Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa

Chương 70: chương 12.3




Vũ Phong hôn Ngọc Loan cực kì dịu dàng, nhưng cũng không kém phần mãnh liệt, anh gần như muốn hai đôi môi không không ngừng cuốn lấy nhau không rời, lúc nóng lúc lạnh. Nụ hôn khiến đôi môi Ngọc Loan cảm thấy tê dại, nụ hôn của Vũ Phong tràn ngập sự khiêu khích , khiến thân thể Ngọc Loan run lên yếu ớt, cô buông lỏng bản thân trong lòng anh mà cảm nhận sự nóng đang lan tỏa đang bao trùm lên cơ thể cô.
Một nụ hôn triền miên kéo dài, nụ hôn ấy dường như chứa đựng sự đợi chờ của cả anh và của cô từ rất lâu rồi, một nụ hôn chân thật của hai trái tin cùng huống về nhau, cùng trao nhau những yêu thương ngọt ngào không xa rời.
Ngọc Loan khẽ nhắm mắt lại cảm nhận nụ hôn của Vũ Phong, đây chính là kết quả của sự chờ đợi mà cô hằng kiên trì. Bất kể phải trả giá thế nào, kết quả như thế nào, cô cũng chấp nhận, chỉ đổi lại tình yêu của anh dành cho cô, cuối cùng cô đã có được trái tim anh. Cô vòng tay lên cổ anh, giữ lấy anh cho riêng mình, muốn chìm đắm mãi trong nụ hôn của anh.
Môi và lưỡi quấn lấy nhau, tình cảm dang tràn cùng bao khao khát, Ngọc Loan không kiềm chế được mà hít vào thật sâu, phần không khí mang hơi thở và mùi vị của anh, càng khiến thân thể cô bủn rủn.
Vũ Phong cảm nhận được sư ưng thuận của Ngọc Loan, cơ thể hai người quấn lấy nhau, tay anh bắt đầu dịch chuyển chậm chạp từ cổ rồi tham dò từ từ đến ngực cô. Tay anh cứ lần lượt thăm dò tứng nơi một mở đường cho đôi môi, đầu lưỡi của anh mơn trớn từng tấc da thịt của cô. Ngọc Loan thở dốc không ngừng, cố gắng hít sâu bổ sung phần dưỡng khí mà bãi não đang thiếu.

Từng ngón tay mát lạnh của Vũ Phong chạm vào da thịt vừa mới tắm của cô lại tạo ra sức nóng không ngừng. Từng ngón tay chui vào vạt áo của cô mà nhẹ nhàng len vào lần đến xương sườn rồi đến ngực cô một cách nhẹ nhàng.
Một lúc sau, Ngọc Loan cảm thấy một sự lạnh lẽo thổi quét qua người cô, chiếc áo khoác tắm của cô đã bị Vũ Phong vạt sang hai bên để lộ cơ thể đầy gợi cảm của cô.
Ngọc Loan hoảng hốt mở mắt ra, cô nhìn thấy trong mắt anh là toàn bộ cơ thể không mảnh vải che thân của mình. Lúc nảy cô vẫn chưa bận đồ lót, cảm giác ngượng ngùng xấu hổ bao trùm lấy cô khi đôi mắt anh như có lửa nhìn từng tấc da thịt cô, cô chưa từng như thế trước mặt ai hết cho nên vội vàng dùng tay giơ lên cao che đi đôi mắt của anh, giọng cô có chút mếu nói:
- Không được nhìn.
Vũ Phong thấy bộ dạng xấu hổ đỏ cả mặt của cô, so với vẻ dạng dĩ của Hà Trang khi hai người họ lần đầu tiên thật là khác biệt. Ngọc Loan quá trong sáng, quá ngoan ngoãn, nhưng chính vì vậy càng khiến cô đẹp hơn vào trong thời khắc này.
Vũ Phong bật cười trước bộ dạng lúng túng che mắt anh, anh gỡ tay cô ra nhìn cô âu yếm nói:
- Em không biết là khi người ta không thấy đường, các giác quan khác càng nhạy cảm hơn.
Vũ Phong vừa nói vừa đưa tay bắt đầu cởi từng nút áo của mình ra, để lộ ra đường cong với những cơ bắp hoàn mỹ, Ngọc Loan đỏ cả mặt kêu nhỏ một tiếng rồi nhắm tịt mắt lại.
Ngọc Loan không biết rằng dáng vẻ lúc này của cô càng khiến Vũ Phong kích động nhiều hơn, càng ham muốn cô hơn. Anh kế xuống ôm lấy cô hôn mãnh liệt hơn và càng không thể khống chế được bản thân. Những nụ hôn rơi lên khắp thân thể mịn màng của cô để lại những dấu vệt đỏ rực.

Ngọc Loan như tan ra , cả người cô nóng bừng lên, người cô như rơi vào màn sương dày đặc, mơ mơ hồ hồ, hai tay vòng qua cổ anh đón nhận trên lửa nóng trong lòng. Đây là người con trai cô yêu nhất, là người đã cùng cô nên vợ thành chồng, cô nguyện ý trao lần đầu tiên của mình cho anh.
- Ngọc Loan, đừng nhắm mắt – Giọng Vũ Phong đột nhiên cang lên hòa trong bầu không khí nóng bỏng này – Anh muốn em khắc sâu vào trong tâm trí giây phút cảm xúc mãnh liệt ngắn ngủi này. Mở mắt ra nhìn anh đi.
Ngọc Loan nghe lời, cô khẽ mở mắt, cô nhìn thấy đôi mắt của Vũ Phong trở nên mờ đục đầy mê hoặc, nụ hôn của anh rơi xuống như mưa sa bão táp, tiếp theo đó là một nỗi đau mạnh mẽ lan truyền toàn thân, quét qua sợi dây thần kinh mẫn cảm của cô, Ngọc Loan chỉ có thể kêu lên một tiếng , nước mắt đã tuôn chảy không ngừng trên khóe mi của cô.
Cơ thể của Vũ Phong cũng run lên không ngừng, một cảm xúc mãnh liệt dâng trào torng cơ thể anh, cảm giác hạnh phúc được tròn vẹn với người con gái tinh khiết như sương băng đang ở bên dưới mình.
- Ngoan, chịu đựng một chút sẽ hết đau ngay – Vũ Phong vuốt ve an ủi cô – Đưa tay cho anh.
Vũ Phong luồn tay mình vào tay NGọc Loan, những ngón tay đan xen vào nhau, khiến cho niềm hạnh phúc từ cơ thể chạy thẳng đến đầu ngón tay và truyền qua nhau cái cảm xúc mãnh liệt này.

- Còn đau không? – Vũ Phong hôn nhẹ lên mắt cô, cố gắng xo dịu cơn đau của cô.
Ngọc Loan khẽ lắc đầu,
Từng đường cong trên cơ thể tiếp hợp một cách chặt chẽ, khoái cảm bắt đầu tăng dần, hai cơ thể hòa nguyện vào nhau, nhịp tim hòa nhịp tim, hô hấp hòa quyện hô hấp, cảm xúc thăng hoa đến đỉnh điểm.
Không gian càng lúc càng nóng lên không ngừng, chỉ có tiếng rên khẽ đầy cảm xúc càng làm bùng lên ham muốn mãnh liệt. Họ ôm chầm lấy nhau, mang hết yêu thương trao cho nhau. Cô nguyện đeo hết yêu thương cả đời giành cho anh, anh nguyện cả đời đem lại hạnh phúc cho cô.
Đọc tiếp Tìm lại yêu thương ngày xưa – chương 12.4


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.