Thuyền Vượt Gió Mưa

Chương 12



12

“Có về hay không là quyền của em, mục đích anh đến đây để tìm em, chứ anh đâu có hứa sẽ thực hiện cho anh ta.”

Anh ta tỏ ra bình tĩnh, nhưng đôi chân dài đang lắc lư kia đã bán đứng anh ta.

Quả là trong lòng anh ta không thờ ơ như vẻ bề ngoài.

Anh ta có bí mật muốn giấu tôi.

“A Kiêu, tôi định không quay về.”

Tôi đá một hòn sỏi ra xa, nhìn nó “lõm tõm” lăn xuống hồ.

“Tôi không muốn làm con diều trong tay bất kì ai nữa, cảm giác mất tự do thực sự rất tồi tệ.”

“Đúng là dì Sầm cũng hơi cứng rắn…” Cố Kiêu oải giọng đồng tình.

“Chú Thẩm mất sớm, mấy năm trước anh trai A Châu lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bà là phụ nữ yếu đuối, một mình gánh vác công ty quả không dễ dàng…”

Tôi bỗng phá lên cười.

“Không, bà ta vốn không phải người phụ nữ yếu đuối, bà ta có mánh khóe thâm hiểm, để đạt mục đích có thể sẵn sàng hại cả m.ạng người.”

Tôi nghiến răng ken két.

Cố Kiêu giật mình, chống vào tảng đá đứng dậy:

“Tiểu Du, mấy năm qua Diệp Sầm đã làm gì em?”

Anh ta đứng thẳng tắp, cả người căng lên như dây đàn: “Tôi muốn nghe lời nói thật.”

“Bà ta làm nhiều chuyện lắm, phải bắt đầu từ đâu mới được?”

Tôi cúi đầu suy nghĩ một lúc, “Nếu anh không thấy phiền thì bắt đầu từ cha tôi đi.”

“Cha tôi có chút tật xấu, lúc bị bệnh không chịu gặp bác sĩ mà muốn chịu chết, ai khuyên cũng vô dụng, nên đến lúc phát hiện ra suy thận thì cũng tới giai đoạn phải ghép thận rồi.”

“Nhưng cha tôi lại may mắn, chỉ mấy ngày đã tìm được nguồn thận phù hợp.”

“Lúc đó Diệp Sầm ép tôi và Thẩm Diệp Châu phải chia tay, tôi cũng biết anh ta bị nhốt, nhưng vì trong nhà xảy ra chuyện nên không để ý…”

“Khi ấy, chi phí phẫu thuật của cha tôi còn thiếu một chút, nhưng có thể vay mượn người thân bạn bè, không phải là vấn đề lớn. Cân nhắc đến chi phí chu cấp sau này, mẹ con tôi quyết định bán nhà.”

“Có người sẵn sàng mua nhà và trả cọc trước 30% sau khi biết hoàn cảnh gia đình tôi, nhưng đến trước ngày phẫu thuật lại đôt ngột đổi ý.”

“Hôm phẫu thuật, bác sĩ phẫu thuật chính biến đâu mất, y tá nói ông ta nhất thời phải nhận ca phẫu thuật khác, lực bất tòng tâm.”

“Chuyện này xảy ra quá trùng hợp, lúc ấy tôi không nghĩ nhiều như vậy, vội vàng chạy tới phòng viện trưởng tranh luận, lại thấy Diệp Sầm ở đó.”

“Bấy giờ tôi mới biết, tất cả những chuyện xảy ra đều do bà ta giở trò.”

“Bà ta không phủ nhận, còn bảo nếu tôi vẫn tiếp tục lựa chọn tình yêu thì Bắc thành này sẽ không chứa người nhà tôi.”

“Nhưng khi ấy tôi còn quá trẻ, chỉ nghĩ giàu có thì có gì to tát chứ, có phải có tiền thì muốn làm gì cũng được đâu.”

“Tôi xin chuyển viện cho cha, tôi chạy vạy khắp các bệnh viện, nhưng lại thật sự bị vả mặt.”

“Thời gian quá gấp, hơn nữa không thể sắp xếp một cuộc phẫu thuật trong thời gian ngắn như vậy được, ngay cả căn nhà tôi cũng không ai hỏi thăm.”

“Sau đợt trì hoãn đó, bệnh tình của cha tôi chuyển biến đột ngột, xuất hiện cả triệu chứng nhiễm trùng tiết niệu.”

“A Kiêu, anh có thể hiểu nổi cảm giác tuyệt vọng đó không, sinh tử bị người ta nắm giữ, cho dù giương nanh múa vuốt thế nào cũng không xoay vần nổi sóng gió…”

“Chuyện sau này thì anh biết cả rồi đấy, tôi lấy 200 vạn của Diệp Sầm rồi đề nghị chia tay A Châu.”

“Tuy là Diệp Sầm sắp xếp bác sĩ giỏi nhất phẫu thuật cho cha tôi, nhưng cha tôi phản ứng quá mạnh sau phẫu thuật, thế rồi bắt đầu chặng đường dài chạy thận…”

“Nhà cửa rỗng tuếch, cha không muốn cả đời sau này mẹ con tôi phải lấp chiếc hố sâu không đáy này của ông, cuối cùng quyết định tự v.ẫ.n…”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.