Tiên Võ Đế Vương

Chương 2068:  Lời còn chưa dứt



Thấy thế, các Đại Thánh của Dao Trì vội vàng kết ấn, đồng loạt ra tay tạo ra kết giới cường đại, bao phủ Diệp Thành và Thần Tử Phượng Hoàng trong đó, để sóng âm cuộc chiến không làm những người vô tội bị thương quá nặng. 

 Sóng âm cuộc chiến của hai người quả thực không nhỏ, cả hư thiên đều hoá thành vùng hỗn loạn, lúc này nếu có ai ngu ngốc chạy tới đó thì sẽ bị nghiền thành tro bụi ngay, hồn bay phách tán. 

 “Có lẽ chỉ hai tên súc sinh này mới dám đánh như vậy thôi”, không ít lão già ngửa đầu lên hư thiên quan sát đều thở dài: “Tuổi trẻ thật tốt! Đối đầu như vậy, pháp lực không cạn kiệt à?” 

 “Sự thật chứng minh, Hoang Cổ Thánh Thể không phải đối tượng dễ đụng đến”, rất nhiều người đều hít sâu một hơi: “Bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên ta thấy Thần Tử Phượng Hoàng thảm hại thế này”. 

 “Hoang Cổ Thánh Thể, bất khả chiến bại cùng cấp, thật ra nói ra cũng rất đơn giản”, có người cười bảo. 

 “Hoang Cổ Thánh Thể đấu với Thần Tử Phượng Hoàng thật sự khiến người ta phải xuýt xoa cảm thán”, rất nhiều Chuẩn Đế đang có mặt vừa kinh ngạc vừa thầm thở dài. 

 “Ai có thể ngờ được, ngày hôm nay sau vạn cổ, Hoang Cổ Thánh Thể và Thần Tử của Phượng Hoàng tộc lại đứng ở hai vị trí đối lập”, Tiên mẫu Dao Trì ngẩng đầu nhìn hư thiên rồi cũng không khỏi khẽ nói. 

 “Không biết Đông Hoa Nữ Đế và Thánh Quân Đế Hoang nếu còn tại thế, nhìn thấy hai người họ chiến đấu như vậy sẽ có cảm tưởng thế nào”, Cơ Tuyết Băng lẩm bẩm, không biết đang nghĩ gì. 

 “Thần Tử Phượng Hoàng mở Phượng Hoàng Đạo rồi”, trong những tiếng xì xào, không biết là ai ngạc nhiên thốt lên câu này khiến những người xem chiến mở to mắt, đến nhóm Chuẩn Đế cũng ngẩng đầu nhìn lên. 

 Lời còn chưa dứt, một bóng người đã rơi xuống từ hư thiên, chiến đài lún xuống thành một cái hố sâu. 

 Nhìn từ xa, người bò ra khỏi cái hố sâu ấy chính là Diệp Thành, Thánh thể cường đại đã nhuốm đầy máu. 

 Toàn thân hắn đầy những vết thương, mỗi vết thương đều có ánh sáng huỷ diệt vởn quanh, mài mòn tinh khí của hắn, cũng làm chậm tốc độ phục hồi, đến khí huyết dồi dào của Thánh thể cũng yếu đi rất nhiều. 

 Lại nhìn đến Thần Tử Phượng Hoàng, hắn ta vẫn đang đứng trên cửu thiên, bộ dạng đã thay đổi, đầu mày có thêm một đạo tiên văn cổ, khí huyết dâng trào biến thành màu đen, mỗi làn đều dung hợp với khí tức huỷ diệt. 

 Thứ thay đổi cùng với đó còn có sức chiến đấu của hắn ta, thoáng chốc đột phá được cấm kỵ, tăng lên một cấp, tuy không phải cảnh giới Thánh Nhân nhưng còn hơn cả cảnh giới Thánh Nhân, thần lực khiến người ta kinh hãi. 

 Đó là một bí pháp cấm kỵ, phải trả giá bằng việc huyết tế thọ nguyên, nâng cao sức chiến đấu trong thời gian ngắn, Diệp Thành bị đánh ngã khỏi hư thiên cũng chính vì Thần Tử Phượng Hoàng mở cấm thuật bá đạo này. 

 “Lợi hại”, Diệp Thành lau vết máu nơi khoé miệng, cảm thán trước Phượng Hoàng Đạo. 

 “Có thể ép ta sử dụng Phượng Hoàng Đạo, ngươi là người đầu tiên đấy”, Thần Tử Phượng Hoàng nhìn xuống dưới, giọng nói hư ảo mà uy nghiêm, có phong thái của một vị Hoàng đế nhưng lại bị vẻ hung tợn trong mắt hạ thấp hình tượng. 

 “Vậy thì ta đúng là vinh hạnh”, Diệp Thành cười thong dong, đầu mày cũng chầm chậm hiện lên phù văn, đó là Ma văn cổ, mái tóc dài của hắn hoá thành màu đỏ, khí huyết màu vàng kim cũng có thêm khí tức ác sát, mang theo vẻ tàn bạo và khát máu. 

 “Ma Đạo”, thấy Diệp Thành thay đổi hình dáng, những người xem chiến đều không khỏi khẽ chau mày. 

 “Không ngờ trong cơ thể hắn còn có Ma huyết”, Thần Tử Ma tộc nheo mắt thành một đường thẳng, thân là Thần Tử Ma tộc, hắn ta cực kỳ mẫn cảm với Ma huyết, đương nhiên không thể nhìn nhầm. 

 “Tiếp tục”, Diệp Thành gằn lên chấn động đất trời, lại một lần nữa bay lên thương khung. 

 “Giết”, Thần Tử Phượng Hoàng cắn răng nghiến lợi, một chưởng đập ra một con phượng hoàng, nhưng phượng hoàng đó không phải thật mà là tổng hợp của rất nhiều thần thông bí pháp, hiển hiện dưới hình dạng một con phượng hoàng. 

 “Chiến”, Diệp Thành đẩy ra một con thần long màu vàng kim, đối đầu với phượng hoàng đang bay xuống. 

 “Hế?”, thấy thần long của Diệp Thành, Thần Tử Man tộc phía dưới không khỏi hô lên, gãi cái đầu to lớn; “Hắn còn thông hiểu cả thần thông Kháng Long của chúng ta nữa”. 

 “Trấn áp”, khi Thần Tử Man tộc đang ngạc nhiên thì Thần Tử Phượng Hoàng đã lại sử dụng đại thần thông, huyễn hoá ra cửu tiêu tiên cung, áp về phía Diệp Thành, muốn trấn áp hắn ở trong. 

 “Mở”, Diệp Thành thi triển Thúc Địa Thành Thốn tiến lên, trong tay có thêm thanh Long Đao màu vàng, một đao có thể miêu tả là bá đạo độc đoán, chém cửu tiêu tiên cung làm đôi. 

 “Bá Long Thần Đao”, Thần Tử Long tộc cũng nheo mắt, nhìn chằm chằm vào đoản đao màu vàng trong tay Diệp Thành, đó là vật của Long tộc đã thất lạc vô số năm, không ngờ lại ở trong tay Diệp Thành. 


 “Không chỉ ngươi có thôi đâu”, Diệp Thành hừ lạnh, giữa hai lông mày có tiên quang xuất hiện, một tia thần mang rực rỡ bắn ra, từ hư thiên phía Tây xuyên thẳng đến thương khung phía Đông, nghiền nát sấm sét bá đạo ấy. 

 “Thần Thương”, phía dưới lại có Thần Tử nheo mắt, đó là Thần Tử của Thần tộc, hắn ta hơi nhăn mày nhìn chằm chằm Diệp Thành, hắn ta sẽ không nhìn nhầm được, Thần Thương mà Diệp Thành sử dụng là bí pháp của Thần tộc. 

 “Thật mới lạ”, nhìn Diệp Thành liên tục thi triển bí thuật, không ít lão Chuẩn Đế vuốt râu nói: “Ma Đạo của Ma tộc, Kháng Long của Man tộc, Thần Đao của Long tộc, Xạ Thiên của Vu tộc, Thần Thương của Thần tộc, Thánh thể này đúng là đứng đầu trăm tộc!” 

 “Không biết khi Thần Tử Tiên tộc biết hắn còn có Lục Đạo Tiên Nhãn thì có kích động nhảy lên không”, Cơ Tuyết Băng vẫn hai tay chống cằm nhìn lên, còn không quên nhìn Thần Tử Tiên tộc nơi cách đó không xa: “Thật kỳ lạ, sao Diệp Thành lại có Lục Đạo Tiên Nhãn nhỉ?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.