Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 887



Chương 921

Người đàn ông trả lời trung thực: “Anh †a gửi công việc của chúng tôi vào trong nhóm, đưa ra hai mươi vạn, hi vọng có người trong chúng tôi đi…”

Anh ta len lén liếc Bạch Dương một chút, sau đó vội vàng cúi đầu xuống, không dám nói hai chữ kia ra khỏi miệng, đành phải uyển chuyển nói: “Đi bắt nạt một người phụ nữ, đồng thời chụp ảnh và quay video lại, sau đó gửi ảnh và video cho anh ta là được, lúc đó trong nhóm chúng tôi có rất nhiều người tranh nhau nhiệm vụ này, cuối cùng bị tôi cướp được.”

Tóm lại, lúc đó cướp được, anh ta vui mừng biết bao nhiêu, bây giờ lại hối hận bấy nhiêu.

Anh ta hận không thể tát cho mình hai cái, sao khi đó tay mình lại nhanh như thế làm gì chứ!

“Còn ảnh chụp và video? Anh quay chụp cả rồi sao?” Sắc mặt Bạch Dương thay đổi, bỗng nhiên trong lòng bàn tay siết chặt lại.

Không khí xung quanh người Phó Kình Hiên cũng trầm xuống, mang theo sát ý hướng về phía người đàn ông kia.

Người đàn ông kia lập tức sợ run cả người, vội vàng giải thích: “Chưa hề chưa hề, tôi chưa quay chụp, đêm hôm đó lúc tôi đi đến địa điểm, trên đường lại gặp phải nữ khách hàng từng bị tôi giở trò. Cho nên đã bị nữ khách hàng đó đưa người đến đánh cho một trận, sau đó vứt xuống vùng ngoại thành, còn cầm toàn bộ mấy thứ như điện thoại di động của tôi đi hết. Tôi ở vùng ngoại thành một đêm, mãi đến lúc trời sắp sáng mới gặp được một người có lòng hảo †âm đưa tôi vào trong thành phố, sau đó tôi mới đi đến hội sở, lúc vừa chạy đến, cô đã được người ta…”

Câu nói tiếp theo, anh ta không nói, nhưng ý gì thì tất cả mọi người đều hiểu.

Bạch Dương nghiêng mặt thoáng nhìn Phó Kình Hiên một cách lạnh lùng.

Phó Kình Hiên tự biết đuối lý nên dời ánh mắt.

Bạch Dương cũng không định níu lấy anh không tha, rất nhanh sau đó đã dời ánh mắt đến chỗ người đàn ông: ‘Làm sao tôi biết được những gì anh nói có thật hay không?”

“Cô có thể đi điều tra, chỗ mà tôi bị nữ khách hàng đó đưa đi có camera giám sát, cả biển số xe của người tốt bụng kia tôi cũng nhớ kỹ, tôi có thể nói với mấy người, mấy người tìm đến người tốt bụng kia, có thể tra xem lịch sử hành trình của bọn họ là biết lời tôi nói có phải sự thật hay không.” Người đàn ông vội vàng trả lời, sợ cô không tin.

Thật ra Bạch Dương đã tin, vẻ mặt cũng không căng thẳng như vừa nãy.

Bởi vì người đàn ông này chưa quay video hay chụp hình cô, cho nên đương nhiên cô sẽ không lo rằng hình của mình sẽ bị tung ra ngoài.

Nhắc đến đó, cô còn phải cảm ơn nữ khách hàng kia. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Vậy sau đó ở phòng tôi, anh có làm gì †ôi hay không?” Bạch Dương cắn môi, đây là điều mà lúc này cô lo lắng nhất.

“Không có, không có!” Người đàn ông lắc đầu như lắc trống: “Chắc chắn không có, tôi thề! Tôi ở ngoại thành lạnh cóng cả đêm, đã lạnh đến mệt lả, không làm gì được nữa rồi. Sau khi đi vào phòng cô, không lâu sau tôi đã ngủ thiếp đi, sao có thể làm gì cô được chứ. Sau khi tôi tỉnh lại thì cô đã không còn ở đây, mà tôi lại không có điện thoại, không chụp được hình của cô, không thể giao nộp được. Tôi sợ hai mươi vạn kia sẽ bị lấy lại cho nên sau khi tỉnh lại đã trực tiếp từ chức rồi rời khỏi Hải thị”

Anh ta vốn cho rằng mình rời khỏi Hải thị là đã có thể kê cao gối không lo gì nữa.

Nhưng không ngờ vẫn bị bắt, có điều là không phải người đề ra nhiệm vụ bắt anh †a, mà là người mà người đề ra nhiệm vụ muốn anh ta đi hại.

Nhìn người đàn ông run lẩy bẩy, mặt mũi tràn đầy sợ hãi, Bạch Dương xoay người sang chỗ khác, nói với Phó Kình Hiên: “Tôi không có gì muốn hỏi, tác dụng của người này không quá lớn, nhưng để cho tôi biết đêm hôm đó cụ thể đã xảy ra chuyện gì cũng không đưa đến tác dụng gì trong chuyện tống giam Cố Tử Yên vào tù. Người thực sự phát huy được tác dụng chính là nhân viên tạp vụ kia.”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.