Sau khi giọng nói kia vừa dứt thì bầu hư không rung chuyển, huyết hải ma sát kinh thiên xuất hiện, một người thanh niên toàn thân đẫm máu, tay cầm sát kiếm nhuốm máu giống như ma thần cái thế bước ra từ Cửu U.
Diệp…Diệp Thành!
Mặc dù ở đại bản doanh của mình nhưng khi nhìn thấy bóng hình Diệp Thành từ xa, người của Huyết Linh thế gia đều nhất loạt lùi về sau cùng lúc.
Rầm! Rầm!
Hư không rung chuyển bởi tiếng bước chân của Diệp Thành, mỗi bước đi của hắn đều khiến tim hắn run lên.
“Mau…mau, mở…mở kết giới hộ sơn”, người phản ứng lại đầu tiên chính là Huyết Linh lão tổ, ông ta vội hét lớn.
“Mở trận, mau mở kết giới”.
“Tế gọi ra sát trận hư thiên giết…giết chết hắn”.
Huyết Linh lão tổ vừa dứt lời thì tứ phía linh sơn của Huyết Linh thế gia đều vang lên từng âm thanh chấn động, có lẽ vì quá sợ Diệp Thành và bị ma uy của Diệp Thành trấn áp nên bọn họ đã quên mất phải mở kết giới hộ sơn và sát trận hư thiên.
Vù! Vù! Vù!
Trời đất rúng động, từ tứ phương tám hướng của Huyết Linh thế gia đều có trụ sáng ngút trời, ngưng tụ thành kết giới hộ tông mạnh mẽ.
Cùng lúc này, chín sát trận hư thiên khổng lồ phục hồi nằm ngang giữa hư không, hàng trăm sát trận quy mô nhỏ đồn loạt phục hồi, cứ thế đẩy chân nguyên và linh lực dồi dào vào, mỗi một sát trận đều vang lên âm thanh chấn động.
Thế nhưng khi bọn họ chuẩn bị dùng sát trận đề kiểm soát Diệp Thành thì lại nhận ra bóng hình đẫm máu kia đã biến mất trong hư không.
Người…người đâu?
Tất cả mọi người đều thẫn thờ, giây phút trước hắn còn ở đây mà bây giờ đã biến mất không thấy tung tích.
Đột nhiên, cả thiên địa đều vì sự biến mất của Diệp Thành mà trở nên u tịch như chết chóc, tất cả mọi người đều run rẩy. Mặc dù đạo ma ảnh kia đã biến mất nhưng nguy cơ tiềm tàng kia vẫn khiến bọn họ phải kinh sợ.
A…!
Không biết mất bao lâu, thiên địa im ắng mới bị một giọng nói thảm thiết phá vỡ.
Nếu nhìn về phía xa thì có thể thấy đó là một trưởng lão đang cầm cự sát trận hư thiên, đây là tu sĩ ở cảnh giới Không Minh thực thụ, lão ta bị người ta trảm rơi đầu chỉ bằng một kiếm.
Sao…sao có thể?
Nhìn hư không đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều trố ra, đồng tử của bọn họ thu lại chỉ bằng đầu mũi kim vì bóng hình đẫm máu kia đột nhiên xuất hiện ở đó giống như một vị Vương sắp sát phạt Huyết Linh thế gia.
Hắn…hắn có thể ngó lơ cả kết giới hộ sơn sao?
Tất cả đều thẫn thờ run rẩy lùi về sau, không ai biết Diệp Thành vào đây bằng cách nào.
Có điều sao bọn họ có thể biết Diệp Thành không hề ngó lơ kết giới hộ sơn mà trước khi Huyết Linh thế gia mở kết giới hộ sơn thì hắn đã thi triển thần thông nghịch thiên Thúc Địa Thành Thốn tiến vào trong Huyết Linh thế gia rồi.
A…A…!
Tiếng gào thét thảm thiết vang lên, Huyết Linh thế gia từ kinh hãi bị lôi lại thực tại.
Ma thần bắt đầu tàn sát, tay cầm sát kiếm nhuốm máu, mỗi nơi hắn đi qua đều có bóng người bị trảm diệt, cho dù là cảnh giới Linh Hư hay cảnh giới Không Minh thì không ai có thể ngăn nổi đòn công kích từ hắn.
Ngắm chuẩn hắn, giết hắn cho ta!
Một lão già mặc áo bào tím đang điều khiển sát trận hư thiên gằn giọng rút ra sát kiếm chỉ về phía Diệp Thành.
Thế nhưng giây phút sau đó, một bóng ma đã tới trước mặt lão ta, chỉ bằng một sát kiếm lão ta đã đầu lìa khỏi cổ.
Đó là Diệp Thành, lại là Thúc Địa Thành Thốn, dù cách cả nghìn trượng nhưng hắn đã có thể sát phạt tới trong chốc lát, lão già này không kịp trở tay, đến cả thời gian phản ứng cũng không có. Đường đường ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà lại bị trảm diệt chóng vánh như vậy.
Huyết Linh thế gia ngơ ngác nhìn nhau, một chiêu tuyệt sát tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên từ chính diện, hắn là vị Hoàng cái thế sao?
Phụt! Phụt!
Người của Huyết Linh thế gia lần lượt hoá thành huyết vụ, bóng hình đó như ma thần, cũng giống như u linh, hành tung bất định, mỗi lần xuất hiện đều có vô số bóng hình chìm trong biển máu.
Mặc dù Diệp Thành ở trạng thái ma đạo nhưng hắn vẫn rất tỉnh táo, hắn biết cái gì mới có thể uy hiếp đến mình, đó là sát trận hư thiên kia.
Cho nên những kẻ mà hắn giết đều là những kẻ có liên quan đến sát trận này.
A…A…!
Tiếng gào thét vang lên, những tu sĩ xung quanh sát trận hư thiên đều bị trảm diệt liên tiếp.
Rầm! Rầm!
Từng sát trận hư thiên bị đánh tan dưới ma chưởng của hắn.
Giết! Giết cho ta!
Huyết Linh lão tổ gằn giọng chấn động cả bầu trời và mặt đất.
Đây là đâu, đây là Huyết Linh thế gia, là nơi mà đến cả Thị Huyết Điện cũng không dám đụng vào, kẻ mạnh vô số, phòng bị nghiêm ngặt thế nhưng lại bị một tên làm khuấy đảo. Mặc dù ông ta sợ hãi nhưng cũng rất phẫn nộ.
Giết!
Sau mệnh lệnh của Huyết Linh lão tổ, Huyết Linh thế gia vốn dĩ sợ hãi tạm thời giữ vững trận cước, từng bóng người sát phạt vào hư không.
Diệp Thành lập tức vung kiếm, những kẻ mạnh vừa xông lên đều bị nhát kiếm đó của hắn dẹp sạch. Máu tươi của bọn họ bị kiếm Xích Tiêu hút cạn, cơ thể của bọn họ bị biển ma sát thôn tính, đến cả thân xác cũng không còn tồn tại.
Giết!
Cho dù là vậy thì kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia cũng vẫn liên tục sát phạt tới, có kiếm hồng, có dao mang, có chưởng ấn, chưởng ảnh, trận đồ, có binh khí rợp trời muốn thôn tính Diệp Thành.
Bang! Keng!
Tiếp đó là một loạt âm thanh chói tai vang lên, đòn công kích của bọn họ như đánh vào sắt đá kiên cố.
Phụt!
Huyết vụ sục sôi, bóng người rợp trời bị trảm liên miên.
Lại nhìn sang Diệp Thành, toàn thân hắn có lớp áo giáp màu đỏ máu, đó là Tiên Thiên Canh Khí Khải Giáp, không, nói chính xác hơn là Tiên Thiên Canh Khí Khải Giáp của ma vì nó được ngưng tụ từ khí ma sát và Tiên Thiên Canh Khí.
Dưới chân Diệp Thành hiện lên một trận đồ bát quái màu đỏ máu rộng cả trăm trượng chỉ cần là người đi qua đây cho dù về tốc độ, sức mạnh hay tinh nguyên thì đều bị kiểm soát vô điều kiện.
Kim…kim cang bất hoạt sao?
Kẻ mạnh của Huyết Linh thế gia kinh ngạc, với đòn tấn công của bao nhiêu người như vậy mà không thể phá đi phòng ngự của Diệp Thành.
Giết cho ta!
Huyết Linh lão tổ ở phía sau, ông ta lại lần nữa gào thét, vào thời khắc gia tộc đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, muốn sinh tồn thì chỉ có thể huyết chiến, thắng thì có thể coi là lưu truyền bất diệt, còn bại có nghĩa là cả gia tộc bị thôn tính. Ông ta điên cuồng, cho dù phải trả cái giá thế nào thì ông ta cũng phải diệt bằng được Diệp Thành.
Giết!
Từ tứ phương tám hướng có người xông lên che lấp cả bầu trời và mặt đất, thần thông cái thế liên tiếp được đánh ra.
Diệp Thành vẫn giữ thái độ lạnh băng, hắn không nói lời nào, chỉ giơ sát kiếm lên chỉ về một phương.
Vút! Vút! Vút!
Đột nhiên, từng đạo kiếm mang huyết sắc xuất hiện, số lượng nhiều đến mức khiến người ta phải rợn da đầu, đó là Vạn Kiếm Quy Tông, nói chính xác là Vạn Kiếm Quy Tông của ma, là đại thần thông quần công.
Phụt! Phụt! Phụt!
Huyết hoa rợp trời, người của Huyết Linh thế gia bị kiếm mang đâm xuyên, vô số người sát phạt vào hư thiên, vô số bóng người ngã xuống.
Chết đi!
Ở một hướng vang lên tiếng gào thét này, ba tu sĩ của Huyết Linh thế gia hợp lực làm lay động một thanh thần đao.
Đó là một thanh thần đao, là pháp khí ở cảnh giới Thiên của Huyết Linh thế gia, là thanh Huyết Linh Thần Đao vang danh Đại Sở, hung danh của nó không ai không biết đến, nó đã hút không biết bao nhiêu máu của các sinh linh, là hung khí cái thế.
Vù!
Thần đao rung lên, chém ra một đạo đao mang huyết sắc làm nứt lìa đất trời.
Rắc!
Lớp áo giáp Tiên Thiên Canh Khí Khải Giáp của ma mà Diệp Thành mặc lập tức nứt lìa, cơ thể hoá ma của hắn cũng hiện lên từng vết thương máu rất sâu, đến cả phần xương sống lưng cũng lộ ra.
Trong chốc lát, ba tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên lại lần nữa vung thần đao chém ra từng đạo đao mang huyết sắc, bên trên còn có từng luồng huyết khí, tất cả đều nặng tựa núi non, người của Huyết Linh thế gia lập tức bị chém thành mây khói.
Diệp Thành lập tức quay người, hắn không lùi mà tiến, nghịch thiên lên trời, tay hắn nắm chặt, thần thông trong lòng bàn tay diễn hoá, tay hắn với mười mấy bí thuật đồng thời được dung hợp với nhau, có âm dương càn khôn, bát hoang chưởng, hàng long chưởng…,những ma văn cổ xưa còn chưa xuất hiện thì hư không đã không thể trụ nổi với áp lực này mà bùng nổ.
Rầm!
Ma thần đánh ra, một chưởng đánh xuyên cả vạn cổ thanh thiên đối đầu với đao mang lăng thiên kia.