Tiên Vực : Ngự Linh Chí Tôn

Chương 39: Thất bại hay thành công (1)



Chương 39: Thất bại hay thành công (1)

“Sư tôn, ta không chịu được nữa!” Cơ Thiên Vân không chịu được áp lực, hắn có chút hoảng lên.

Trường Minh nhíu mày, trầm giọng: “Một chút nữa.”

Nói rồi, Trường Minh cầm trên tay Không Gian Linh Thạch, cưỡng ép mở không gian ngay trong đan điền Cơ Thiên Vân.

Sau đó Trường Minh dùng thần thức đi vào đan điền Cơ Thiên Vân, giúp hắn chải vuốt những linh khí đang bị dồn nén đến cực hạn này.

“Âm dương tạo ngũ hành, ngũ hành thuộc âm dương, màu dùng hai linh căn âm và dương định hình quy tắc trong đan điền ngươi!”

Nói đến đây, Trường Minh đổ mồ hôi lạnh, hôm qua, chính hắn đã để Cơ Thiên Vân luyện hóa tăng linh trị của âm linh căn, giờ đây âm linh căn trong người Cơ Thiên Vân không còn cân đối với dương linh căn nữa, e là hôm nay độ khó khai thiên phải khó thêm một bậc nữa!

Trong suy nghĩ, Trường Minh tính đến hơn ngàn loại khả năng, không đợi Cơ Thiên Vân cập nhật tình hình, lão gấp rút nói: “Dùng hỏa linh căn điều hòa, nhanh!”

Nên biết, điều này trái ngược với lý luận tạo ra thế giới của Phá Hạn Ngự Linh Kinh, đặc biệt khác với quy luật của ngũ hành.

Trong ngũ hành, mộc hành là thứ khai sinh hỏa, bây giờ vì điều tiết sai lầm này nên hắn đã kêu Cơ Thiên Vân dùng hỏa hành để bù lại dương, như thế “giới” trong đan điền mới ổn định được.

Cơ Thiên Vân cũng nhận ra điều này, hắn cắn răng làm theo lời sư tôn hắn, lúc này hắn biết kiến thức của hắn chẳng là gì, hắn chỉ còn một cách đó là vô điều kiện tin tưởng theo sư tôn của hắn!

Nhưng hỏa linh căn của hắn chỉ có 15 điểm linh trị, hắn không thể khắc phục điều này trong nháy mắt lại, trong khi tình huống đang cực kỳ cấp bách.

Trường Minh nhận ra Cơ Thiên Vân đang cực lực khắc phục điều này, Trường Minh bóp 1 viên hỏa giới thạch, sau đó dẫn nó tới tim của Cơ Thiên Vân, rồi điều nó vào đan điền.



Tâm sinh hỏa.

Điều này tạm thời điều hòa được cục diện trong cơ thể Cơ Thiên Vân, nhưng nó không kéo dài được bao lâu, nếu để linh khí trong cơ thể hắn quá lâu mà tạo thiên không thành công thì cơ thể hắn sẽ bị linh khí no bạo, từ đó dẫn tới kinh mạch, linh căn bị tổn thương.

Thứ tự tiếp theo là hỏa sinh thổ. Tuy nhiên thổ này của hắn nhiễm tính âm của vong thổ và thuộc tính của Vô Minh, nếu dùng thổ linh căn tiếp theo e sợ là phải lâm vào tình huống cũ.

Cơ Thiên Vân có chút áp lực: “Sư tôn?”. Đồ đệ của hắn phải chịu áp lực, còn hắn sao lại không?

Tình huống này của Cơ Thiên Vân hắn cũng lần đầu gặp phải, trên lý luận có thể giải quyết, nhưng đây là cơ thể sống a, nếu thất bại có thể nói là tiên đồ của đồ đệ hắn sẽ hỏng hơn nữa, hi vọng phục hưng Thiên Cẩu Phong có lẽ cũng biến mất!

“Không được, không thể chần chừ thêm nữa!” Trường Minh quyết đoán mở miệng: “Hỏa sinh thổ, thổ sinh kim. Mau chóng dùng thổ linh căn vận chuyển theo chu thiên của công pháp. Không cần vận chuyển về tạng tỳ( lá lách ). Ta sẽ hỗ trợ dẫn kim linh khí, không cần ngươi bận tâm!”

Tình huống lúc này cực kỳ cấp bách, Trường Minh ra quyết định sẽ vận chuyển 2 chu thiên cùng lúc!

Trường Minh tay có chút run rẩy, hắn bóp nát kim giới thạch sau đó dẫn vào tạng phế (phổi) đi về đan điền.

Nhưng tính dương của kim giới thạch không đủ, Trường Minh nhận ra vấn đề, dùng kim giới thạch bổ sung? “Không được, thế thì kim linh khí quá nhiều!” Dùng dương linh vật thay thế dương khí thì sao? Hắn nhanh chóng bác bỏ, tình huống lúc này gần như vô giải, không nói đan điền Cơ Thiên Vân - một kẻ phàm nhân có chịu được hay không, nhưng lượng dương linh khí Cơ Thiên Vân cần để cân bằng có thể nói là một tia thì thừa, nữa tia thì thiếu!

Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh! Hai chu thiên lúc này đã được vận chuyển hoàn thành, đan điền trong Cơ Thiên Vân lúc này cực kỳ cuồng bạo.

Cơ Thiên Vân lúc này như điên cuồng, hắn cắn chặt răng chịu từng cảm giác như muốn nứt ra ở đan điền.

Vô Minh cũng cảm nhận được áp lực, nó ngồi gầm rừ lo lắng bất an nhìn xem Cơ Thiên Vân.



Trường Minh lúc này hai mắt đỏ lên, hắn như điên như dại gầm lên: “Toàn lực dùng thổ linh căn vận chuyển chu thiên.”

Không nghĩ gì nhiều, Cơ Thiên Vân lập tức vận chuyển theo lời sư tôn, từng tia linh khí chảy qua tạng tỳ, sau đó về phía đan điền rồi bị áp súc vào trong không gian hắn đã định ra.

Quyết định này của Trường Minh có thể nói là điên cuồng, hắn định dùng thần thức và tu vi cường đại của hắn cưỡng ép vận chuyển 2 chu thiên còn lại: thủy và mộc!

Từng tia linh khí được căn chỉnh để phù hợp với âm dương để “giới” có thể hình thành quy tắc và vận chuyển bình thường.

Sau khi kết thúc hai chu thiên cuối cùng này, Trường Minh lấy ngựa c·hết làm ngựa sống, lập tức dùng Thiên Giới Thụ Diệp (mảnh lá của Thiên Giới Thụ) hòa vào không gian trong linh điền để nó hình thành quy tắc từ tầng đáy!

Đương nhiên, điều này làm sao có thể đúng kỳ vọng của hắn được? Có thể nói, từ nãy tới giờ, một bước đi sai, từng bước đi sai. Điều này trái với âm dương, nghịch với ngũ hành!

Những việc hai người bọn hắn làm nãy giờ chỉ là đang cố chữa cháy cho bước đi sai đầu tiên mà thôi. Nhưng… bọn hắn khắc phục được sao?

Đáp án là… không biết!

Việc này có thể nói là tiền vô khoáng hậu, trước không có ai, sau cũng không kẻ nào dám!

Đây gần như là hành vi của con nghiện, luôn hi vọng bước sau có thể một bước lên mây, chạm tới thành công!

Cơ Thiên Vân lúc này như nhận ra điều gì đó, hắn hét lên: “Không đượccc.” Sau đó hắn phun ra ngụm máu, hai mắt tối sầm lại, mê mang b·ất t·ỉnh.

Trường Minh hốt hoảng, hắn thoát khỏi hành vi điên cuồng của mình, hít thật sâu lấy lại bình tĩnh.



Sau đó nâng hai tay vẫn còn đang run rẩy của hắn lên kiểm tra tình trạng của Cơ Thiên Vân.

Lúc này, khuôn mặt Cơ Thiên Vân nhợt nhạt, kinh mạch trong cơ thể hắn vẫn chưa tới mức đứt đoạn nhưng cũng có thể coi là tổn thương không nhẹ.

Trường Minh dùng thần thức xem xét đan điền Cơ Thiên Vân, hắn thấy trong đó có một tiểu “không gian” trôi nổi ở đan điền, ánh mắt lóe lên hi vọng.

Trong nháy mắt, hắn xâm nhập vào trong không gian đó xem xét, miệng lẩm bẩm: “Hi vọng là thành công.”

Không gian bên trong chỉ có không tới 3 mét, quy tắc cực kỳ hỗn loạn, nguyên tố bên trong không có một chút cân đối, ngũ hành hỗn loạn đến cực điểm!

Quy tắc thổ hành bên trong cực kỳ mạnh, mạnh đến mức nó có thể áp chế hoàn toàn 4 thuộc tính còn lại!

Lúc này chỉ có một câu: thổ sinh vạn vật diễn tả được thế giới này!

Chính vì mạnh mẽ quá mức thế này, bên trong thế giới không hề có một tia sinh cơ, mà tràn đầy tử khí do tính âm của hành thổ quá mạnh.

Trường Minh thất vọng lẩm bẩm: “Một phương tử giới.”

Mục đích của bọn họ là tạo ra một cực giới để có thể bước lên con đường tu hành.

Nhưng thế giới này là cực giới của cực giới, thổ hành áp chế toàn bộ, thế giới không thể thai nghén sinh linh, bản thân nó e là khó có thể tồn tại!

Thu hồi sự thất vọng, Trường Minh tra xét xung quanh, hắn dường như cảm giác linh khí bên trong thế giới như bị xói mòn.

“Nguy rồi.” Nhận ra thế giới này không hề ổn định, nó đang dần sụp đổ. Trường Minh thần sắc giật mình, hắn lập tức nhận ra đây không phải là việc mình có thể can thiệp được.

Thế là Trường Minh một tay nắm lấy người Cơ Thiên Vân, một tay nắm lấy Minh Thổ Khuyển dùng hết toàn lực bay về phía Thiên Phàm Phong.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.