" Đại công tước Anselm Creseent cùng tiểu thư Eirlys anna Rosalien đang tiến vào, tất cả các quý tộc tham gia xin hãy đứng lên hành lễ ."
Tiếng thông báo vang vọng khắp đại sảnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía trước chuẩn bị tư thế hành lễ trong sự ngạc nhiên tột độ. Bọn họ đều không nghe lầm chứ, đại công tước mang một nữ nhân đến dự tiệc, có thể bên cạnh một tên tính tình chẳng khác nào quái thú như vậy rốt cục có thể là người như thế nào chứ.
" Cạch !"
Cánh cửa lớn dát vàng của hoàng cung từ từ được mở ra, cặp đôi đang tiến vào như chiếm hết toàn bộ hào quang của những quý tộc ở đây. Dù trên người họ không hề khoác lên những bộ y phục rực rỡ nhất, thậm chí còn có phần tối màu hơn tất cả , nhưng khí chất quả trời sinh đã đủ đè áp tất cả.
Đại sảnh lớn đầy sang trọng, xa hoa bậc nhất của hoàng cung, nhưng chùm đèn pha lê lớn đầy diễm lệ như chỉ chiếu sáng cho mỗi bước chân của hai người bọn họ.
Anselm thẳng lưng đi qua, thản nhiên với tất cả cái cúi đầu của bọn họ , khí khái áp bức trên người vốn đã giải tỏa một phần vì có nàng ở bên cạnh, nhưng vẫn khiến đám người kia khẽ run sợ trước mỗi bước chân .
Eirlys khoác tay đại công tước luôn sóng vai cùng hắn cho đến vị trí trung tâm của bữa tiệc, chỉ là viễn cảnh vốn không như nàng tưởng tượng.
Dù biết trước danh tiếc của đại công tước không hề tốt nàng cũng đã sớm nghĩ đến viễn cảnh tệ nhất rồi. Nhưng thật không ngờ chúng lại còn có thể tệ hơn nàng nghĩ rất nhiều.
Cho dù bọn họ đều quỳ phục , nhưng nàng lại không thể cảm nhận được sự tôn trọng tốn thiểu nào dành cho đại công tước, cho dù những kẻ đó đều run sợ trước ngài ấy. Quả đúng là một đám quý tộc sáo rỗng và vô ơn, bọn họ lại có thể ghê tởm chính vị ân nhân đã đánh đổi cả xương máu chỉ để bảo vệ cho cuộc sống vô nghĩa chỉ biết hưởng thụ vinh hoa phú quý của bọn họ .
" Xin diện kiến trước người, mặt trời của đế quốc, nữ hoàng bệ hạ. "
Đại công tước cũng Eirlys cất lời chào kính trọng đầy quy củ trước mặt nữ hoàng của đế quốc, cả hai người hành lễ cùng lúc trước ngai vàng một cách hài hòa dù chưa bao giờ tập trước một lần nào.
Audrey lúc này mới ngước xuống quan sát người phụ nữ thần bí bên cạnh đứa em trai của mình, nàng ban đầu còn tưởng vơi cái bản tính của Anselm sẽ trực tiếp không đi vì nàng bắt nó đưa bảo vật nhỏ của mình đi cùng. Không ngờ cuối cùng vẫn đến...
' Ặc ! khoan đã ...cái gì thế kia...cô gái kia vậy mà đeo mặt nạ. Có phải nàng đã xem thường cái bản tính điên cuồng độc chiếm của tên nhóc này rồi quá không , ai nói với nó đây là tiệc hóa trang rồi ạ ?'
" Bệ hạ , đại công tước cùng tiểu thư Rosalien đã hành lễ lâu rồi đó. " Hoàng thân Robert ngồi bên cạnh nữ hoàng bỗng nhẹ giọng nhắc nhở, anh biết trong lòng bệ hạ lúc này khặng định là bị chóc tức đến nổ phổi luôn rồi. Nhưng cũng không nên vì vậy mà khiến Anselm mất mặt trước buổi lễ tổ chức dành cho ngài ấy đấy được.
Audrey có gắng kiếm chế sự ức chế đang bung nổ trong lòng mình , với kiểu đem người theo của đại công tước thế này thì khác gì không đem theo chứ, nàng có nói rõ là muốn nhìn mặt nàng ta rồi mà.
"Tất cả đều miễn lễ hết cả đi, nhân vật chính của buổi lễ cũng đã đến, bữa tiệc mừng cho chiến thắng của đại công tước cũng nên bắt đầu rồi. " Nữ hoàng vừa dứt lời, buổi tiệc chính thức được bắt đầu , âm thanh của các nhạc cụ vang lên một cách đầy dịu dàng , những món ăn cao cấp nhất cùng những ly rượu vang quý hiếm đều được lần lượt đem lên để các quý tộc thưởng thức
Những cuộc trò chuyện bắt đầu đầy sôi nổi , nhưng toàn bộ đều không phải lời nói ca tụng về chiến thẳng hay vị anh hùng của bọn họ.
Eirlys nhíu mày trước những lời nói xấu cùng chế diễu miệt thị không ngừng văng vẳng bên tai nàng. Nếu là người bình thường, quả thực lời bọn họ nói sẽ có thể nàng sẽ không nghe rõ như bọn họ tưởng . Nhưng với bản năng của một sát thủ tiên tiến bậc nhất như nàng. Thật chẳng khác nào đang nghe nhạc bật volume cỡ lớn....
" Với dung mạo đó vậy mà cũng có thể tìm được một nữ nhân tình nguyện bên cạnh mình, ta đoán chắc rằng nàng ta cũng dị tật chẳng kém gì khuôn mặt của ngài ấy..."
" Hẳn là như vậy rồi , đến dung mạo còn đều phải dùng mặt nạ che kín mít. Đây cũng đâu phải lễ hội hóa trang chứ."
" Thật xấu hổ khí hoàng thất lại có một kẻ dung mạo khuyết tật như đại công tước ..."
"Đại công tước chẳng khác nào một con quỷ khát máu , ngoài chém giết cùng ăn sống linh hồn thiếu nữ, ngài ấy còn chỗ nào giống con người chứ. Thật không hiểu vì sao nữ hoàng bệ hạ có thể tin tưởng để một một nguy hiểm như vậy bên cạnh mình."
" Nếu không phải vì sát khí trên người đại công tước, tiên hoàng hậu cũng chẳng qua đời sớm như vậy...."
..........
Anselm không hề lên tiếng, hẳn với năng lực của mình ngài ấy hoàn toàn có thể nghe được những lời nói đó. Nhưng ngài ấy vẫn có thể như vậy mà bình tĩnh không bận tâm trò chuyện với nữ hoàng . Tưởng chừng như chuyện này đã diễn ra cả ngàn lần, nhàm chán đến độ ngài ấy còn chẳng thể còn bất kì biểu cảm nào trước tất cả lời nói đó. Và giờ nó đã quen thuộc đến nỗi trở nên vô hình trước ngài ấy...
Trái tim của Eirlys bất chợt đau nhói, nàng không rõ là vì thương sót cho ngài ấy hay đồng cảm với chính bản thân mình nữa. Không phải nàng cũng chưa từng trải qua chuyện như vậy khi có một cơ thể khuyết tật như vậy, nhưng Eirlys chưa bao giờ có thể thản nhiên được như đại công tước cả .Dù nàng có cố gắng nhẫn nhịn nhưng cũng sẽ căm hận tất cả mà dồn nén nó vào trong lòng, và phát tiết ở một nơi nào đó bố mẹ không hay biết . Eirlys thề rằng nếu không phải có đại công tước ở bên cạnh lúc này, nàng thật sự sẽ biến nơi đây thành một cung điện máu theo đúng nghĩa.