng. Tiếp tục nhẫn lại đi quân lính của chúng ta còn chờ được, các ngươi lẽ nào không chờ được.



Nghe hạ minh chiếu nói vậy, hai người con của ông ta đồng loạt chắp tay sau đó nói rằng.

- Đa tạ phụ thân chỉ điểm.

Hạ Minh Chiếu nghe vậy thì gật đầu, sau đó cùng với mấy người con trai của mình lại tiếp tục quan sát dân chúng sinh hoạt.

Đối mặt với bầu không khí của Đại Hưng trở nên quỷ dị. Mỗi một thế lực mỗi một phe phái đều có những ý nghĩ riêng, thì lúc này chiến trường lại đang có nhiều biến hóa.

Tại cánh quân do Phùng kiên trì chỉ huy, hắn lúc này vậy mà cũng không hề đi đến thành hoài minh, thay vào đó là chia ra một lực lượng một vạn quân, đứng ở vị trí giữa địa giới thành Hoài Minh và thành lạc nhạn quan sát thế cục.

- Tướng Quân ngài nghĩ rằng Trần vũ sẽ tập kích đại hoàng tử hay sao.

Nghe thuộc hạ nói vậy, phùng kiên trì lúc này gật đầu sau đó nói rằng.

- Trần Vũ là một kẻ khôn ngoan, mặc dù trong tay chỉ còn hơn một vạn quân. Nhưng thành lạc nhạn phía sau chính là mai rùa của hắn. Nếu hắn bất ngờ tập kích, với trí tuệ của Lý thính thì cho dù có 5 vạn quân trong tay cũng không chống đỡ nổi một vạn quân của Trần Vũ.

- Vậy nên chúng ta lúc này ở đây chờ đợi, một khi Trần Vũ công kích đại doanh . Chúng ta lập tức trở về, trước sau vây công. Đến lúc đó trần Vũ sau một cuộc chiến tiêu hao với người của Lý Thịnh, quân lính của hắn sức lực sớm đã giảm xuống. Chúng ta lúc này giữ vững một đoàn quân tinh nhuệ công thành. Vậy thì thành lạc Nhạn tuyệt đối sẽ sụp đổ cho dù là Trần Vũ cũng cứu không được tòa thành này.

Nghe phùng kiên trì nói vậy, đám phó tướng của hắn đều mỉm cười gật đầu. Qua một lúc một tên tướng lĩnh trẻ tuổi nói rằng.

- Tướng quân ngài dùng đại hoàng tử là quân mồi nhử, hắn khi biết việc này sẽ tức giận với ngài.

Nghe tiểu tướng này nói vậy, phùng kiên trì nhìn về phía hắn mỉm cười rồi nói rằng.

- Thương Đạt, ngươi cảm thấy ta sẽ e sợ việc này hay sao. Chúng ta rõ ràng là nhận được tin tức cầu viện của đại hoàng tử, mới xuất quân quay lại cứu giúp. Lẽ nào đại hoàng tử lại không cần quân cứu viện.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.