Tiên Nghịch

Chương 1004: Lực lượng chưởng tôn



Thiên Vận Tử áo xám mặt không chút huyết sắc nhưng trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng dữ tợn. Hắn có thần trí độc lập, biết được nếu hôm nay không liều mạng sợ sẽ hình thần câu diệt trong thần thông này! Liều mạng! Thiên Vận Tử áo xám rống to một tiếng, hai tay bấm pháp quyết toàn bộ điểm trên thần thông. Lập tức trong cơ thể hắn xuất hiện những tiếng "phanh phanh", hai mắt hắn đỏ bừng, phía trên Thiên Linh xuất hiện một mảnh đỏ thẫm. Từ trong đó bay ra một thanh huyết kiếm đỏ thẫm, huyết kiếm này chính là căn bản của tất cả khí Sát Lục hắn tu được trong đời, càng là căn nguyên của hết thảy Sát Lục. Huyết kiếm này vừa xuất hiện, thiên địa tức thì chìm trong vô tận khí Sát Lục. Theo hai tay Thiên Vận Tử áo xám chỉ về phía trước, huyết kiếm kia lập tức lao ra như sấm đánh.
 
Thiên Vận Tử áo vàng đồng dạng rống giận, hai tay duỗi ra trong chớp mắt hóa thành một đạo sao băng nhảy vào không trung. Chỉ nháy mắt, cả đầu hắn hóa thành khô sam, hai tay biến hóa thành ngón trỏ, ngón giữa, hai chân trở thành ngón áp út, ngón út thân thể trở thành lòng bàn tay. Không ngờ hóa thành một bàn tay vô cùng khổng lồ. Bàn tay này giống như Thiên Vận chỉ, nhưng lại càng thêm khổng lồ mà ẩn chứa lực lượng toàn thân Thiên Vận Tử áo vàng. Bàn tay này phát ra những tiếng ầm ầm thẳng đến mặt trời, bàn tay to mở ra hung hăng chộp một cái! Còn có Thiên Vận Tử áo tím kia, giờ phút này hắn lau máu tươi ở khóe miệng, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng thân hình xông tới. Quỷ dị chính là phía sau người này không ngờ xuất hiện ngàn, vạn hư ảnh. Những hư ảnh này phảng phất như người này vì tốc độ quá nhanh mà tạo thành tàn ảnh.
 
Nhưng mỗi một tàn ảnh này đều có sự khác biệt. Theo người áo tím không ngừng tới gần mặt trời, đám tàn ảnh này nhanh chóng từng cái dung nhập vào cơ thể hắn. Mỗi một lần dung nhập một cái, khí tức áo tím hùng mạnh một phần. Theo sự dung nhập không ngừng, khí thế áo lam lên đến cực điểm! Ba người bọn họ dĩ nhiên liều mạng như vậy, đã tới trình độ như thú bị vây. Nếu không phá vỡ thần thông làm cho bọn họ hồn phi phách tán, bọn họ không có bất kỳ cơ hội sống sót!
 
Vầng mặt trời dưới sự công kích của Hư Không Tử và hai phân thân của Thiên Vận Tử dần dần lộ ra một thân hình bên trong. Thân hình đó đúng là Vương Lâm. Vương Lâm chính là vầng mặt trời kia, từng luồng kim quang từ trong cơ thể hắn tỏa ra!
 
Biển rộng phía dưới dưới từng đợt sóng gợn ánh sáng lộ ra bộ dáng vùng đất Yêu Linh. Phảng phất hết thảy trước mắt là chân thật và hư ảo xen lẫn.
 
Vương Lâm lạnh lùng nhìn ba người điên cuồng tiến đến. Hắn nâng tay phải vung về phía trước, miệng bình tĩnh nói một câu.
 
- Tàn Dạ!
 
Khoảnh khắc hai chữ "Tàn Dạ" từ trong miệng Vương Lâm truyền ra, thiên địa lập tức nổ vang một tiếng "ầm". Mặt trời hoàn toàn trồi lên khỏi mặt biển thẳng hướng bầu trời. Một cỗ lực lượng xé rách đêm tối, không chút giữ lại điên cuồng bùng nổ, hóa thành vô tận ánh mặt trời vạn trượng quét ngang bốn phía.
 
Sơ chi quy tắc kia lại theo đó mà động, tràn ngập thiên địa!
 
Hải nhật sinh Tàn Dạ!
 
Thiên Vận Tử áo tím đang nhanh chóng tới gần sau khi dung hợp ngàn vạn tàn ảnh. Khoảnh khắc hắn tới gần chính diện đánh vào thì Tàn Dạ bùng nổ uy lực. Ánh mặt trời vô tận, nhiệt độ cực nóng trùng kích hết thảy, mọi vật ngăn cản ở phía trước đều giống như đêm tối bị xé rách. Không có ngoại lệ!
 
Thân thể Thiên Vận Tử áo tím truyền đến từng cơn đau nhức không thể tưởng tượng được. Trong hàng loạt tiếng "ầm ầm", Hai tay hắn ngay lập tức hóa thành sương máu tiêu tan. Ngay sau đó hai chân cùng với hơn nửa thân hình gần như khoảnh khắc ầm ầm sụp đổ!
 
Theo thân thể hắn sụp đổ, từ trong cơ thể chạy ra vô số tàn ảnh. Những tàn ảnh này vẫn rít gào đánh về phía Vương Lâm trong vầng mặt trời. Nhưng ngay lập tức chúng bị từng ánh mặt trời hòa tàn như bông tuyết, tan thành mây khói!
 
Thân hình Thiên Vận Tử áo vàng biến thành một bàn tay thật lớn "ầm ầm" vọt tới. Ánh mặt trời như không thể xuyên thấu qua hắn, không ngờ hắn chộp thẳng tới mặt trời. Vẻ mặt Vương Lâm bình tĩnh như trước không chút biến hóa. Khóe miệng hắn mang theo một tia cười lạnh, mặc cho bàn tay như che trời kia chộp lên vầng mặt trời biến hóa ra bên ngoài thân thể của hắn.
 
Nhưng ngay khoảnh khắc bàn tay này chộp vào mặt trời, cũng ngay lập tức có tiếng kêu thảm thiết từ trong bàn tay truyền ra. Ngọn lửa mặt trời mới mọc có thể thiêu đốt tất cả vật chất trong thiên địa, giờ khắc này quét ngang bàn tay, tràn ngập khắp mọi vị trí. Bàn tay kia lập tức run rẩy, chỉ chốc lát liền "ầm" một tiếng hóa trở lại thành Thiên Vận Tử áo vàng!
 
Bộ dáng Thiên Vận Tử áo vàng giống như là cả người ôm lấy mặt trời, nhưng chỉ vài giây thân hình Thiên Vận Tử áo vàng liền "ầm ầm" hóa thành biển lửa, chỉ còn lại hài cốt.
 
Thiên Vận Tử áo xám liều mạng thi triển ra huyết kiếm đỏ thẫm giờ phút này bỗng tấn công tới gần, phá tan tất cả ánh mặt trời tỏa ra, thẳng đến mặt trời. Trong nháy mắt liền trực tiếp đâm lên mặt trời.
 
Trong nháy mắt này, khí Sát Lục điên cuồng lao ra từ trong huyết kiếm va chạm với nhiệt độ cực nóng trong mặt trời và ánh mặt trời vô tận. Thiên Vận Tử áo xám lại hét lớn một tiếng, mắt phải hắn không ngờ "phanh" một tiếng, sụp đổ.
 
Khoảnh khắc mắt phải Thiên Vận Tử áo xám sụp đổ, lực lượng huyết kiếm bạo tăng mấy lần, chỉ một lần xông tới bức lui toàn bộ ngọn lửa ở trên. Thậm chí ngay cả ánh mặt trời cũng giống như bị chấn nát. Huyết kiếm kia trùng kích lập tức phá hơn phân nửa mặt trời, khoảng cách với Vương Lâm không đến một trượng!
 
Thiên Vận Tử áo xám rống giận, mắt trái còn lại cũng ầm một tiếng nổ tung. Máu tươi từ hai mắt bị thương chảy xuống đổi lấy lực lượng càng cường đại. Huyết kiếm kia lại ầm ầm lao ra, lúc này không ngờ trực tiếp xuyên qua mặt trời thẳng đến Vương Lâm.
 
Một kích liều mạng của Thiên Vận Tử áo xám khiến cho đêm tối bị xé rách không ngờ có xu thế ngưng tụ lại, vờn quanh bốn phía dường như chuẩn bị nuốt ngược lại mặt trời.
 
Huyết kiếm này mang theo những tiếng ầm ầm xông thẳng vào trong mặt trời, trực tiếp muốn xuyên qua ngực Vương Lâm. Nhưng trước khoảnh khắc xuyên qua, huyết kiếm bị Vương Lâm mạnh mẽ đè lại. Thân hình hắn "đặng đặng đặng" lui về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu tươi, mạnh ngẩng đầu lộ ra vẻ dữ tợn.
 
- Lão già kia. Năm xưa ngươi hại ta tu luyện khí Sát Lục khiến ta suýt bỏ mạng. Hôm nay ta khiến cho ngươi chết!
 
Theo một tiếng rống to của Vương Lâm, vầng mặt trời bên ngoài thân thể hắn không ngờ tự bạo ra, lấy Vương Lâm làm trung tâm điên cuồng quét ngang bốn phía.
 
Đây là mặt trời tự bạo, uy lực ẩn chứa bên trong không thể tưởng tượng. Chỉ thấy những chấn động "ầm ầm", bầu trời phảng phất như bị rạch ra những vết nứt, cuốn bay!
 
Nước biển ở mặt đất lại gào thét dựng lên, mặt đất hoàn toàn sụp đổ. Toàn bộ sức mạnh của thiên địa trong khi mặt trời tự bạo đã đạt tới một trình độ khủng bố.
 
Thiên Vận Tử đứng mũi chịu sào, chỉ kịp hai tay bấm pháp quyết đặt trước người giống như trẻ con co rút lại một chỗ, rồi lập tức bị lực lượng điên cuồng này cuốn vào!
 
- Ầm! Ầm!
 
Đêm tối còn sót lại lúc trước vừa ngưng tụ được một chút lập tức sụp đổ. Trời và đất trong khoảnh khắc này hoàn toàn trở thành hỗn độn, hoàn toàn sụp đổ cùng mặt trời.
 
Chỉ trong giây lát, trong thiên địa tan thành mây khói. Biển rộng biến mất, mặt trời biến mất, ngay cả bầu trời vỡ vụn cũng toàn bộ biến mất. Hiện ra trước mắt vẫn là vùng đất Yêu Linh!
 
Giống như hết thảy vừa rồi đều là một hồi ảo thuật. Bầu trời giờ phút này vẫn là một mảnh đỏ thẫm, biển lửa tràn ngập. Tiếng Chu Tước bay nhanh từ trong biển lửa lộ ra, càng ngày càng gần!
 
Chỉ có điều từng ánh mắt khiếp sợ của mọi người trên mặt đất cũng đủ thuyết minh hết thảy vừa rồi là chân thật.
 
Thiên Vận Tử áo xám cả người không ngừng tiêu tán, cuối cùng chỉ còn một chút tàn niệm chợt lóe về trong cơ thể bản tôn Thiên Vận Tử!
 
Một thức Tàn Dạ liên tục giết ba người!
 
Ba người này tuyệt không phải là hạng người tầm thường mà là Hư Không Tử và hai phân thân của Thiên Vận Tử. Cho dù là Thiên Vận Tử áo xám kia cũng đã trọng thương chỉ còn tàn niệm!
 
Thân hình Lăng Thiên Hậu run rẩy. Lúc trước hắn chỉ hơi kiêng kị Vương Lâm. Cho dù là chưởng ấn khổng lồ kia cũng chỉ làm hắn hơi sợ hãi, nhưng xa xa không bằng hiện tại. Hắn không thể tưởng được thần thông này của Vương Lâm lại có thể mạnh mẽ đến trình độ này!
 
- Tu… tu vi của hắn rốt cục là gì? Loại thần thông này chưa bao giờ nghe qua!
 
Sắc mặt Thiên Vận Tử tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi. Thân hình hắn lui ra sau mấy bước mới đứng vững, mạnh ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Ba phân thân của hắn bị giết hai, ngay cả áo xám cũng chỉ còn tàn niệm. Điều này với hắn mà nói là đả kích hiếm thấy trong vô số năm qua, lại khiến cho hắn đã bị thương.
 
Nhưng thương tích của thân thể và nguyên thần đối với sự tính toán của Thiên Vận Tử cũng bé nhỏ không đáng kể. Thiên Vận Tử này đã liên tiếp sai mấy lần trên người Vương Lâm, tin tưởng bị đả kích nghiêm trọng. Thân thể hắn không ngờ hơi hơi run rẩy không người nào phát hiện.
 
Hắn run rẩy, chính bởi vì thần thông kia.
 
Thần thông này, Thiên Vận Tử liếc mắt một cái liền nhìn ra, là bắt đầu của hết thảy mọi quy tắc trong thiên địa – Sơ chi quy tắc. Loại quy tắc này không phải là tu sĩ có thể nắm giữ. Uy lực của nó khổng lồ đến không thể tưởng tượng!
 
- Liên tiếp hủy ta ba cái phân thân. Vương Lâm, cuộc đời này lão phu tính sai một chuyện, chính là năm xưa thu ngươi làm đồ đệ cho ngươi cơ hội rời khỏi Chu Tước tinh!
 
Thiên Vận Tử gần như nghiến răng nghiến lợi, hít sâu một hơi mới mạnh mẽ áp chế được tâm thần rung động, cố gắng khiến chính mình bình tĩnh trở lại.
 
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.