Vì vậy, thời gian bình tĩnh trên Vu Hoàng Tinh lại bắt đầu lại lần nữa, mỗi ngày chủ yếu là tu luyện chân nguyên, dung hợp Ma Thần chi cốt, chế tạo thế giới Tiên Ngục, chỉ có ba chuyện này. Luôn luôn, Tô Triệt cũng tiểu đoàn tụ với Thiên Âm, tâm sự, tản bộ cái gì đó.
Đương nhiên, đối với tu vi Nguyên Anh trước mắt mà nói, bình thản như thế vượt qua một hai chục năm, cũng không coi vào đâu. Dưới tình huống bình thường, rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh bế quan một lần, thoáng cái trôi qua mấy năm a.
Trong lúc này, Tô Triệt cũng thường xuyên nói chuyện phiếm với cái bóng của mình, kể một ít chuyện không hiểu thấu, ngoại nhân cơ hồ nghe không hiểu gì cả.
Trước mắt mà xem, Tô Triệt cơ bản còn có thể xác định, cái bóng này vô cùng thần kỳ, đối với chính mình hẳn không có nguy hại gì, thậm chí sẽ vào thời khắc mấu chốt cũng có thể hóa giải nguy cơ giúp mình.
Lần trước gặp hình chiếu của bốn đại Thiên Quân, chính là ví dụ tốt nhất.
Hiện nay, màu của cái bóng đen không thể đen hơn được nữa, sâu cũng không sâu hơn, nếu không có gì thay đổi, Tô Triệt cũng không phân biệt được nữa.
Thời điểm bình thường, người khác không quan tâm tới cái bóng của mình đen hay không, bóng dáng của mình đen như mực, đã sớm không bị ánh sáng chung quanh ảnh hưởng.
Càng buồn cười là, nhiều khi, động tác bản thân của Tô Triệt, bóng dáng không hợp, động tác không hòa hợp, cảm giác vô cùng quái dị.
Nói thí dụ như, thời điểm Tô Triệt đánh cờ và uống trà, nửa người trên rõ ràng làm ra các loại động tác, nhưng cái bóng trên mặt đất không nhúc nhích, ngây ra như phỗng, cũng không biết là ngủ, hay là lười biếng.
Trái lại, có đôi khi, Tô Triệt rõ ràng đang ở trạng thái bất động, bóng dáng trên mặt đất đang vò đầu bứt tai, làm đủ động tác, giống như rỗi rãnh không có chuyện gì làm. Thậm chí còn, nó thường xuyên ở trước mặt của Thiên Âm, làm ra một ít động tác quái dị, cực kỳ buồn cười, làm Thiên Âm cười mãi không dứt, Tô Triệt cũng vô cùng xấu hổ.
Rõ ràng khi thương thảo chuyện nghiêm túc với Thiên Âm, nó đột nhiên lăn qua lăn lại trên mặt đất, hơn nữa còn biến thành con chó nhỏ, nhếch cái chân sau lên, đi tiểu lên mu bàn chân của Tô Triệt
Tóm lại, cái bóng này vô cùng kỳ quái, mới bắt đầu còn làm Tô Triệt cảm thấy không thích ứng, nhưng mà, theo thời gian chuyển dời, tất cả không bình thường, chậm rãi đều chuyển biến thành thói quen cùng tiếp nhận.
Bởi vì, mặc kệ nó làm ra loại chuyện gì, trước mắt mà nói, Tô Triệt không có biện pháp làm gì nó.
Vẫn là câu nói kia, ngươi có thể làm gì cái bóng của mình?
Đảo mắt lại một năm qua đi, thời gian tuy bình thản, Tô Triệt lại chưa từng quên ước định của minh lập với cốc chủ Tuyệt Trần Cốc. Dù sao, bản thân mình đã phát lời thề tâm ma, quyết không có khả năng dễ dàng phá hủy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nhưng là, cân nhắc trong tinh không, rất có thể sẽ có đám người Linh Giới mai phục, Tô Triệt không có khả năng tự mình mạo hiểm, mang theo thủ hạ Luyện Hư trung kỳ Hằng Dịch từ trong Tiên Ngục triệu hoán ra ngoài.
Chuyện có quan hệ với cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, trên đại thể giảng thuật với hắn một lần, Tô Triệt hạ đạt chỉ lệnh:
- Hằng Dịch, đi tới Mạc Lam Tinh thay ta phó ước, đem nổi khổ tâm của ta nói rõ ràng cho cốc chủ Tuyệt Trần Cốc nghe. Nếu hắn nguyện ý tới Vu Hoàng Tinh gặp ta, như vậy, ngươi dẫn hắn tới đây.
- Chủ nhân xin yên tâm, thuộc hạ biết rõ mình đang làm chuyện gì.
Hằng Dịch đã có gần hai ngàn năm lịch duyệt, rất nhiều chuyện, căn bản không cần Tô Triệt dặn dò quá nhiều, trong lòng của hắn tự có chừng mực.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, cuối cùng dặn dò:
- Nhớ kỹ, an toàn là quan trọng nhất, nếu chuyến này đi không thành, vậy lập tức lui về đây, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác. Tóm lại, tuyệt đối không đáng vì chuyện này, mang tính mạng của mình góp vào.
- Tốt, thuộc hạ hiểu.
Hằng Dịch sau khi hành lễ, lập tức rời đi.
Khoảng cách Vu Hoàng Tinh cùng Mạc Lam Tinh, cũng chỉ là một tỷ dặm, nếu theo tốc độ phi hành của Hằng Dịch mà nói, không cần một phút đồng hồ có thể bay đến. Tô Triệt cho rằng, ven đường đi, mặc dù Hằng Dịch tao ngộ mười tên đồng cấp vây công, trong tinh không rộng lớn, hắn cũng có thể tránh né từ xa dễ dàng. Đương nhiên, nếu có hình chiếu của Thiên Quân, vậy thì khó mà nói trước.
Đợi không được ba ngày, Hằng Dịch bình an trở về.
- Chủ nhân, sau khi ta tới Mạc Lam Tinh, trưa hôm đó, ta tìm được cốc chủ Tuyệt Trần Cốc, những lời ngài bàn giao, ta đều nói với hắn.
Hằng Dịch tinh tế bẩm báo nói:
- Sau đó, cốc chủ Tuyệt Trần Cốc nói cho hắn thời gian hai ngày cân nhắc, ta cũng ở lại trên Mạc Lam Tinh hai ngày...
Nghe đến đó, đột nhiên Tô Triệt phất tay đánh gãy hắn:
- Ngươi trước đừng nói, để ta đoán. Ta nghĩ, hắn hẳn đồng ý!
- Chủ nhân liệu sự như thần!
Hằng Dịch cười nói:
- Hắn đúng là đồng ý, chủ động đến Vu Hoàng Tinh gặp mặt với chủ nhân, nhưng mà, đã có hai cái kiện.
- Đoán chừng hắn sẽ đưa ra điều kiện gì...
Tô Triệt gật gật đầu, ý bảo hắn nói tiếp.
- Điều kiện thứ nhất, hắn cho ta trở về, sau đó, trong một ngày nào đó trong một tháng tới, hắn sẽ tự đi tới Vu Hoàng Tinh.
Hằng Dịch từ từ nói ra.
- Thuộc hạ cho rằng, điều kiện này của hắn, nói trắng ra, là thiếu tín nhiệm với ta, không muốn cùng ta trở về, có lẽ đang lo lắng, ta đang đưa hắn vào trong một cạm bẫy.
- Đúng, tên kia rất cẩn thận, rất cẩn thận.
Tô Triệt nhàn nhạt gật đầu:
- Năm đó, ta cũng bằng vào một đống lý do thoái thác, mới có thể trấn trụ hắn.
Hằng Dịch nói tiếp:
- Điều kiện thứ hai là, hắn sẽ không tiến vào Vu Hoàng Tinh, cũng không tiến vào Khóa Tinh Đại Trận, hắn sẽ gặp chủ nhân ở bên ngoài đại trận. Rất hiển nhiên, hắn e ngại dũng sĩ Vu tộc trên Vu Hoàng Tinh.
- Đi bên ngoài gặp hắn?
Tô Triệt thì thào nói ra:
- Cái này với ta mà nói, là phong hiểm rất lớn.
Hằng Dịch không có lên tiếng, loại chuyện này cần chủ nhân tiến hành định đoạt, thân là thuộc hạ, hắn không đảm đương nổi trách nhiệm này.
Hơi trầm mặc một lát, Hằng Dịch lấy tinh đồ ra, đem vị trí Vu Hoàng Tinh phóng tới lớn nhất, sau đó chỉ vào một điểm nói ra:
- Ta cùng cốc chủ Tuyệt Trần Cốc thương nghị, trong một ngày đo trong tháng, hắn sẽ chờ ngài ở vị trí này.
- Biết rõ.
Tô Triệt yên lặng ghi nhớ vị trí kia, về phần có tiến hành gặp mặt cốc chủ Tuyệt Trần Cốc trong hư không hay không, còn phải cẩn thận suy nghĩ, mới có thể quyết định. Sau chuyện này, Tô Triệt lại hỏi:
- Lúc này ngươi thấy hắn, cảm giác thực lực của hắn như thế nào?
- Biểu hiện bề ngoài nhìn ra, chỉ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong.
Hằng Dịch đáp:
- Nếu như theo lời chủ nhân nói, hắn thu hồi toàn bộ hạt giống ma lực, vậy thì khó nói. Nhưng mà, thuộc hạ chỉ dựa vào trực giác để phán đoán, đoán chừng, ta không phải đối thủ của hắn.
Tô Triệt gật đầu, trực giác của tu tiên giả thường thường đều rất linh, nhất là Hằng Dịch tu sĩ Luyện Hư. Cho nên nói: