Tiên Võ Đế Vương

Chương 1509: Hắn cứ thế ngồi chín ngày trời



Trên đỉnh núi, Diệp Thành mở đôi mắt ra. 

 Sắc mặt của hắn tái nhợt, đường đường là Hoang Cổ Thánh Thể, khí huyết lúc này lại trông vô cùng yếu ớt. 

 Dù vậy thì Diệp Thành cũng không để ý mà lại tỏ ra vui mừng khi nhìn bảy đạo thân trước mặt: Kim Chi Đạo Thân, Mộc Chi Đạo Thân, Thuỷ Chi Đạo Thân, Thổ Chi Đạo Thân, Phong Chi Đạo Thân, Âm Chi Đạo Thân, Dương Chi Đạo Thân. 

 Hiện giờ nếu thêm cả Viêm Chi Đạo Thân (Tiên Hoả Đạo Thân) và Lôi Chi Đạo Thân (Thiên Lôi Đạo Thân) thì hắn có tổng cộng chín đạo thân tất cả. 

 Đúng như Phục Nhai nói, mỗi một đạo thân của hắn đều đại diện cho một sức mạnh của thiên địa: Kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, phong, tuyết, âm, dương lúc này đang đóng vai trò đoạt thiên địa tạo hoá. 

 Cũng đúng như Đông Hoàng Thái Tâm nói, Diệp Thành đang để lại cho mình con đường lùi. 

 Hố đen không gian là nơi thế nào hắn rõ hơn ai hết, nơi đó đầy rẫy những nguy hiểm rình rập. 

 Đó là chặng đường rất dài, bất cứ lúc nào cũng có thể đi lạc, vĩnh viễn không có lối ra, vĩnh viễn không thể trở về, chỉ có thể như ngọn đèn dầu hắt hiu đợi ngày tắt lịm trong bóng tối vô bờ bến. 

 Cho nên hắn phải nghịch thiên ngộ đạo, hoá giải chín loại sức mạnh căn nguyên của thiên địa, mỗi một loại sức mạnh đều ngưng tụ thành đạo thân, hắn cho họ sự tự do để kéo dài hi vọng cho mình. 

 Ở bầu trời phía xa có hai bóng hình lướt qua chính là Viêm Chi Đạo Thân (Tiên Hoả Đạo Thân) và Thiên Lôi Đạo Thân (Lôi Chi Đạo Thân). 

 Bọn họ và bảy đạo thân mới đều nhìn Diệp Thành với vẻ mặt lo âu, mặc dù bọn họ đã tự do nhưng dù sao Diệp Thành cũng là bản tôn của bọn họ, bọn họ biết Diệp Thành tự trảm chín đao thì sẽ bị thương tới mức nào. 

 Diệp Kim Thần, Diệp Mộc Thần, Diệp Thuỷ Thần, Diệp Viêm Thần, Diệp Thổ Thần, Diệp Phong Thần, Diệp Lôi Thần, Diệp Âm Thần, Diệp Dương Thần. 

 Diệp Thành mỉm cười nhìn chín đạo thân của mình, hắn đặt tên cho mỗi người. 

 Đi đi! 

 Diệp Thành lại lần nữa mỉm cười rồi khoát tay một cách mỏi mệt. 

 Chín đạo thân định nói gì đó nhưng lại thôi. 

 Trong chốc lát, chín người lần lượt đứng dậy bước vào hư thiên rồi bay về chín hướng khác nhau giúp Diệp Thành tìm người chuyển kiếp. 

 Sau khi bọn họ rời đi khoé miệng Diệp Thành trào máu. 

 Đại Sở hiện giờ ngoại trừ Thiên Huyền Môn ra thì không ai có thể khiến hắn bị thương, cũng chỉ có hắn mới có thể khiến mình bị thương. 

 Tự trảm chín đao, thương thế thế nào không cần nghĩ cũng biết, phách lực của hắn không ai có thể bì, nếu như Thái Hư Cổ Long còn sống thì nhất định cũng sẽ mắng chửi hắn bị điên như Phục Nhai, nên biết rằng tự trảm chín đao thì hắn rất có khả năng không thể đạt được tu vi Chuẩn Thiên cho tới hết kiếp. 

 Cơn gió khẽ thổi tới, Diệp Thành ngồi khoanh chân trên mặt đất. 

 Hắn cứ thế ngồi chín ngày trời. 

 Vào tối ngày thứ mười sắc mặt tái nhợt của hắn chợt đỏ gay lên, khí huyết yếu ớt lại lần nữa dồi dào như biển cả. 

 Hiện! 

 Sau tiếng hô khẽ, trong cơ thể Diệp Thành phân ra hai luồng khói xanh hoá thành hai đạo thân. 

 Tiếp đó, hai đạo thân lại lần nữa hoá thành phân thân, một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, hai đạo phân thân nhanh chóng biến thành ba nghìn phân thân, đây chính là giới hạn của Diệp Thành. 

 Cảnh tượng này khiến Phục Nhai thẫn thờ. 

 Hoang Cổ Thánh Thể người nào cũng là một sự tồn tại khủng khiếp. Ba nghìn hoá thân, như vậy phải cần khí huyết dồi dào tới mức nào mới có thể trụ được? 

 Đi tìm! 

 Diệp Thành lập tức hạ lệnh. 

 Thế rồi ba nghìn hoá thân của hắn di chuyển về các hướng khác nhau, người nào người nấy mang theo bí pháp Chu Thiên Diễn Hoá giúp Diệp Thành tìm người chuyển kiếp. 

 Lần này khí tức của Diệp Thành yếu ớt vô cùng. 

 Ba nghìn hoá thân dùng toàn bộ khí huyết của bản thể, đây là sự tiêu hao khủng khiếp, phải tán thưởng khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể dồi dào, nếu như đổi lại là tu sĩ bình thường khác thì đã cạn kiệt sinh khí mà mất mạng từ lâu rồi. 

 Có điều Diệp Thành lại khác. 

 Chỉ dựa vào sức một mình mà muốn tìm người chuyển kiếp của Đại Sở thì cần bao nhiêu thời gian chứ. 

 Diệp Thành không thể đợi nổi, hắn cần tìm người chuyển kiếp của Đại Sở trong thời gian ngắn nhất sau đó tới Chư Thiên Vạn Vực, đó là nơi còn nguy hiểm muôn trùng hơn cả Đại Sở, tới đó muộn thì những người chuyển kiếp kia sẽ gặp nguy hiểm. 

 Cho nên Diệp Thành cần người giúp đỡ, ba nghìn hoá thân, chín đạo thân sẽ là sự trợ giúp đắc lực cho hắn. 

 Trời gần sáng, Diệp Thành vừa hồi phục được chút sức lực lại lần nữa ôm lấy Nhược Hi bước lên hành trình mới. 

 Ở một đô thành ở thế giới người phàm, Diệp Thành tìm thấy Hạo Thiên Thi Tuyết và Hạo Thiên Thi Vũ chuyển kiếp. 

 Có lẽ là trời xanh thương người nên đã khiến cho Trần Vinh Vân và Ly Chương cũng chuyển thế ở đô thành đó. 

 Diệp Thành để lại thần quang kí ức rồi dừng chân trước một dòng sông lớn. 

 Diệp Thành nhìn thấu đáy sông và thấy một con cá màu tím đang bơi lội, nó có linh trí trời ban, những gì mà nó hô hấp đều là tinh khí. 

 Đó là người chuyển kiếp, chín là một trong chín đại đệ tử chân truyền: Dạ Như Tuyết. 

 Diệp Thành để lại thần quang kí ức rồi lại biến mất. 

 Trong sơn lâm, yêu thú thét gào, một con yêu thú huyết lang vừa ra đời suýt chút nữa phải bỏ mạng dưới móng vuốt của con thằn lằn. 

 Diệp Thành đến kịp thời và cứu được nó. 

 Chu Thiên Diễn Hoá, đó là Thạch Nham chuyển kiếp, chính là một trong chín đại đệ tử của Hằng Nhạc Tông. 

 Đợi ngươi mười tuổi thì sẽ hoàn toàn giác ngộ được kí ức của kiếp trước. 

 Diệp Thành xoa xoa Thạch Nham chuyển kiếp, kiếp trước là tu sĩ, kiếp này hắn đầu thai thành yêu thú luân hồi Đại Sở vẫn rất kì diệu, chỉ cần là vật sống thì đều có thể luân hồi khiến hắn cảm thấy vô cùng kính trọng thần thông của các vị tiền bối. 

 Không chậm trễ thêm, Diệp Thành lập tức quay người rời đi. 

 Trong lúc này, ba nghìn hoá thân và chín đạo thân của hắn cũng lần lượt báo tin về, chưởng giáo kiếp trước của Chính Dương Tông là Dương Đỉnh Thiên, trưởng lão Chấp Pháp Điện Đạo Huyền, trưởng lão Linh Thảo Viên Lâm Thanh Sơn, trưởng lão Tàng Thư Các Hoàng Thạch, thủ toạ Thiên Dương Phong Chung Lão Đạo, lão tổ Hằng Nhạc Chân Nhân, Hằng Thiên Chân Nhân cùng rất nhiều đệ tử khác của đều đã được tìm thấy. 

 Tiếp tục! 

 Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn. 

 Mặc dù Tạ Vân hay Hùng Nhị chưa được tìm thấy nhưng cục diện hiện giờ đã rất tốt rồi, càng lúc càng nhiều người chuyển kiếp được tìm thấy khiến hắn hân hoan, mọi nỗ lực của hắn không hề uổng phí. 

 Ừm. 

 Đang đi thì Diệp Thành vô thức dừng lại, hắn nhìn về một tiểu viên. 

 Nơi đó có hai đứa trẻ đang chơi đùa, tuổi chừng ba bốn tuổi. 

 Đây là niềm vui bất ngờ khiến Diệp Thành vội gảy ra hai đạo thần quang mang theo kí ức kiếp trước của bọn họ và cũng mang theo ánh sáng bảo vệ bọn họ. Hắn không tiến tới làm phiền mà chờ đợi sau khi kí ức được giải phóng thì sẽ đưa bọn họ rời khỏi đây. 

 Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng hắn nhìn Bàng Đại Hải và Đạo Giới chuyển kiếp lần cuối rồi mới quay người đi. 

 Ở chặng đường tiếp theo Diệp Thành không ngừng thi triển Chu Thiên Diễn Hoá. 

 Từng người chuyển kiếp được diễn hoá ra, có những người chuyển kiếp thành người phàm, có những người chuyển kiếp thành hoa cỏ côn trùng hoặc muông thú nhưng chỉ cần là sự sống tồn tại, chỉ cần chuyển kiếp tới Đại Sở thì sẽ không thể thoát ra khỏi diễn hoá của hắn.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.