Vào buổi tối 7:30 pm một vụ tai nạn xảy ra trên đường đèo giáp ranh với biển, tài xế cùng hai vệ sĩ đều bị thương nặng, và một người trên xe theo ghi nhận là cô Diệp Thiên Ân trong tình trạng nguy kịch,vụ việc tai nạn chưa rõ nguyên nhân.
Giá cổ phiếu của Công ty của Diệp Thiên Ân rớt giá trầm trọng.
Tiếng vọng của cô nhân viên truyền hình phát ra từ trong màn hình TiVi,một ông già với gương mặt nghiêm nghị, lấy bộ điều khiển tắt ngay TiVi.Ông Nhìn qua giường bệnh, một cô gái gương mặt thanh tú, cô đang tiếp hơi qua ống thở Oxy.
Một anh thanh niên vội vàng bước vào phòng bệnh, giọng anh hốt hoảng. "Nguy rồi. ông quản gia,phóng viên kéo tới bệnh viện khá đông"
Ông cau mày lên tiếng."Cái đám phóng viên này bám dai như đỉa, Theo tôi ra ngoài"
Ông ra ngoài phòng bệnh, tới trước thang máy, một cô gái từ trong thang máy bên cạnh đi ra ngoài, gương mặt vóc dáng đều giống y như Cô chủ Diệp Thiên Ân, trên đời này có sự trùng hợp đến kỳ lạ như vậy ư?
Ông bảo."Anh Quân, không cần theo tôi xuống tầng dưới, bây giờ có việc quan trọng,anh hãy điều tra lý lịch của cô gái lúc nãy cho tôi, rõ chưa!"
Anh Quân cất giọng lên khí thế."Dạ rõ tôi làm ngay!"
Anh Quân đi nhanh một mạch, ông quản gia vào trong thang máy đi xuống tầng dưới. Trước cửa bệnh viện đám phóng viên đang vây quanh một người thanh niên trong bộ vest đen gương mặt gian xảo
Tiếng phóng viên hỏi liên tục."Xin hỏi Anh Diệp Trịnh Phát, nếu cô Thiên Ân không tỉnh dậy thì ai sẽ là người tiếp quản công ty"
"Xin hỏi giá cổ phiếu giảm nhanh như vậy có bao giờ bị các công ty khác thu mua lại hay không? "
Diệp Trịnh Phát bỏ tay vào túi quần đứng hiên ngang điềm tĩnh đối đáp."Tôi rất buồn khi Thiên Ân rơi vào hôn mê, theo lời bác sĩ có thể em tôi sẽ thành người thực vật không bao giờ tỉnh dậy"
"Khi đó tôi sẽ đứng ra tiếp quản công ty.Còn việc cổ phiếu giảm không đáng quan ngại,sau khi tôi tiếp quản tôi sẽ làm cổ phiếu đi lên!"
Chợt tiếng nói của ông quản gia."Thưa Cậu Trịnh Phát, chuyện Cô chủ không bao giờ tỉnh dậy là không bao giờ có thể. Tôi sẽ đưa cô chủ qua Mỹ đều trị với nền y học hiện đại nhất định cô chủ sẽ tỉnh dậy trong nay mai."
Phóng viên nữ trong số đó đưa micro lên cao hỏi.
"Thế bao giờ ông đưa cô Thiên Ân đi Mỹ?" còn việc cổ phiếu giảm như vậy có ảnh hưởng gì đến công ty?"
Ông ta nghiêm nghị đáp lại."Ngày mai chúng tôi sẽ lên đường đi Mỹ, còn việc cổ phiếu lên xuống biến động, cũng không ảnh hưởng đến công ty nên các vị cứ yên tâm!"
Đám phóng viên im lặng nhìn nhau một hồi sau thì quay người đi về, Ông ta nhìn qua Diệp Trịnh Phát,
"Thật là để cho Cậu Trịnh Phát phải mất công đến đây trả lời với phóng viên!"
Anh ta đáp."Không sao tôi không thấy mất công gì hết. mà trái lại tôi tò mò làm cách nào để em họ tỉnh dậy đây?"
Anh ta kề tai ông nói khẽ."Nếu chuyện em họ không tỉnh dậy thì người tiếp quản công ty chính là tôi thôi!"
Anh ta cười tinh ranh quay người bước đi. Ông ta tức giận miệng lẩm bẩm."Một tên khốn!"
...........
Tại phòng bệnh 502,Một cô gái trẻ cùng một chàng trai đang chuyện trò với bác sĩ. Gương mặt của hai người đầy lo lắng.
Chàng trai trầm buồn."Chị Hai chúng ta kiếm đâu ra một số tiền lớn chữa bệnh cho mẹ bây giờ"
Cô gái cau mày lo lắng bất an giọng trầm ngâm.
"Chị Hai, ráng tìm thật nhiều việc làm để trị bệnh cho mẹ!"
Anh Quân bước đi tới cúi đầu chào."Cô là Nguyễn Khiết Doanh. Có người muốn gặp cô, Xin hãy theo tôi"
Chàng trai cảm thấy đáng nghi bèn hỏi.
"Anh là ai? mà kêu chị Hai tôi đi cùng anh. Không biết phải mấy kẻ bất cóc bán người hay không nữa?"
Ông quản gia tiến lại giọng nghiêm túc."Chúng tôi được biết các vị đang cần một công việc. Chỗ chúng tôi đang cần người, nếu các vị có hứng thú thì hãy theo tôi cam đoan không lừa đảo"
Vừa nói ông ta đưa ra một tấm danh thiếp.Cô cầm lấy hai mắt sáng lên cất giọng bảo."Thế muốn tôi làm việc gì"
Ông quản gia đáp."Xin mời cô theo tôi tới nơi khác chuyện trò, bàn về công việc sắp tới!"
Chàng trai nằm lấy tay cô mà nói nhỏ."Chị Hai em thấy chuyện đó không ổn lắm!"
Ông lên tiếng ngay."Cậu tên là Nguyễn Anh Kiệt đúng không? nếu cậu không tin thì hãy đi theo cùng!"
Anh Kiệt ánh mắt nghi ngờ giọng dứt khoát."Được để xem các người muốn bài trò gì"
Cả hai chị em Khiết Doanh bước theo sau ông ta đến thang máy xuống tầng dưới. Tới phòng họp dành riêng cho bác sĩ người ngoài luôn cấm vào, Cô cảm thán quả là người có quyền lực thì có khác.
Hai chị em cô vào trong phòng ngồi trên ghế, Ông ta đưa điện thoại cho cho hai chị em họ xem,người trong hình là Diệp Thiên Ân, cô ta có gương mặt giống y chang Khiết Doanh, khiến cô phải thốt lên.
"Sao lại giống tôi đến như vậy"
Anh Kiệt kinh ngạc."Giống như đúc"
Ông quản gia cất giọng lên."Hiện tại cô chủ tôi rơi vào tình trạng hôn mê, rất có nhiều người muốn thôn tính tập đoàn nhà họ Diệp,nên tôi muốn cô thay thế cô chủ tôi, tiếp tục công việc của cô ấy."
Khiết Doanh thốt lên."Tôi sao? làm sao có thể"
Ông ta nói tiếp."Đây là tình huống bất khả kháng xin cô giúp đỡ cho lão già này,lúc trước tôi đã hứa với ông chủ dù thế nào không để công ty rơi vào tay người khác"
"Tôi biết cô đang cần tiền lo cho bệnh mẹ cô.Tôi sẽ chi trả mọi thứ cho một đội ngũ y bác sĩ chăm sóc tận tình, khiến mẹ thật thoải mái cho tới sức khỏe tốt hơn."
Ông đưa ra một tấm giấy hợp đồng."Nếu hai người chịu thỏa thuận với tôi.số tiền lương mỗi tháng các người sau khi kết thúc hợp đồng tha hồ tận hưởng cuộc sống như mơ ước của mình"
Mắt Hai chị em Khiết Doanh sáng rực rỡ, hơn sao trên trời chưa bao giờ nhìn thấy nhiều con số 0 đến vậy. Cả hai đồng ý ngay.