Bùi Ôn Hạ cũng là con người, cũng sẽ để cảm xúc lấn át lý trí, cũng sẽ động lòng. Làm Bùi Tranh, cậu luôn cho đi chứ không dám nhận lại điều gì.
Hiện tại, cậu nhận được rất nhiều mà không cần phải trả giá, không cần phải bạt mạng vì ai, không cần phải trung thành với ai. Lòng tốt của Mộ Lăng Thần bọn họ làm cậu choáng ngợp.
Gặp được các anh ấy là may mắn lớn nhất trong cuộc đời làm Bùi Ôn Hạ.
Đến lúc cậu phải đưa ra quyết định. Hoặc là từ nay không làm phiền để sự nghiệp của các anh diễn ra suông sẻ, hoặc là lại nhận ân huệ từ bốn người, tiếp tục mắc nợ người ta.
Mộ Lăng Thần nấu cơm ăn rất ngon, pha cà phê cũng thơm. Diệp Lạc Dương hay dỗi cậu không rõ lý do nhưng luôn mua bánh ngọt cho cậu. Đường Hiểu Vi cứ như áo bông nhỏ tri kỷ, thấy cậu lộ ra một chút mỏi mệt thôi đã lo lắng. Tần Sở Hàn ít nói làm nhiều, mua cơm cho cậu, tập luyện mệt quá hắn cũng bế cậu về giường ngủ.
Bùi Ôn Hạ cảm thấy may mắn mấy chục năm làm người của mình đều dùng hết cả rồi.
“Tôi chọn…Debut cùng với bạn của tôi, nhóm mới.” Cậu muốn được ở cạnh các anh ấy.
Đường Hiểu Vi nắm chặt tay cậu không buông, bấy giờ mới thả lỏng. Anh ấy sợ cậu trai sẽ bỏ họ mà đi. truyện tiên hiệp hay
[Biết ngay mà, hụ hụ!]
[Còn tưởng đâu OTP của mình BE rồi!]
[Vậy là sẽ có FStar mới à??]
[Có Kỳ Ân kìa má!]
[Nhóm mới cũng tốt! Khởi đầu tốt!]
Đám người Mộ Lăng Thần tất nhiên là lựa chọn debut dưới hình thức một nhóm nhạc nam mới tinh.
Nhóm nhạc được quyết định, với 6 thành viên, leader vẫn là Mộ Lăng Thần, chỉ khác đôi chút là có thêm Kỳ Ân.
Bộp bộp bộp!
Diệp Hòa Ngọc cùng khán giả chân thành vỗ tay chúc mừng: “Lần này hơi khác, các em sẽ được tự mình đặt tên nhóm, đã quyết định là gì chưa?”
“Nếu chưa thì cho các em một xíu thời gian nữa, tranh thủ nhé.”
Mấy người hai mặt nhìn nhau, bình thường ra mắt với hình thức tuyển chọn tên nhóm sẽ được người xem lựa chọn. FStar là kết hợp giữa Five và Star, 5 thành viên.
Tên nhóm tự nghĩ?
Mộ Lăng Thần dò hỏi các thành viên: “Các em thấy sao?”
Diệp Lạc Dương: “Tên nào cháy cháy ấy anh, Fire Boys thì sao?”
[Phụt!]
[Fire Boys? ha ha ha!]
[Cái name cười ẻ!]
Mộ Lăng Thần trực tiếp bỏ qua: “Em thì sao Sở Hàn?”
Tần Sở Hàn lắc đầu: “Đơn giản, dễ nhớ, không rườm rà, em nghĩ đã.”
Anh lại hỏi Kỳ Ân.
Kỳ Ân tỏ vẻ hiểu biết: “Anh Hàn nói đúng, chúng ta nên tìm từ nào đại chúng đều biết nhưng không quá đại trà, có thể dùng tiếng Anh, hoặc tiếng Việt viết tắt chẳng hạn. Chúng ta có 6 người, có thể dùng…”
Trong lúc đồng đội thảo luận hết sức nhiệt tình, Bùi Ôn Hạ thì lại ngồi xổm xuống, nhặt hoa.
Khán giả bên dưới khá thích thú, liên tục ném hoa. Hoa vốn định tặng cho idol nhà mình, thấy cậu nhìn đến, liền ném lên sân khấu. Có bảo vệ và các staff xung quanh nên sẽ không có chuyện bị fans tấn công.
“Sở Hàn? Bàn bạc xong chưa?” Cậu trở tay cầm tay hắn, rướn người đứng lên, vẫy tay chào fans.
Tần Sở Hàn nắm lấy, dắt người đi, ôm hoa giùm: “Rồi ạ.” Người này và hoa hướng dương, cũng thật đẹp.
[Nam thần lạnh lùng của tui??]
[Sao ai cũng thích nắm tay Bùi Ngố vậy.]
[Thích thì nắm, ý kiến lắm.]
Diệp Hòa Ngọc nhìn đồng hồ trên tay, mới qua 5 phút: “Các em đã bàn bạc thế nào rồi?”
Mộ Lăng Thần gật đầu, nhận lấy bút lông và bảng từ tay nhân viên, viết xuống bốn chữ: “S, H, E, E, N, SHEEN. Có nghĩa là sáng lạn, cũng có nghĩa là ngôi sao sáng lung linh. Là Idol, hi vọng rằng tụi em sẽ là ánh sáng của ai đó. Nhờ mọi người chiếu cố!”
Mấy người Bùi Ôn Hạ cũng cúi đầu nói theo: “Nhờ mọi người chiếu cố!”
Sheen cũng là, óng ánh rực rỡ như hoa hướng dương.
[SHEEN! SHEEN! SHEEN!]
[Cái tên hay hơn FStar 80 chục lần!]
Diệp Hòa Ngọc vỗ tay: “Cái tên rất ý nghĩa luôn! Chúc mừng các em đã trở thành ngôi sao trong giới, tỏa sáng hơn nữa!”
“Vâng ạ!”
Chương trình diễn ra tốt đẹp, hạ màn cũng viên mãn, tuy quá trình hơi khúc chiết rườm rà nhưng thành quả đạt được là vô giá.
Kết tiếp vẫn còn nhiều thử thách đang đợi Bùi Ôn Hạ trải qua.