Tiểu Bá Vương Giới Giải Trí Trọng Sinh

Chương 22: Thăm ban 3



Khi Cố Tầm Hạc thấy Diệp Niệm Ninh trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã bị che giấu.

Khóe mắt của người này cong lên rất đẹp, lông mày sắc bén, không chỉ có tiếng là tính tình kém trong giới, mà thân còn tự mang vẻ tà khí có thể khiến người đi ngang qua chỉ muốn tránh xa 3000 cây số.

"Ha, đây không phải là Diệp thiếu gia sao? Sao thế? Tới gặp tình nhân nhỏ hả?" Cố Tầm Hạc ôm ngực, âm dương quái khí nói với Diệp Niệm Ninh.

Diệp Niệm Ninh không có tâm tình khắc khẩu cùng Cố Tầm Hạc, thờ ơ liếc hắn một cái rồi tiếp tục đi, lại không ngờ rằng Cố Tầm Hạc trực tiếp chắn trước mặt cậu, sau đó nói: "Không được đi!"

"Mày muốn làm gì?" Diệp Niệm Ninh hít sâu một hơi, có thể là do thời tiết quá oi bức, tâm trạng bây giờ của cậu thật sự sắp không thể kiểm soát nổi nữa rồi.

"Có phải mày tới tìm Thẩm Ý Phong hay không?"

"Ừ, thì sao?"

"Nó và mày có quan hệ gì?"

"Bạn bè, anh em, bạn thân. Mày xem mày thích loại quan hệ nào, thì tao và cậu ấy chính là quan hệ đó."

Diệp Niệm Ninh vừa dứt lời, thì bỗng nghe thấy giọng của Thẩm Ý Phong, cậu ngẩng đầu nhìn về hướng Thẩm Ý Phong, lập tức cười gọi: "Con trai! Bố tới gặp con nè!"

Thẩm Ý Phong kinh hỉ chạy tới trước mặt Diệp Niệm Ninh, hai người ôm nhau một cái, "Sao cậu lại tới đây? Không phải nói là không thể đến sao?"

"Chuyến này tôi thật không dễ dàng gì mới tới thành phố H, sao có thể không tới gặp cậu chứ?" Diệp Niệm Ninh đưa trà sữa và bánh kem trong tay cho Thẩm Ý Phong, tiếp tục nói: "Cho cậu."

Thẩm Ý Phong nhìn thấy bánh kem cùng trà sữa này là biết ngay chắc chắn Diệp Niệm Ninh cũng mua cho người trong đoàn, "Không phải chứ Diệp Niệm Ninh? Cậu đặt cho cả đoàn hở?"

"Ừm, tôi còn bao cả cơm chiều nữa."

"Giàu vậy? Cậu tới gặp tôi một chuyến tiêu hết bao nhiêu tiền?"

"Thế nào? Xót tiền của tôi?"

"Ai thèm xót, tôi chỉ là đang cảm khái sinh hoạt của kẻ có tiền mà thôi."

"Cút đi!"

Cố Tầm Hạc người vẫn luôn nhìn hai người Diệp Niệm Ninh và Thẩm Ý Phong ồn ào náo nhiệt, cố nén tức giận trong lòng quát lên với cả hai: "Hai người có thể đừng tán tỉnh ve vãn nhau nữa hay không?"

Cả hai đồng thời dùng một loại ánh mắt nhìn kẻ tâm thần nhìn về phía Cố Tầm Hạc. Thẩm Ý Phong lên tiếng trước: "Có phải mày có hiểu lầm gì với từ 'tán tỉnh ve vãn' này rồi hay không? Tao và cậu ấy là anh em, không phải người yêu, mày đừng có dùng từ ngữ lung tung được chứ?"

"Ồ thế à, các người mới quen biết bao lâu mà đã thành anh em rồi?" Cố Tầm Hạc cười nhạo một tiếng.

"Mày quản tụi tao quen biết bao lâu làm gì? Hai đứa tao nhất kiến như cố vô cùng thân thiết không được sao?" Diệp Niệm Ninh thấy biểu tình thiếu đánh này của Cố Tầm Hạc, tính nóng nảy vụt một cái bùng lên.

"Được được được, tao thật là hâm mộ tình anh em này của hai đứa mày. Mới quen được một ngày thì đã nhét cậu ta vào công ty của anh mày, lại còn ký hợp đồng loại B. Bây giờ biết còn chưa đến ba tháng thì đã chạy tới chống lưng cho nó, sợ người khác không biết nó là người của mày đấy à?"

Thẩm Ý Phong chỉ tay vào Cố Tầm Hạc đang muốn phản bác, Diệp Niệm Ninh liền mở miệng trước cậu ta một bước, "Cố Tầm Hạc, tao thấy mày như đang bới lông tìm vết ấy, nếu không hay là hai ta cùng đi uống một tách trà nhé?"

"Ai bới lông tìm vết? Cái này mà gọi là bới lông tìm vết sao? Tao chỉ là nói lên tiếng lòng của mọi người mà thôi."

Diệp Niệm Ninh nhìn lướt qua nhân viên công tác đang vây xem xung quanh, biết nhất định là bọn họ cũng đã hiểu lầm, nhưng cậu lười phải giải thích cho nhiều người thế này. Dù sao trước đây cậu cũng đã từng giải thích trên Weibo rồi, lần này thật sự không cần thiết.

"Vậy mày thật đúng là rảnh mồm! Rảnh như vậy còn không bằng đến nhà vệ sinh công cộng liếm sạch sẽ từng cái bồn cầu đi, đứng ở đây blah blah cái gì?"

"Diệp Niệm Ninh, bạn trai cũ của mày có nhiễm trùng niệu đạo sao? Sao miệng mày bẩn vậy hả?"

"Bạn trai cũ của tao có nhiễm trùng niệu đạo hay không mày không biết? Trên đời này người hiểu tao nhất chẳng lẽ không phải là mày sao?"

"Ai mẹ nó hiểu mày hả? Ai mẹ nó muốn hiểu mày chứ? Mày cho rằng mày là ai? Ông đây ném cho con chó một cục xương nó còn quay lại quẫy đuôi với tao, mày thì tính là cái gì?"

Cố Tầm Hạc giống như bị lời Diệp Niệm Ninh kíƈɦ ŧɦíƈɦ, chửi ầm lên.

Diệp Niệm Ninh cau mày, "Mày khóc cái gì? Bây giờ hai ta đang mắng nhau đó, không phải đang diễn cảnh cảm động đâu?"

"Mắt mày mù à? Là do ông đây đổ mồ hôi!" Cố Tầm Hạc chỉ vào trán và tóc mình nói.

Diệp Niệm Ninh muốn nói lại thôi nhìn hốc mắt đỏ hoe và cái trán không có một giọt mồ hôi của Cố Tầm Hạc, cuối cùng vẫn quyết định không vạch trần hắn, "Ồ."

"Ồ ồ ồ! Mày ồ cái con khỉ ấy! Ông hỏi mày, tại sao mày đoạt đại ngôn của ông?" Cố Tầm Hạc thuận tay lau mắt một cái, hung tợn nhìn Diệp Niệm Ninh hỏi.

"Cái gì gọi là tao đoạt đại ngôn của mày hả? Mày ký hợp đồng với bên kia chưa? Bọn họ nói người phát ngôn nhất định phải là mày sao?"

"Mày..." Cố Tầm Hạc chỉ tay vào Diệp Niệm Ninh, sau cùng hừ một tiếng, "Nếu không có mày đột nhiên xuất hiện, đại ngôn kia nhất định là của tao."

"Tao quan tâm mày ư? Dù sao thì bây giờ đại ngôn là của tao, nếu mày tức giận vậy cứ tức đi, tao không có thời gian tranh cãi với mày đâu."

Diệp Niệm Ninh nói xong câu này liền kéo Thẩm Ý Phong đi tới băng ghế cách đó không xa ngồi xuống, Thẩm Ý Phong nhìn đám người cầm điện thoại quay video, có chút lo lắng hỏi: "Việc này sẽ không gây ảnh hưởng gì cho cậu chứ?"

"Tôi đã debut ngần ấy năm, chút việc nhỏ như này thì có thể có ảnh hưởng gì? Thật ra tôi lại lo lắng sẽ gây ảnh hưởng cho cậu hơn, đoán chừng sẽ có không ít người cho rằng cậu là tình nhân nhỏ của tôi đâu." Diệp Niệm Ninh cười nói.

Thẩm Ý Phong lắc đầu, lớn giọng cười haha, "Này thì có là gì, đều là anh em cả, gặp nạn cùng nhau gánh, có phúc cùng hưởng, lúc không có tai tiếng cũng có thể cùng nhau xào vài cái, thấy được hông được hông!"

Diệp Niệm Ninh trợn mắt với cậu ta.

Đại khái mười phút sau, Trịnh Duệ thông báo thời gian nghỉ ngơi đã kết thúc, Thẩm Ý Phong nói một tiếng với Diệp Niệm Ninh sau đó liền chạy tới quay diễn, Diệp Niệm Ninh cũng là lúc này mới biết được, Cố Tầm Hạc là một trong hai nam chính.

Một người mẫu như Cố Tầm Hạc cũng có thể làm diễn viên? Vậy mình là ca sĩ có khi nào cũng diễn được không ta? Mặc dù tui không biết diễn, nhưng mà, tui có thể học nha!

Đang suy nghĩ miên man, tin nhắn WeChat cứ như muốn đòi mạng liên tục bắn tới.

Bị điện thoại rung vang dội kéo tâm tư về. Diệp Niệm Ninh thở dài. Hiện tại cậu không cần nghĩ cũng biết là ai gửi tin nhắn, còn ai trồng khoai đất này ngoài Tống Tử Khiêm và Diệp Thanh Lâm nữa? Đương nhiên là tới hỏi chuyện cậu và Cố Tầm Hạc cãi nhau rồi.

Mở WeChat ra thì thấy, quả nhiên không ngoài dự liệu của cậu. Sau khi nhanh chóng reply tin với hai người họ xong, cậu liền chạy lên Weibo giải thích sự tình.

"Diệp Niệm Ninh và Cố Tầm Hạc xé mặt nhau tại trường quay, nguyên nhân lại là vì người ấy?"

"Diệp Niệm Ninh bỏ vốn to thăm ban Thẩm Ý Phong!"

Thời Yến An lấy điện thoại ra xem. Cuộc trò chuyện của anh và Diệp Niệm Ninh kết thúc bằng một câu "Xin lỗi, sau này sẽ không như vậy nữa." của Diệp Niệm Ninh. Anh hơi mím môi, ngón tay gõ chữ trên bàn phím, nhập vào khung nhập tin hết xóa rồi lại xóa. Qua một hồi lâu, anh vẫn chưa thể gửi đi một câu nào.

"Tinh tinh!"

Một thông báo từ giao diện Weibo hiện lên, Thời Yến An nhìn thoáng qua, hình như là Diệp Niệm Ninh đăng Weibo.

Rời khỏi WeChat click mở Weibo, sau đó lại tìm Weibo của Diệp Niệm Ninh, quả thật vừa rồi cậu ấy có đăng Weibo, chỉ có điều nội dung của Weibo này Thời Yến An lại xem không hiểu, chẳng nhẽ lại xảy ra chuyện gì sao?

Bố Ninh Online dỗi V: Thật vinh hạnh quá, tôi lại bước lên hot search lần nữa,. Tôi cũng không biết có phải mấy người rảnh rỗi lắm không, một việc nhỏ nhoi cũng phải bứng tôi lên ngồi hotsearch.

Đầu tiên giải thích một chút về quan hệ của tôi và Thẩm Ý Phong, mà thôi đi, chuyện này cũng không gì hay để giải thích, dù sao mấy ngày trước tôi cũng đã giải thích rồi, các người tin thì tin, không tin thì thôi.

Còn chuyện bỏ vốn lớn thăm ban gì đó, tôi lại càng không có gì để nói. Suy cho cùng vẫn có một số minh tinh còn chi nhiều tiền đến thăm ban bạn bè hơn tôi. Mấy người thật là thiển cận.

Cuối cùng chính là chuyện giữa tôi và Cố Tầm Hạc. Chuyện này hẳn là fans hơi lâu năm cũng biết, tôi và cậu ta trời sinh bát tự không hợp, chỉ cần chúng tôi xuất hiện ở cùng một nơi, cậu ta nhất định sẽ chạy tới tìm tôi bới móc, việc này mọi người tập làm quen là được rồi, không việc gì phải chuyện bé xé to cả.

Cứ như vậy đi.

Sau này loại chuyện nhỏ như thả rắm cũng đừng đào tôi lên hot search nữa. Tôi rất lười, cho nên cũng sẽ không trả lời lại nữa đâu. Mọi người có tư duy và phán đoán của mình, có một số việc là thật hay giả mọi người phải tự học được cách phân biệt.

Sau khi hiểu rõ hoàn toàn sự tình, Thời Yến An buông điện thoại xuống, cau mày thẫn thờ nghĩ chuyện gì đó, sau một lúc lâu qua đi, anh cầm điện thoại gửi cho Diệp Niệm Ninh một câu: Nếu sau này cậu lại chơi thua đại mạo hiểm, cứ tới tìm tôi, tôi không ngại.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.