Tiên Võ Đế Vương

Chương 2169: Sao ngươi vẫn chưa chết?



Đây vốn là một dãy núi nguy nga hùng vĩ, vì trận chiến ác liệt mà bị san thành bình địa. Bầu trời đổ mưa máu nhuộm đỏ đất đá, không ngừng có người máu me nhầy nhụa rơi xuống và cũng có vô số người xông lên trời. 

 Cảnh tượng quá khủng bố, các tu sĩ lần lượt lui lại sợ bị lan đến. Đó là một đám súc vật, một khu vực bình thường lại trực tiếp bị khuấy đảo loạn lạc, đất trời đảo điên. 

 Giờ phút này, nào còn ai có tâm trạng đi tìm bảo vật. Tình hình nơi này cực kỳ đặc sắc, có không ít tu sĩ lấy thủy tinh ký ức ra quay lại từng màn chiến đấu để đưa ra bên ngoài. 

 “Tây Tôn không định đi lên bộc lộ tài năng à?”, trong một phía của đám đông, Trung Hoàng nghiêng đầu cười nhìn Tây Tôn. Giờ đây, Đông Thần, Tây Tôn, Nam Đế, Bắc Thánh, Trung Hoàng thì chỉ còn lại hắn ta và Tây Tôn là vẫn đang xem cuộc chiến. 

 “Ngã Phật từ bi, không thích đánh đánh giết giết”, Tây Tôn chắp tay niệm Phật. Giờ phút này, giọng điệu y như một vị sư thầy không vướng bận hỗn loạn nơi trần thế, cũng không để ý đến những tranh đấu gì đó. 

 Trung Hoàng cười, cũng không nói thêm gì nữa, ngước mắt nhìn về đằng trước, lại có bóng người rơi xuống từ trên không. 

 Đó là Chuẩn Đế áo đen, bị thần tử Long tộc một đao đánh rớt xuống, máu thịt be bét đã tàn phế. Nguyên thần bị thương nặng, mất hết sức chiến đấu, thần quang cũng lụi tắt hầu như không còn. 

 Chuẩn Đế áo bạc cũng chẳng thể trụ vững được bao lâu, thần tử Vu tộc kia càng đánh càng hăng. Một cây chiến mâu Vu Hoàng lại bị hắn ta dùng như cây búa đập cho Chuẩn Đế áo bạc không ngóc đầu dậy nổi. 

 Kế tiếp là Chuẩn Đế áo đỏ và Chuẩn Đế ba mắt, cả hai đều không phải Chuẩn Đế bình thường, lại khó địch lại Nam Đế và Bắc Thánh, đồng loạt bị đánh rớt xuống. Khi rơi xuống đất lại thành một vũng máu. 

 Sau đó chính là Chuẩn Đế áo trắng, bị thần tử Man tộc dùng một búa bổ nát nửa người. 

 Chuẩn Đế áo tím và áo vàng cũng thành anh em cùng hội cùng thuyền, suýt nữa bị thần nữ Linh tộc và Cổ tộc giết chết. Vừa rơi xuống đất, mãi vẫn không đứng dậy nổi. 

 Đến tận đây, những Chuẩn Đế tham gia trận chiến đều bị thua. Các tu sĩ đang xem trận đấu nhìn mà nuốt nước miếng. Kia chính là Chuẩn Đế đó. Ở bên ngoài di tích, ai mà không phải lão tổ một tông, ông lớn hàng thật giá thật. Nhưng trong di tích cổ này, vẫn bị một đám thế hệ sau tổ chức thành đoàn đánh. 

 Một đám yêu nghiệt lại lần nữa dùng thực lực chứng minh: Mẹ nó đừng có mà ngông cuồng, ông đây mặc kệ ngươi là gì bên ngoài, đã tới di tích viễn cổ này thì phải ngoan ngoãn quỳ xuống cho ông. 

 Đám Chuẩn Đế đều ngoan ngoãn, không chỉ có thảm, chỉ có càng thảm. Đây là một cảnh tượng như thế nào nhỉ, Chuẩn Đế bị đánh hội đồng, muôn đời khó gặp, hôm nay lại xảy ra như một kỳ tích. 

 Các Chuẩn Đế bị đánh bại, song, tứ đại thần tử cũng bị đánh bại, lần lượt rớt xuống từ trên không. 

 Ngay cả khi thần tử Phượng Hoàng, Thần tộc, Ma tộc và Yêu tộc hợp tác thì vẫn Đế Cửu Tiên đánh cho không ra hình người, lộ cả xương, nhìn mà khiến người ta rét run. 

 Thảm nhất vẫn phải kể đến thần tử Thần tộc, trước ngực có một lỗ máu thấy được cả trái tim đang đập thình thịch. Cảnh tượng máu me đầm đìa ấy khiến người ta không dám nhìn thẳng. Hình ảnh đó thực sự rất đáng sợ. 

 Bốn thần tử gầm lên, muốn đứng dậy đánh tiếp, song lại có tâm nhưng không sức lực. Không ngừng thua, đạo tâm của họ lần lượt bị đánh nát, sự kiêu ngạo của họ cũng trở thành trò cười. 

 Lại ngó Tiểu Cửu Tiên, người này như thể việc không liên quan mình. Sức chiến đấu của cô có thể sánh bằng Đông Thần Dao Trì và cũng sánh vai được với Diệp Thành. Thánh Thể làm được thì cô cũng có thể làm được. 

 Ở một phía khác, Cơ Tuyết Băng cũng đã kết thúc trận chiến, ép Tịch Diệt Thần Thể bỏ chạy. Hôm nay, tiếng tăm lừng lẫy của dòng họ Tịch Diệt xem như đã bị thua sạch. 

 Có điều, điều này cũng không thể trách hắn ta. Bởi vì đối thủ hắn ta chọn quá mạnh, Đông Thần Dao Trì thật sự rất khủng bố. Dù là huyết mạch hay bí pháp thì hắn ta cũng không thể tìm ra được chút sơ hở nào. 

 Vòng chiến mười người đã có chín trận kết thúc, trận cuối cùng vẫn còn đang đánh nảy lửa. 

 Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên, sắc trời đã dần ửng sáng, có thể thấy được bóng dáng của Diệp Thành và thần tử Tiên tộc. Thời gian trận chiến này khiến mọi người khá bất ngờ, đỉnh phong gặp đỉnh phong, sức mạnh thật sự ngang sức ngang tài. 

 “Sao ngươi vẫn chưa chết?”, thần tử Tiên tộc hét lên, bị ép đến phát điên. Dốc hết bản lĩnh học được cả đời, thậm chí thi triển vô số cấm pháp mà đường đường thần tử Tiên tộc lại chẳng bắt nổi Diệp Thành. 

 Diệp Thành không đáp, lắc người xông đến, giơ kiếm bổ ra chín tầng trời, đánh bay thần tử Tiên tộc. Hắn vẫn để lại một tay, chưa dốc hết sức lực đều là vì Khương Thái Hư. 

 Diệp Thành hờ hững giơ tay bao phủ đất trời y như một ngọn núi che trời, mấy trăm pháp khí nghịch thiên bị ép cho không ngừng vỡ nát. Mảnh vụn bay đầy trời, sáng lạn như sao. 

 Thần tử Tiên tộc quỳ rạp trong đống đổ nát, miệng trào máu, nhìn chằm chằm vào Diệp Thành. 

 Sự kiêu ngạo của hắn ta khiến thần tử Tiên tộc không cam lòng, vốn tưởng rằng có thể đánh bại Diệp Thành một cách thoải mái, lấy được Tiên Nhãn Tiên tộc. Nhưng sự thật lại vô cùng tàn khốc, sức chiến đấu hắn ta lấy làm tự hào lại chẳng thắng nổi Thánh Thể. 

 Giờ phút này, đất trời thoáng chốc im phăng phắc, trò hay kết thúc, vô số người còn chưa đã thèm. Trận chiến quả thật vô cùng đặc sắc và chẳng còn ai nghi ngờ thần thoại vô địch trong cùng một cấp bậc của Hoang Cổ Thánh Thể nữa.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.