Chúng Tiên Đế quay đầu vừa nhìn, quả nhiên, những người khác đứng cùng mình đều là Tiên Đế đồng cảnh giới. Nhất Trọng Thiên chỉ cùng Nhất Trọng Thiên đợi ở một chỗ, ở đây chính vị trí tràng địa của Nhất Trọng Thiên.
Không sai, Tô Triệt đã sớm mở ra tám sân bãi, cũng chính là tám phòng đấu giá, sẽ áp dụng phương thức đấu giá công bằng, đem một ít đồ vật chính mình căn bản không dùng đến trong Tiên Tôn bảo khố bán cho những Tiên Đế này.
Thiên Phẩm tiên khí uy lực cường hãn, xác thực là thứ tốt, thế nhưng chính mình chỉ có một đầu hai tay, có thể sử dụng được bao nhiêu?
Cho dù là ba đầu sáu tay lưu lại hơn mười kiện uy năng mạnh nhất lấy làm dự trữ cũng là được. Đồng thời, còn phải chờ tới tấn cấp tu vi Tiên Đế, mới có thể khống chế được Thiên Phẩm tiên khí.
Huống chi, hiện tại đã có thể tự hành luyện chế Thiên Ý Chí Bảo, Tô Triệt thật đúng là chướng mắt những cái gọi là Thiên Phẩm pháp bảo này. Nhiều thứ không dùng đến như thế, chung quy không thể đặt ở trong thương khố tiếp tục bỏ phí thành sắt vụn đúng không. Do đó cho dù Tô Triệt đem Tiên Tôn bảo khố độc chiếm, kết quả là còn phải chạy đi Vân Tiên Vực bán đi từng kiện. Còn không bằng trực tiếp ở trong Tiên Tôn bảo khố đồng thời tổ chức mấy tràng đấu giá hội, mượn cớ thu hoạch cơ duyên, bắt bọn chúng đều bán đi, đổi thành bảo vật khác đối với mình hữu dụng hơn.
Kỳ thực, ở trong cảm nhận của Tô Triệt, toàn bộ vật ngoài thân đều không trọng yếu, hữu dụng nhất ngược lại là đồ vật có thể để chính mình rất nhanh đề thăng tu vi, tỷ như: số lượng càng nhiều Đế Nguyên Quả.
Nhất Trọng Thiên đến Bát Trọng Thiên, do đó chia làm tám phòng đấu giá. Tô Triệt cũng là vì những Tiên Đế cấp thấp kia suy nghĩ, tận khả năng sáng tạo cho bọn hắn một hoàn cảnh cạnh tranh công bình công chính. Nếu là hỗn cùng một chỗ, Tiên Đế nhãn hiệu lâu đời như Nghiễm Trọng ra giá, các Tiên Đế cấp thấp ai có thể tranh được với bọn họ đây.
Nhất Trọng Thiên hội trường đến Thất Trọng Thiên hội trường, Tô Triệt an bài bảy linh hồn nô bộc biến thành bộ dáng của mình chủ trì bán đấu giá. Chính mình thì đợi ở hội trường Bát Trọng Thiên bên này.
Bên trong mỗi hội trường, đồng thời bán đấu giá một kiện bảo vật, đây là vì duy trì trật tự tốt đẹp. Đám Tiên Đế còn không đến mức chỉ vì một kiện bảo vật mà mê muội đầu óc, làm ra cử chỉ không thể khống chế được.
- Hình thức bán đấu giá?
Trong tám hội trường, đồng thời vang lên tiếng nói của Tô Triệt:
- Lấy hình thức bán đấu giá đến cạnh tranh bảo vật, chư vị Tiên Đế cũng sẽ không bị tổn thương hòa khí. Đồng thời số lượng bảo vật trong Tiên Tôn bảo khố tuyệt đối có đủ, tin tưởng mỗi vị đều có thể có điều thu hoạch.
Bán đấu giá bảo vật?
Các Tiên Đế không khỏi nghi hoặc, bên trong Tiên Tôn bảo khố kém cỏi nhất cũng đều là Thiên Phẩm tiên khí, bảo vật như vậy chỉ bằng tiên tinh là có thể mua được sao? Nếu không cần tiên tinh, mọi người sẽ dùng loại tiền tệ nào để trả giá?
Tô Triệt sớm dự đoán được, bọn họ sẽ sinh ra loại nghi hoặc này, đó là chủ động giảng giải:
- Phương thức đấu giá có hai loại, thứ nhất là bảo vật có cùng giá trị. Có thể là một kiện, cũng có thể là nhiều kiện, thậm chí có thể là hàng loạt các vật phẩm khác nhau tổ hợp làm một để đấu giá...
Nói đến đây, Tô Triệt cố ý dừng lại một chút, cho bọn hắn cơ hội đưa ra nghi vấn.
Quả nhiên, trong mỗi sân bãi, đều có một vị Tiên Đế giương giọng hỏi:
- Dùng đại lượng vật phẩm để cạnh giá, khẳng định sẽ khá hỗn loạn, làm sao bình định đối với giá trị của chúng đây?
Tô Triệt trả lời:
- Bình định giá trị do ta đến quyết định, ta cho rằng vị Tiên Đế nào đưa ra các loại vật phẩm có tổng giá trị cao nhất, hoặc là hữu dụng nhất, như vậy vị Tiên Đế đó sẽ là người cạnh giá thắng lợi...
Tô Triệt không ngại phiền phức giải thích một phen, ý tứ đại khái chính là: muốn đấu giá được một kiện bảo vật nào đó, các Tiên Đế có thể đem toàn bộ đồ vật bản thân cho là có giá trị đều lấy ra cả.
Thậm chí cũng có thể trực tiếp đem không gian tùy thân của chính mình phơi bày ra: đây là toàn bộ tài sản của bản thân, đồ vật loạn thất bát tao gì cũng có, ta muốn dùng chúng đổi lấy một kiện Thiên Phẩm tiên khí.
Sau đó, Tô Triệt tự mình đến phán đoán, đối với vị Tiên Đế nào bày ra toàn bộ tài sản cảm thấy hứng thú, sau đó, sẽ phán định vị Tiên Đế này là người thắng lợi, một tay giao tiền, một tay giao hàng.
Nói trắng ra, Tô Triệt dự định chính là lợi dụng bảo vật chính mình không dùng đến trong Tiên Tôn bảo khố đem tài phú trên người những Tiên Đế này cướp đoạt không còn.
Hơn tám trăm vị Tiên Đế, tất cả tài phú đều tụ tập ở trên tay của mình, đó là kinh người cỡ nào?
Cho dù đại bộ phận đồ vật, đối với Tô Triệt mà nói không dùng được, cũng có thể dùng để phong phú thế giới Tiên Ngục, tạo phúc cho chúng sinh Tiên Ngục. Vả lại chung quy so với những Thiên Phẩm tiên khí ai cũng đều không dùng đến ở trong tay tốt hơn nhiều lắm.
- Nếu như, vị Tiên Đế nào đó tiêu hết tất cả tài sản mua một kiện bảo vật rồi, lại đối với một kiên bảo vật khác sản sinh hứng thú, thế nhưng trên tay không có tiền thì làm sao bây giờ?
- Không sao cả, còn có thể lấy tiên nguyên pháp lực làm tiền, tiếp tục cạnh giá.
- Đem tấm vé vào cửa lúc tiến đến, định giá làm "Một nguyên pháp lực", vị Tiên Đế nào nếu báo ra một trăm nguyên pháp lực làm giá cả, nhất định phải ngưng lại ở trong bảo khố liên tục tu luyện, thẳng đến đem một trăm nguyên pháp lực thanh toán đủ số, mới có thể rời khỏi.
Chúng Tiên Đế tất cả đều nghe hiểu được, cái gọi là một nguyên pháp lực cũng chính là cửu thành pháp lực tiên nguyên trong cơ thể của mình quán thâu đến trong một mai Thiên Tinh. Mai Thiên Tinh chính là một đơn vị tiền tệ.
Giả như, vị Tiên Đế nào đó vì cạnh phách một kiện bảo vật, báo ra một vạn nguyên pháp lực làm giá cả, vậy thì phải đợi ở chỗ này liên tục tu luyện ba ngàn năm, để tu luyện ra tiên nguyên pháp lực tất cả đều cống hiến cho Tô Triệt, mới coi như thanh toán được tiền hàng.
- Một chiêu này quá ngoan độc!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục nói thầm:
- Để bọn họ ở lại trong Tiên Tôn bảo khố càng không ngừng chế tạo Đế Nguyên Quả cho ngươi, quả thực chính là tạm thời nuôi mấy con bò sữa a!
- Bò sữa cấp Tiên Đế.
Tô Triệt trong lòng bổ sung.
Ăn là cây cỏ, tiết ra là sữa, không phải bò sữa thì là cái gì?
Tô Triệt lão Hắc lão Hắc ở chỗ này đắc chí, đồng dạng tám phòng đấu giá toàn bộ Tiên Đế cũng đều âm thầm mừng rỡ, cho rằng loại phương thức thanh toán thứ hai phi thường có lợi, tiêu hao chỉ là tiên tinh và thời gian mà thôi.
Lợi dụng tiên tinh bổ sung tổn hao, chuyển hóa tiên nguyên, đây là một phương thức tu luyện cơ bản.
Tiên tinh thì tính là cái gì, thời gian lại tính là cái gì, vị Tiên Đế nào cũng là mấy triệu năm vài tỷ năm, thậm chí là trăm tỷ năm tuổi tùy tiện một lần bế quan, mấy nghìn năm cũng đều trôi qua.