Hôn lễ hoành tráng, xa hoa bậc nhất đã được tổ chức ở thành phố Z. Hôm đó, Hà Nhược Liên cực kỳ xinh đẹp trong ngày trọng đại của đời mình, cô khoát lên người chiếc váy cưới vô cùng lộng lẫy và sang trọng, nắm tay của bà Hà bước lên lễ đường tiến về phía có người bạn đời trăm năm đang đứng. Từng bước chân đi, là từng giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống, bà Hà không kiềm chế được, xúc động theo cùng con gái. Giây phút ấy, Dịch Kính Nam bùng nổ cảm xúc thực sự, đôi mắt ươn ướt giọt lệ liên tục cảm ơn bà Hà và hứa rằng sẽ chăm sóc, yêu thương, một lòng chung thủy với cô một đời.
Là một thiếu gia tài phiệt, Dịch Kính Nam thể hiện rõ ràng sự chịu chơi và chịu chi của mình trong tối nay. Sau hôn lễ thế kỷ hai hôm, cả hai cùng với những bạn bè thân thiết sang Hawaii tổ chức bữa tiệc linh đình ở bãi biển. Mọi người chỉ đến chung vui, có thể dẫn bạn gái theo cùng và tất cả các chi phí đều do hắn chi trả.
Bữa tiệc chỉ khoảng 40 người nhưng vô cùng nháo nhiệt và vui nhộn. Bạn bè của hắn chiếm phần lớn, chứ riêng cô chỉ có hai người bạn thân là Chung Gia Uyển và Đinh Vũ Tiệp, thêm ba cô em gái họ.
- Hôm trước lấy lý do chừa sức động phòng, hôm nay cậu lấy điều gì hả Kính Nam.
Phùng Hạo câu lấy cổ của Dịch Kính Nam, nhất quyết đêm nay chuốc say hắn. Hắn phì cười, đưa mắt nhìn xuống Hà Nhược Liên đang vừa thẹn vừa bực.
- Cậu xem sắc mặt của vợ tôi đi, tôi còn uống nữa chắc đêm nay ngủ ngoài sảnh khách sạn.
- Mới cưới vợ mà đã sợ rồi, cậu làm cho chúng tôi hoang mang không dám kết hôn.
Dịch Kính Nam bật cười khanh khách, nháy mắt ma mị nhan xảo với cô. Sau đó, một tay ôm lấy chiếc eo, một tay nâng khuôn mặt lên cao rồi dứt khoát chiếm trọn đôi môi quyến rũ của cô trước mặt tất cả bạn bè, chẳng chút ngại ngùng.
Mọi người đứng ngồi không yên, nhốn nháo và la hét ầm vang trước nụ hôn nóng bỏng của hai nhân vật chính.
Đôi môi rời ra, hắn lại hỏi:
- Cho anh uống rượu nhé vợ yêu?
Hà Nhược Liên nhất thời xấu hổ, hai tay ôm mặt dúi vào vòm ngực của hắn.
- Cũng may tôi đi cùng bạn gái, nếu không chắc tôi ra đó tắm biển.
Mọi người lại có một trận cười nghiêng ngã với Phùng Hạo, riêng bạn gái của anh ấy thì trừng mắt đe dọa.
Dịch Kính Nam thấy thế, huých vai với anh ấy, lên tiếng:
- Cậu nên qua nhà của tôi ở vài hôm, để tôi luyện cho cậu vài khóa dỗ dành người yêu.
- Cần cậu luyện à, ông đây nhiều chiêu lắm, do cậu không biết đấy thôi.
- À... à... tôi hiểu chiêu của cậu rồi.
Sau cùng, Chung Đức Vĩnh thực tâm chúc phúc cho cả hai, nhưng có lẽ tình bạn của anh và Dịch Kính Nam không thể thân thiết như ngày trước.
- Đức Vĩnh, cạn ly.
- Cạn ly.
Cả hai cùng nhau cụng ly rượu trên tay, ánh mắt của hắn chẳng còn gay gắt hay thù hận, ngược lại có sự biết ơn, lên tiếng:
- Những chuyện đã qua cứ cho qua, tôi còn nợ cậu một lời xin lỗi và cảm ơn.
- Tôi mới là người nên xin lỗi cậu.
- Được, tôi nhận.
Một cái ôm gắn kết lại tình bạn giữa cả hai, Hà Nhược Liên đứng bên cạnh cười khẽ, nhưng chưa được bao lâu thì đã bị hai cô bạn thân kéo đi, cướp cô dâu rời khỏi chú rể.
Dịch Kính Nam bất lực nhìn theo, sơ hở là tranh giành, nãy giờ hắn phải cướp lại mấy lần.
Chung Đức Vĩnh vỗ vào vai hắn, trêu chọc cất lời:
- Cậu được thoải mái uống rượu rồi.
- Tôi đùa thôi, Nhược Liên không phải không biết chuyện.
Bữa tiệc chủ yếu vui chơi, ăn mừng hắn chính thức chẳng còn phải ngủ một mình, nếu không được uống rượu thì quá đỗi nhàm chán. Hà Nhược Liên dĩ nhiên hiểu điều đó, chỉ có một chút lo lắng cho sức khỏe của hắn khi phải uống quá nhiều.
- Không ngờ chồng cậu chịu chi như vậy, đôi lúc cũng thấy đàng hoàng, tử tế.
Hôn lễ hôm trước đã khiến cho Chung Gia Uyển thực sự choáng ngợp, không nghĩ đến nơi đây Dịch Kính Nam lại tổ chức bữa tiệc xa xỉ thêm nữa, vốn tưởng ở một nhà hàng nho nhỏ nào đó.
Đột nhiên, Đinh Vũ Tiệp bật cười, hỏi lại cô ấy:
- Không chê bai nữa sao?
Đinh Vũ Tiệp du học trở về từ hai tháng trước, hiện tại đang là giảng viên, tính tình vô cùng đằm thắm và nhẹ nhàng.
- Cậu nói xấu chồng của mình hả?
Hà Nhược Liên hậm hực đánh vào mông của Gia Uyển, sau đó bồi thêm:
- Cậu tự đặt vé máy bay về đi.
- Chồng của cậu lúc trước có điểm nào tốt mà không nói xấu.
- Phạt cậu ba ly.
Nói xong, Hà Nhược Liên nắm hai cổ tay của Chung Gia Uyển và Đinh Vũ Tiệp kéo vào bàn tiệc, đêm nay chắc chắn phải bung xõa.
Cô ấy vừa đi, vừa nói:
- Ba ly là không tự đặt vé máy bay về nhé.
Bữa tiệc diễn ra đến ba giờ sáng, bạn bè của Dịch Kính Nam say khướt được người yêu hay vợ đưa về phòng khách sạn, còn những ai đang độc thân thì phải tự mò đường.
Hắn cũng chẳng hay hơn bọn họ bao nhiêu, đôi chân loạng choạng xiêu qua ngã lại, nhưng vẫn ôm chặt Hà Nhược Liên để cô dìu đỡ về phòng.
- Thẻ phòng anh để ở đâu?
- Trong túi.
Bàn tay nhỏ nhắn của Hà Nhược Liên lập tức đút vào túi quần của hắn quờ quạng, hết túi bên này đến túi bên kia, hắn bật cười hả hê, lên tiếng:
- Em đừng đánh thức nó, đêm nay cho anh nợ, ngày mai trả bài đầy đủ.
- Kính Nam, lỡ có ai nghe được thì sao? Nhưng em không tìm thấy thẻ phòng.
- Túi áo vest.
Sao không nói sớm đi, Dịch Kính Nam đúng là gian manh.
Cuối cùng, cả hai cũng vào được phòng, Hà Nhược Liên đỡ hắn lại giường nằm xuống, trông hắn yếu ớt chẳng còn chút sức lực.
Cởi giày và tất, sau đó là từng thứ trên người. Dịch Kính Nam rất biết tận hưởng, sắc mặt hứng khởi nằm đó cho vợ yêu chăm sóc và vui vẻ phối hợp, nhưng miệng lảm nhảm:
- Em thật đẹp, vợ của anh thực sự rất xinh đẹp.
- Khéo nịnh.
Hà Nhược Liên mỉm cười chúm chím, sau đó hắn nắm lấy cánh tay kéo cô nằm xuống, ôm chặt vào lòng, nói:
- Anh đã có thể công khai ngủ với vợ, mấy tháng qua trốn như ăn trộm.