- Thôi, đừng ghen tị mà... - Ran vừa an ủi bạn vừa cùng những người khác quay vào hội trường.
Hội trường xôn xao tiếng nói chuyện vui vẻ của mọi người. Yamamoto bước lên sân khấu với micro trong tay:
- Xin mời hoa hậu và á hậu các trường xếp thành một hàng!
Mọi người nhìn lên sân khấu. Trên đó, các cô gái từ mười trường đại học khác nhau xếp thành hàng ngang, lấy hoa hậu Amagi Kumi làm trung tâm.
- Giờ thì tôi xin phép được bắt đầu cuộc thi ném phi tiêu đã thành lệ! Người chiến thắng cuộc thi này sẽ nhận được một nụ hôn nồng cháy và một bữa tối cùng hoa hậu mới lên ngôi Amagi Kumi, kèm theo giải phụ là chiếc ti vi LCD 100 inch!
Yamamoto vừa dứt lời thì trong phòng rộ lên tiếng reo hò ầm ĩ của đám con trai.
- Những người được phép tham gia trò chơi này là các nhà tài trợ và ban giám khảo của chương trình. - Yamamoto nói. Ánh đèn di chuyển, chiếu sáng các thành viên ban giám khảo và các nhà tài trợ đứng trên sân khấu. Trong số những người đó có Mine đang nheo mắt vì chói và Shinichi đứgn cạnh anh. Bác Agasa phải dựa vào Shinichi mới đứng vững. - Những người này sẽ thi ném phi tiêu với nhau. Hai người có số điểm cao nhất sẽ thi đấu trực tiếp. Chúng ta bắt đầu thôi!
Những người chơi thi nhau ném phi tiêu vào bia.
- Bác ném phi tiêu đi kìa. - Shinichi bảo bác Agasa.
- Hử? - Bác tiến sĩ hỏi, một tay nắm chặt chai champagne, mặt đỏ ửng.
- Sao bác lại uống rượu thế này! - Shinichi chán ngán giật lấy chai rượu.
- Vì bác say chứ sao. Bác cứ ném bừa vào cái bia nào ở giữa đi. - Shinichi đưa cho bác Agasa chiếc phi tiêu.
- Ờ... - Bác tiến sĩ lảo đảo bước tới vạch, ném chiếc phi tiêu của mình. Nó trúng ngay vào vòng tròn chính giữa, làm chuông báo của bia ré lên inh ỏi.
- Bác phi trúng hồng tâm á?! - Shinichi tròn xoe mắt.
- Hà hà, bác mà lại...
Bác Agasa tự mãn nói. Bác ném thêm một chiếc nữa, cũng trúng ngay hồng tâm.
- Chuyện gì thế này? - Shinichi nhìn những chiếc phi tiếu trúng hồng tâm như bị thôi miên. Cậu cũng thử ném, nhưng sau khi nhì nbác Agasa, phong độ của cậu không được như mọi lần. Bên cạnh bác Agasa, Mine cũng đang phi trúng hồng tâm liên tiếp.
- Lúc nãy bác tiến sĩ còn say mèm cơ mà? - Sonoko ngạc nhiên nhìn Ran.
- Tớ chịu... - Ran nghiêng đầu thắc mắc.
- Tôi xin phép đọc kết quả! - Yamamoto kêu. Có tiếng trống vang lên tạo hiệu ứng. - Hai người lọt vào chung kết là bác Agasa Hiroshi và anh Mine Masato! Cả hai đều ném trúng được tổng cộng hơn 1000 điểm!
Tên hai người vừa được xướng lên làm những người trong phòng lại xôn xao bàn luận.
- Chiếc ti vi LCD 100 inch kia nhất định sẽ thuộc về ta. Từ lâu ta đã mơ ước có ti vi to để chơi trò chơi chính mình sáng tạo rồi. - Bác Agasa liếc chiếc ti vi to đùng đặt trên sân khấu, lẩm bẩm sung sướng.
Ran và Shinichi trố mắt ra nhìn:
- Thật không thể tin được...
- Ừ...
Bác Agasa nhìn chiếc cốc màu vàng được đưa cho mình, hỏi Yamamoto:
- Cái cốc vàng này để làm gì?
- Cháu sẽ giải thích bây giờ. - Yamamoto đáp. Anh chỉ tấm bia treo trên tường. - Cả hai thí sinh sẽ phóng phi tiêu lại từ đầu, nhưng lần này chúng ta không tuân theo luật phi tiêu bình thường nữa. Cả hai sẽ thay phiên nhau ném, nhưng chỉ nhằm vào các số từ 1 đến 3 thôi.
- Từ 1 đến 3 thôi à? - Bác Agasa thích thú.
- Vâng. Mỗi cô gái đứng trên sân khấu đều dán trên váy một tờ giấy đánh số từ 1 đến 20. - Đúng như Yamamoto nói, hai mươi cô gái đều đính số trên hông. - Chúng ta sẽ cộng điểm của bác Agasa và anh Mine theo thứ tự ném. Người chạm đến số 20 sẽ nhận được nụ hôn từ cô gái mang số báo danh này, chính là hoa hậu mới đăng quang Amagi Kumi!
- Ồ! - Hội trường rộ lên.
- Phải giỏi lắm mới ném trúng được các số 1, 2, 3 đấy. - Sonoko nuốt nước miếng.
- Về cơ bản thì đây cũng giống trò bốc sỏi thôi. - Shinichi nói.
- Trò bốc sỏi ấy à? - Ran hỏi lại.
- Ừ. Trò bốc sỏi có mẹo để thắng đấy.
- Thật à? - Ran ngạc nhiên, nhưng Shinichi đã chuyển sự chú ý lên sân khấu.
Trên đó, Yamamoto vẫn tiếp tục giải thích luật chơi:
- Mười chín cô gái khác cũng mang biển số, mỗi người có một ly rượu champagne đầy trên tay. Số ly rượu này tương ứng với số điểm người chơi ném trúng. Ví dụ, nếu người chơi đầu tiên phi trúng số 3, các cô gái mang số từ 1 đến 3 sẽ trút rượu vào chiếc cốc lớn màu vàng trên tay, cứ lần lượt như vậy đến hết.
- Thảo nào người ta bắt mình cầm cái cốc. - Bác Agasa nhìn xuống tay.
- Người chiến thắng sẽ cho cô Amagi uống hết chỗ champagne trong cốc. - Yamamoto cười tươi.
- Có nhiều rượu quá không? - Mine ngập ngừng hỏi.
Yamamoto cự lại ngay:
- Sao anh lại nói thế? Người chiến thắng giành quyền đi chơi với cô Amagi, cho cô ấy uống càng nhiều rượu thì càng vui chứ!
- Chứ còn gì nữa! - Ai đó hét lên làm mọi người cười ồ.
- Nghe nói trong các nhà tài trợ nhiều người muốn làm giám khảo chỉ vì trò chơi này đấy. - Sonoko chau mày.
- Đàn ông con trai thật là... - Ran cáu kỉnh.
- Nhưng sinh viên nữ gần đây nhiều người tửu lượng tốt lắm, uống một, hai chai champagne vẫn chẳng hề hấn gì.
- Thật không? - Ran ngờ vực.
- Được rồi! Tôi sẽ cố gắng để Amagi phải uống càng ít càng tốt, mà vẫn chiến thắng cuộc thi! - Mine tuyên bố.
- Ôi, anh Mine tuyệt vời quá! - Các cô gái trong hội trường rối rít.
- Anh Mine là nhà toán học nên có lẽ tính toán được điều đó. Nhưng trong trường hợp người chơi phi trúng phải các số ngoài 1, 2, 3, thì người đó sẽ phải uống số ly champagne mà mình ném trúng, coi như hình phạt. Bác và anh chú ý nhé. - Yamamoto mỉm cười dặn. Anh ra hiệu cho Mine và bác Agasa tiến lại gần vạch trắng trên sân khấu. - Mời cả hai người chơi đứng lên sát vạch!
- Không biết bác tiến sĩ chơi được không nhỉ? - Ran lo lắng nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì rượu của bác Agasa.
- Nếu tỉnh rượu thì chắc chắn bác ấy dễ dàng nhìn ra mẹo của trò này. Nhưng bình thường có tỉnh táo bác ấy cũng không ném trúng nổi vào bia, nói gì bây giờ... - Shinichi nhăn mặt.
- Mời hai người chơi oẳn tù tì để quyết định thứ tự.
Bác tiến sĩ ra nắm đấm và thua.
- Thế là bác ấy có lợi thế rồi. - Shinichi nói.
- Thứ tự chơi có liên quan gì à? - Ran hỏi.
- Ừ, cậu cứ chờ mà xem. - Shinichi mỉm cười chỉ lên sân khấu.
- Vậy là anh Mine được chơi trước. - Yamamoto ra hiệu.
- Được. - Mine gật đầu. Anh đứng vào sát vạch, nhắm thẳng bia mà ném. Chiếc phi tiêu đâm vào khoảng 4 điểm.
- Ấy chết, phát đầu tiên lỡ rồi! Rất tiếc nhưng anh phải uống bốn ly rượu champagne. - Yamamoto cười nói.
- Hừm, mình nhắm số 1 mà trượt mất...
Bốn ly champagne được bày ra trước mặt Mine. Người dẫn chương trình Yamamoto rót rượu vào đầy các ly. Mine ngập ngừng nhìn chúng một lúc rồi quyết tâm uống hết tất cả.
- Chà, anh Mine được lắm! - Yamamoto vỗ tay. Anh quay sang bác tiến sĩ. - Giờ thì mời bác Agasa.
- Ta sẽ kết thúc cuộc chơi nhanh thôi. - Bác Agasa nhìn tấm bia với đôi mắt lờ đờ rồi phi. Chiếc phi tiêu "phập" vào vạch số 3.
- Xin chúng mừng bác đã giành được 3 điểm! - Yamamoto nói lớn. - Giờ thì các cô gái mang số báo danh từ 1 đến 3 sẽ trút rượu vào ly của bác.
Bác Agasa lảo đảo cầm chiếc cốc vàng trên tay, nhận rượu champagne từ các cô gái.
- Trời ơi, bác đừng ném vào số 3 chứ! - Shinichi ôm đầu chán nản.
- Hả, tại sao? - Sonoko thắc mắc.
- Bác ấy vừa để hụt cơ hội thắng rồi. - Shinichi thất vọng.
- Thật à? - cả Sonoko và Ran cùng ngạc nhiên.
- Các cậu cứ xem là biết.
Hai cô bạn ngập ngừng gật đầu, nhìn sân khấu. Giờ thì đến lượt Mine phóng phi tiêu. Anh phi trúng vào số 1.
- 1 điểm! 3+1=4, xin mời cô gái mang số 4 trút rượu vào cốc của anh Mine.
Cô gái xinh đẹp gắn số 4 ở hông tiến lại trút rượu champagne từ ly mình vào cốc của Mine rồi mỉm cười.
- Đến lượt bác Agasa! - Yamamoto thông báo.
Bác tiến sĩ ném một cách dứt khoát.
- Lại 3 điểm!
- Hà hà, hôm nay ta có ném 100 lần cũng trúng số 3. Híc! - Bác Agasa tự tin nói. Đúng như lời tuyên bố này, bác liên tục phi trúng 3 điểm, làm chiếc cốc vàng trên tay bác đầy lên trong thấy.
- Lại số 3 rồi! Bác Agasa định chuốc từng nào rượu cho hoa hậu của chúng ta đây? - Yamamoto bật cười.
Ngược lại với bác Agasa, Mine chỉ chăm chăm ném vào số 1. Cứ mỗi lần như thế, anh lại nhận được một ly rượu của cô gái trên sân khấu.
- Ai sẽ là người giành được số 20 của hoa hậu Amagi đây? Chúng ta chỉ còn bốn con số là 17, 18, 19 và 20 thôi! - Yamamoto phấn khích nói. Rồi anh bỗng lấy giọng bình tĩnh. - Bác Agasa chỉ có thể phi vào các số từ 1 đến 3, vậy thì bác không thể có cơ hội trúng số 20 rồi!
- Cái gì? Ừ nhỉ... - Bác tiến sĩ há hốc mồm.
- Bác ấy sắp thua đúng như Kudo nói lúc nãy! - Sonoko bất ngờ.
- Khỉ thật! Thôi kệ, đành ném bừa vậy! - Bác Agasa nói. Chiếc phi tiêu của bác lại trúng vào vạch số 3. Các cô gái có số 17, 18, 19 lần lượt tiến lên rót rượu vào cốc của bác.
- Nếu phi trúng số 1, anh Mine sẽ là người giành chiến thắng. Chúng ta cùng chờ xem!
Trong hội trường lại rộn rã tiếng trống. Khi Mine đứng vào vạch thì tiếng trống cũng ngừng, cả hội trường im phăng phắc. Mine hít vào một hơi thật sâu rồi nhớ ra.
- Hây! - Anh kêu lên và ném.
Phi tiêu trúng vào số 1.
- Ồ! - Hội trường như vỡ òa trong tiếng vỗ tay.
- Xin chúc mừng anh! - Yamamoto chạy lại chìa micro ra trước mặt Mine.
- Chỉ là may mắn thôi mà. - Mine cúi đầu.
- Anh đừng khiêm tốn thế, mọi người ở đây đều nhất trí anh đúng là một tay thiện xạ. Mời anh cầm cốc champagne của mình tới đứng trước hoa hậu Amagi Kumi.
Mine làm theo lời người dẫn chương trình.
- Em biết anh Mine sẽ đến với em mà... - Mắt Kumi sáng long lanh, cô nhìn Mine mỉm cười sung sướng.
- Anh cố hết sức để giảm lượng champagne rồi, nhưng hình như thế này vẫn hơi nhiều phải không? - Mine nhăn nhó cười, nhìn chiếc cốc đã lưng lửng.
- Không sao đâu, từng nấy thì em uống được. - Kumi nói rồi nhận lấy chiếc cốc vàng, uống một hơi cạn luôn cốc rượu.
- Chà chà! Tôi nhớ lúc giới thiệu bản thân, cô Kumi đã nói mình có tửu lượng rất tốt, chưa từng say rượu bao giờ... A, cô ấy uống cạn rồi! Nào, giờ thì cô hôn thưởng anh ấy đi chứ!
Kumi tiến một bước lại gần Mine.
Ở góc sân khấu, bác Agasa cay đắng lẩm bẩm một mình:
- Trời ơi, chỉ một chút xíu nữa là mình được chiếc ti vi 100 inch rồi... Sao mình lại thua cơ chứ... - Bác nhìn xuống chiếc cốc đầy champagne trên tay. Bác tức giận nói "Khỉ thật!" rồi uống một hoơi cạn ly rượu.
Trong khi ấy, ngay chính giữa sân khấu, Kumi đang đặt tay lên vai Mine, đưa người lại gần chuẩn bị chạm môi. Có tiếng reo hò, huýt sáo từ khán giả.
- Cảm ơn anh Mine nhiều lắm...
Nói rồi Kumi định hôn Mine, nhưng bỗng lảo đảo, nghiêng sang một bên. Cô ngã vật xuống sàn sân khấu.
Cả căn phòng chìm trong im lặng. Chưa ai hiểu chuyện gì xảy ra.
- Ừ... - Kumi ghì lấy ngực, ngắc ngoải giãy giụa.
- Tớ phải chạy lên xem sao. Hai cậu ở yên đấy nhé! - Shinichi nói. Cậu chạy vụt lên sân khấu.
- Kumi, em sao thế?! - Mine gọi to tên Kumi, nhưng đôi tay trên ngực của cô đã thõng xuống sàn như cánh tay của con rối đứt dây.
Shinichi chạy lên sân khấu, đặt tay vào động mạch ở cổ Kumi, rồi kiểm tra con ngươi của cô.
Cậu tối sầm mặt, lắc đầu:
- Chị ấy chết rồi...
- Không! - Mine ôm chầm lấy Kumi, gào tên cô liên tục. Nước mắt anh tràn ra.
- Này, chẳng lẽ đây là một vụ án mạng?! - Sonoko thất thanh.
- Chắc thế rồi!
- Chắc chắc cái gì chứ. Ran gọi thanh tra Megure ngay đi!
- Ừ! - Ran vội vàng rút điện thoại di động trong túi ra.
Trên sân khấu, Shinichi bắt đầu tra hỏi:
- Ai là người lại gần chai champagne và ly rượu?