Mạnh Thanh nói đến đây thì hắn không lên tiếng nữa, mà hoàng đế Hạ Thiên Đạo lúc này lại làm vào trong trầm tư, qua một lúc ông ta lên tiếng nói rằng.
- Tiếp tục cử người từ trong bóng tối tìm hiểu các căn cứ của họ Trần, cũng như số tiền mà họ trần sử dụng hàng năm đi đâu.
- Tuân lệnh bệ hạ.
- Đã điều tra chi tiết sự kiện ngày kết hôn của Trần Vũ hay chưa.
- Bẩm bệ hạ tiểu nhân trong thời gian qua đã điều tra rất kỹ lưỡng về việc này . Dựa theo một số người của chúng ta đánh giá, Trần Vũ có vẻ cũng không phải lạnh lùng như vẻ bề ngoài. Thậm chí hắn còn khá là quan tâm công chúa Uyển Linh. Chẳng qua việc làm của hắn là từ trong bóng tối, mà không phải là ngoài sáng khiến cho những ai ngu xuẩn sẽ không thể nào hiểu được ý nghĩa trong đó.
- Đồng thời trải qua thời gian qua quan sát, thì Trần Vũ và nhị hoàng tử Lý Tư của nước Đại Hạ có vẻ như gặp nhau rất nhiều lần. Có lẽ hai người bọn họ đã có một chút gì đó hợp tác trong bóng tối với nhau.
Nghe Mạnh Thanh nói vậy Hạ Thiên Đạo lúc này cũng gật đầu. Từ nửa tháng trước hoàng hậu của hắn đã trở về, đối với việc này Võ Thanh Dao lại không nói quá rõ về vấn đề của Trần Vũ.
Việc này Hạ Thiên Đạo mặc dù cũng không nói gì, nhưng ông ta biết có lẽ là Võ Thanh Dao vẫn còn nhớ đến Trần Thừa Hiếu. Cho nên bà ta muốn giúp đỡ con trai hắn mà thôi . Hoặc cũng có thể là họ võ của bà ta không muốn đắc tội với họ Trần, cho nên mới quyết định nhịn cục tức này.
Đồng thời sự kiện vừa rồi Hạ Thiên Đạo vậy mà phát hiện, con gái của hắn trong mắt Trần Vũ có vẻ rất quan trọng. Dù sao Trần Vũ cần phát triển các thành trì cũng như các kế hoạch của họ Trần trong bóng tối để khống chế nơi này. Vậy mà hắn vẫn phải đưa ra 800 vạn lượng ra ngoài. Thậm chí có thể hợp tác của hắn với nhị hoàng tử Lý Tư cũng là vì việc này mà thúc đẩy.
Nghĩ tới điều này hoàng đế Hạ Thiên Đạo lại nở một nụ cười tàn nhẫn. Có lẽ trong mắt ông ta Trần Vũ từ trước đến giờ quá hoàn hảo, nhưng sự kiện của Hạ Uyển Linh lại cho ông ta thấy Trần Vũ e rằng vẫn có điểm yếu. Mà điểm yếu lớn nhất của hắn có lẽ là khuyết điểm bao che cho người bên cạnh của mình.
Thở dài một hơi Hạ Thiên Đạo lúc này nhìn về phía Mạnh Thanh nói rằng.
- Trong thời gian tới không cần nói chuyện này ra ngoài, tiếp tục theo dõi sát sao động tĩnh của họ Trần cũng như Trần Vũ là được. Đồng thời cũng cử một ít người nhìn chằm chằm họ Thượng Quan cho ta . Đám này vậy mà cho Trần Vũ mượn tiền, xem ra chúng cũng đã có chọn lựa rồi.
Nghe hoàng đế nói vậy, thái giám Mạnh Thanh lúc này gật đầu, sau đó cáo lui. Đợi khi đại điện chỉ còn lại một mình, Hạ Thiên Đạo lúc này mới nở một nụ cười lạnh lùng. Trong ánh mắt của ông ta tràn đầy sự cuồng bạo và tức giận.
Hoàng hậu Võ Thanh Dao dù sao cũng là đại diện ông ta mà đến. Trần Vũ chẳng những không nghe lệnh, vậy mà còn dám cho người thông đồng với địch đánh Mộ Dung Ngọc. Thậm chí lột đồ của hắn, đây không phải là sỉ nhục họ Mộ Dung đơn giản như vậy, mà chính là thách thức quyền lực của ông ta.
Có điều ông đã biết trần gia lúc này vẫn chưa thể động vào được. Cho nên ông ta cố nhịn một hơi đợi đến lúc thời cơ thích hợp. Ông ta muốn toàn bộ Trần gia đều phải bị diệt tộc.
Tại thành Lạc Nhạc trong phủ công chúa, lúc này Hạ Uyển Linh đang một sắc mặt khó chịu, nhìn về phía mấy người tì nữ của mình mà lên tiếng nói rằng.
- Những ngày qua Trần Vũ đang làm gì.
Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy, lúc này Tiểu Đào dùng một bộ mặt khó xử lên tiếng nói rằng.
- Bẩm công chúa hơn nửa tháng qua tướng quân không hề rời phủ, nghe quản gia của họ nói là tướng quân bị bệnh rồi.
Tiểu Đào vừa nói vậy, Hạ Uyển Linh lúc này cười lớn Sau đó nói rằng.
- Hắn ốm rồi sao, thật sự thú vị. Đi tìm hắn nói rằng ta muốn ăn thức ăn, bảo hắn đi làm cho ta.
Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy Tiểu Đào và mấy tỳ nữ ở đây đều run rẩy một chút. Có điều mệnh lệnh của công chúa họ cũng không dám không nghe . Vậy là rất nhanh Tiểu Đào mang một bộ mặt sợ hãi hướng về phía phủ tướng quân muốn gặp Trần Vũ.
Đáng tiếc đối mặt với cô ta lại là Huyền Vũ, hắn lúc này lạnh nhạt nhìn về phía Tiểu Đào sau đó nói rằng.
- Tướng quân đang bị bệnh, trong thời gian này sẽ không tiếp khách. Ngươi trở về nói với công chúa như vậy.
Tiểu Đào nghe Huyền Vũ nói vậy thì lúc này cũng mang một bộ mặt khó coi trở về, thông báo lại cho hạ Uyển Linh. Khi nhận được tin tức Hạ Uyển Linh lúc này tức giận đùng đùng tự mình đi đến phủ tướng quân, nhìn về phía đám người Huyền Vũ chặn cửa cô ta lên tiếng trách móc.
- Các ngươi muốn làm gì, định mưu phản hay sao, mà dám cản đường của ta.
Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy Huyền Vũ vẫn như cũ dùng một bộ mặt lạnh nhạt chắp tay nói rằng.
- Bẩm công chúa tướng quân không được khỏe, đã ra lệnh trong thời gian này không tiếp khách . Hi vọng công chúa không làm khó đám thuộc hạ.
Hạ Uyển Linh nghe vậy thì không có lọt tai, cô ta hừ lạnh một tiếng sau đó nói rằng.
- Ta không tin hắn bị ốm, ngươi lập tức gọi hắn ra đây. Nếu không ra thì để ta đi vào, nếu đúng thật hắn bị ốm ta lập tức rời đi . Còn nếu không phải vậy thì ta nhất định phải muốn một câu trả lời hợp lý.
Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy Huyền Vũ lúc này cũng có chút lo lắng. Tướng quân của hắn thân mang trọng trách là trấn giữ biên thùy tất nhiên không có mệnh lệnh hoàng đế thì không được rời khỏi đây. Nhưng mà vì vấn đề thiếu bạc cho nên Trần Vũ đã sớm rời khỏi đây trong gần một tháng nay. Bây giờ Hạ Uyển Linh gặm chặt lấy việc này, khiến cho Huyền Vũ cũng chỉ có thể cắn răng ngăn cản mà thôi.
Nhìn thấy sự quẫn bách trong mắt của Huyền Vũ, Hạ Uyển Linh càng tin rằng những gì mình đoán là đúng. Trần Vũ tuyệt đối không ở đây, nghĩ đến điều này cô ta càng có xúc động xông vào. Đáng tiếc đám quân lính ở đây đều ngăn cản cô ta, đám hộ vệ đi theo cô ta thì chỉ cần dám manh động, sẽ có hàng trăm binh lính cầm theo trường cung hướng thẳng về phía họ mà uy h·iếp.
Thời gian cứ vậy trôi đi bất kể Hạ Uyên Linh dùng lời nói trách móc như thế nào, cũng đều bị quân lính cản ở ngoài, khiến cô ta tức giận không thôi. Có điều đúng lúc này Phùng Bình lại xuất hiện, nhìn về phía Huyền Vũ hắn lên tiếng nói rằng.
- Tướng quân nói rằng để công chúa đi vào.
Nghe Phùng Bình nói vậy Huyền Vũ lúc này cũng gật đầu, hắn biết có lẽ tướng quân đã trở về. Cho nên hắn lập tức nhường đường cho hạ Uyển Linh. Mà thấy cảnh này Hạ Uyển Linh cũng đã hiểu là gì, cô ta biết ngay đám này chỉ là đang câu giờ cho Trần Vũ mà thôi . Nghĩ đến điều này cô ta ôm một bụng tức giận đi vào, như kiểu mình một chút nữa đã bắt được Trần Vũ gian dâm với người khác vậy.
Vừa tiến vào phòng ngủ, Hạ Uyển Linh lập tức ngửi được một số mùi ẩm mốc . Có lẽ nơi này thời gian dài đã không có người ở, từ đây cô ta càng khẳng định Trần Vũ chắc chắn chỉ vừa mới trở về mà thôi.
Nghĩ đến điều này, cô ta nhìn về phía Trần Vũ đang ngồi ở trên giường mà lạnh lùng lên tiếng nói rằng.