Tiên Võ Đế Vương

Chương 2275:  Thân là kẻ thù



Bên ngoài náo nhiệt nhưng không gian hố đen lại vắng vẻ cô quạnh, bóng tối khiến người ta sợ hãi. 

 Diệp Thành như luồng tiên quang tăng thêm phần rực rỡ cho hố đen, từ lúc chạy vào hố đen, hắn chưa từng dừng chân nghỉ ngơi, nói thẳng ra là chạy trốn, tộc Côn Bằng có Đế Binh, không chừng có thể đánh vào hố đen. 

 Không biết chạy được bao lâu, hắn mới dừng lại, nhìn thấy hố đen không có gì bất thường mới chậm rãi dừng lại. 

 Lấy bình rượu ra, hắn chốc xuống uống một hơi, cảm thấy sợ không thôi, giống như vừa đi qua cánh cổng địa ngục, nhiều việc bất ngờ ập đến, suýt nữa thì bị chôn vùi. 

 Nhưng cũng may không có gì nguy hiểm, một Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, lừa Chuẩn Đế được một lần, là do Côn Bằng Lão Tổ sơ sót, hắn mới có cơ hội sống sót, nếu không đã bị giết rồi. 

 Uống hết một bình rượu, hắn mới vỗ vào đại đỉnh thả thái tử Côn Bằng đã tỉnh lại ra. 

 “Rốt cuộc ngươi là ai?”, thái tử Côn Bằng vừa được thả ra đã điên cuồng gào lên, đôi mắt vốn dĩ là một màu vàng lúc này lại đỏ ngầu, có thể nhìn thấy chỉ còn lại sự hung tàn. 

 Mọi thứ trong động phủ đến quá đột ngột, một đại đỉnh thu hút sự chú ý của gã, vừa quay mặt đi gã đã bị trúng một gậy, khi tỉnh lại mới biết mình bị trúng kế, sao gã có thể chịu đựng được. 

 Diệp Thành cười mỉa, Nguyên Thần bước ra khỏi cơ thể để lộ ra chân dung thật, còn nhe răng cười với thái tử Côn Bằng: “Thái tử tộc Côn Bằng, đã lâu không gặp, không biết ngươi còn nhớ ta chăng”. 

 “Ngươi… Diệp… Diệp Thành”, thái tử Côn Bằng trố mắt, đồng tử cũng co rụt lại, trong mắt đầy vẻ khó tin, vẻ mặt của gã cũng chẳng khác gì Kim Ô ngày đó. 

 “Là ta!”, trong mắt Diệp Thành đầy vẻ lạnh lẽo, giơ tay lên ấn vào Thiên Linh Cái của Côn Bằng, sử dụng ma công thôn thiên và bí thuật tìm hồn: “Chắc ngươi biết nợ máu thì phải trả bằng máu chứ”. 

 “Không thể nào, rõ ràng ngươi đã chết rồi”, thái tử Côn Bằng khàn giọng gào lên, xen lẫn trong đó là tiếng kêu đau đớn đầy thê lương, hệt như ác ma dưới Cửu U. 

 Cho đến giờ phút này, gã mới biết ai là người đã tính kế Kim Ô, cũng tự biết được ai đã tính kế tộc Côn Bằng, người đó không ai khác chính là Hoang Cổ Thánh Thế, hắn đến để đòi mạng. 

 Thân là kẻ thù, gã cũng khá giật mình, ngạc nhiên vì Diệp Thành vẫn còn sống, Diệp Thành thế mà lại có quả quyết như vậy, dám đến tộc Côn Bằng để bắt gã, nếu đổi lại là gã thì tuyệt đối không thể làm được. 


 “Nào, thả ta ra để cạn một ly với ngươi”, giọng Viêm Long vang lên từ trong đỉnh. 

 “Uống cái rắm!”, Diệp Thành mắng một câu, hồi phục lại như thường, nhét một túi đan dược vào đại đỉnh, còn có một nửa huyết mạch và căn nguyên của Côn Bằng, Kim Ô. 

 “Cái này tốt đấy”, Viêm Long nhếch môi cười, không nhắc đến việc uống rượu nữa mà hấp thu huyết mạch và căn nguyên, đây là những thứ nghịch thiên, gã chỉ có huyết mạch bình thường, sức chiến đấu chắc chắn sẽ tăng. 

 Diệp Thành cũng mặc kệ tên này, chạy ra khỏi hố đen không gian, xuất hiện ở một dãy núi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.