Khi bốn bề còn đang bàn tán xôn xao, Diệp Thành và Lã Hậu đã rơi từ hư không xuống khiến hai ngọn núi sụp đổ.
Phụt!
Lã Hậu vừa đứng dậy đã phun ra một ngụm máu, toàn thân bê bết máu, trên người vô số vết thương, tóc tai bù xù, khuôn mặt máu thịt lẫn lộn, cánh tay rũ xuống, chỉ còn lại một cánh tay bình thường.
Phụt!
Diệp Thành ở đối diện cũng không khá hơn là bao, vừa đứng dậy đã hộc ra một búng máu, trên người hắn cũng đầy máu, cơ thể xác thịt Hoang Cổ Thánh Thể bá đạo cũng gần như bị đánh hỏng, ngực hắn bị Lã Hậu rạch ra, để lộ vài chiếc xương sườn.
Vốn dĩ hắn có thể không cần thảm như vậy, nhưng để che giấu thân phận, rất nhiều chiêu không thể sử dụng.
Cũng vì vậy mà sức chiến đấu của hắn mới giảm đi đáng kể, nếu bộc phát sức chiến đấu đỉnh phong thì dù hai Lã Hậu cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
Phong ấn!
Lã Hậu ở phía đối diện gầm lên, hai tay chắp lại, sức mạnh long hồn cuộn trào mãnh liệt, một luồng sức mạnh khiến người khác sợ hãi hiện ra, hắn ta đang thi triển bí pháp phong ấn của tộc Thái Hư Cổ Long: Thái Hư Long Cấm.
“Lão tử đã trúng chiêu một lần, còn định để ta trúng chiêu lần nữa sao?”, Diệp Thành cười khẩy, trực tiếp sát phạt qua.
Ùng!
Hắn phất tay lấy chiến mâu Vu Hoàng ra, rót chân nguyên vào rồi ném về phía Lã Hậu.
Thấy chiến mâu Vu Hoang bắn tới, khuôn mặt Lã Hậu trở nên gớm ghiếc hơn, bí pháp Thái Hư Long Cấm đã được thi triển hoàn toàn, nếu lúc này tiếp tục thi triển Thái Hư Long Cấm thì chắc chắn sẽ bị một mâu kia đâm xuyên đầu.
Chết tiệt!
Lã Hậu nhăn nhó, thu lại thủ ấn rồi phất tay văng chiến mâu Vu Hoàng đi.
Hàng Long Bát Hoang!
Diệp Thành đã lao tới như một con dã thú, Hàng Long kết hợp với Bát Hoang Quyền, một quyền đấm xuyên khoảng không, Lã Hậu bị động phòng ngự, lập tức bị đánh bật lại, phụt ra máu tươi.
Diệp Thành đuổi theo, sử dụng Thái Hư Thần Hành Thuật, tốc độ nhanh như gió, không thấy bóng dáng, nhất kiếm đâm xuyên ngực Lã Hậu.
A!
Lã Hậu hét lên, giơ tay đánh ra một chưởng nhưng bị Diệp Thành dễ dàng tránh được, hắn tung ra một chưởng khác đánh bay Lã Hậu.
Ùng!
Chiến mâu Vu Hoàng lại xuất hiện lần nữa, Lã Hậu còn chưa đứng vững đã bị một mâu đâm xuyên, cả người bị cắm trên bức tường đá rộng tám nghìn trượng, dù hắn ta giãy giụa thế nào cũng không thể trở mình.
“Kí chủ thất bại rồi?”, thấy thế, một người đang xem nhỏ giọng thì thào.
“Sát thần Tần Vũ, quả nhiên danh bất hư truyền”, Liễu Dật và Nam Cung Nguyệt cũng tràn đầy kinh ngạc.
Bịch!
Diệp Thành bước tới chân bức tường đá, lạnh lùng nhìn Lã Hậu đang bị chiến mâu ghim trên tường.