Tiên Võ Đế Vương

Chương 2304: Rốt cuộc thì ngươi là ai?



Song, ngay khi hắn sắp đốt cháy tinh nguyên thì chợt có một làn gió nhẹ khẽ thổi đến. Cả hai chỉ thấy trước mắt nhoáng lên một cái, một bóng người như quỷ mị đã xuất hiện, ngăn cản bàn tay của Thiên Ma. 

 Nhìn kỹ lại mới thấy đó là một nam tu sĩ mặc áo trắng, cả người đầy vẻ tang thương. 

 Hai mắt hắn ta trống rỗng, mặt mày cứng đờ như con rối không lộ ra chút tình cảm nào, đầu vai phủ đầy bụi bặm, không biết còn tưởng rằng mới bò ra từ trong mộ. 

 Người này cũng vô cùng kỳ lạ, vèo một tiếng xuất hiện y như quỷ hồn. Dù ở bên cạnh hai người, nhưng lại y như không tồn tại, trông còn mịt mù xa vời hơn cảnh trong mơ. Tu vi của hắn ta thế mà cũng là Chuẩn Đế. 

 "Đù... đù, Chuẩn... Chuẩn Đế hai trăm tuổi?", Quỳ Ngưu kinh ngạc trợn tròn mắt, khó có thể tin nhìn nam tu sĩ trước mặt, tuổi của hắn ta chỉ mới hơn hai trăm. 

 "Không phải Lục Đạo, là Hồng Trần!", Diệp Thành cũng kinh ngạc, cũng nhận ra người trước mặt là ai. Tuy trong lòng cảm thấy giật mình, nhưng lại kinh hãi nhiều hơn. Lần trước gặp Hồng Trần đã là ba trăm năm trước đây. 

 Ba trăm năm trước, Hồng Trần bỏ qua thiên nhân ngũ suy, đạp đất thành Thánh đã là vi phạm lẽ thường. 

 Ai ngờ, sau ba trăm năm từ biệt lại đã trở thành Chuẩn Đế, quả thật là đảo điên pháp tắc trên đời. Tốc độ thăng cấp cỡ đó là mở Bug hả? Dù với tâm tính của hắn cũng phải hoảng sợ. 

 Hai người bọn họ giật mình kinh ngạc, Thiên Ma áo đen đối diện cũng híp mắt lại nhìn chằm chằm vào Hồng Trần. 

 Với định lực Chuẩn Đế của gã cũng phải kinh ngạc, vừa nhìn đã nhận ra độ tuổi của Hồng Trần, rõ ràng chỉ mới hơn hai trăm tuổi, quả thật là một vị Chuẩn Đế hàng thật giá thật. Đây phải là loại tư chất khủng bố cỡ nào chứ. 

 Quan trọng nhất là gã không thể nhìn thấu Hồng Trần, không tìm được căn nguyên, chỉ biết tên quái dị này khiến gã cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Cảm giác ấy làm cho gã cũng phải kiêng kỵ. 

 Trước sự dòm ngó của gã, Hồng Trần lại chẳng thèm để ý vẫn đứng im như một con rối. 

 "Ngươi là ai?", Thiên Ma lạnh lùng hỏi, khí thể của Chuẩn Đế lập tức tăng vọt. 

 Hồng Trần không đáp, từng bước đạp nát bầu trời, khẽ giơ tay bổ về phía Thiên Ma. 

 Một chưởng của hắn ta trông thì như bình thường, song lại chứa đựng đại đạo kết hợp mấy ngàn loại bí pháp, tự động suy diễn âm dương hóa thành hỗn độn. Trong khoảnh khắc ấy, ngay cả thời gian cũng dừng lại. 

 Thiên Ma áo đen hừ lạnh, tay bấm bí thuật sát sinh, thần thông biến hóa, cách không đánh ra một chưởng. 

 Hai chưởng chạm vào nhau, máu tươi vẩy ra, xương cốt văng tung tóe, Thiên Ma áo đen thua triệt để, bay lộn ra ngoài, đè sập cả vùng trời. Mãi đến bay ra cả tám nghìn dặm mới ngừng lại được. 

 Vẻ mặt gã hoảng sợ, còn chưa kịp nhúc nhích thì Hồng Trần đã xông tới như quỷ mị, vươn tay lại đánh ra một chưởng. 

 Lần này, cơ thể Thiên Ma trực tiếp rách bươm, bay ngược ra sau đụng sập hơn mười ngọn núi. 

 "Rốt cuộc thì ngươi là ai?", Thiên Ma gào thét, cố gắng hàn gắn cơ thể, khởi động cấm pháp. 

 Gã không thể tin nổi chư thiên vạn vực còn có người mạnh như vậy. Điều đó khiến gã chợt nảy sinh ảo giác, người mà mình đối đầu không phải một Chuẩn Đế mà là một Đại Đế. 

 Cảnh tượng kế tiếp cực kỳ đáng sợ, đường đường là Chuẩn Đế lại bị đánh bầm dập. Mỗi lần Thiên Ma định đánh trả đều bị đánh ngược lại, cơ thể nát hết lần này đến lần khác. 

 Bên này, Diệp Thành Súc Địa Thành Thốn nguyên đường, tốc độ nhanh đến cực hạn, song vẫn không thấy bóng dáng của Hồng Trần. Hắn chỉ đi theo tiếng ầm ầm, tốc độ của hắn vẫn chậm hơn Hồng Trần rất nhiều. 

 Tình hình này y như trăm năm trước, hay nói chính xác hơn là phiên bản của trăm năm trước. 

 Hồi đó, một vị Thiên Ma Chuẩn Đế cũng bị Lục Đạo mạnh đến biến thái đánh cả không ngóc đầu dậy nổi. 

 Trăm năm sau, vẫn là một vị Thiên Ma Chuẩn Đế, tuy không có Lục Đạo, nhưng lại có Hồng Trần. Hai người y như nhau, đều cực kỳ mạnh, đánh cho Thiên Ma không tài nào xoay ngược lại được.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.