Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1128



Chương 1128

Giai đoạn hiện nay còn tốt, Thiên Thịnh còn có thể vận hành, nhưng nếu thời gian dài không có đối tượng hợp tác mới, Thiên Thịnh sẽ lần nữa đối mặt với nguy cơ rất lớn, bởi vì dựa vào hợp tác với mấy công †y con của Phó Thị, số tiền kiếm được đó, đừng nói không đủ duy trì cho sự vận hành vốn tiếp theo của Thiên Thịnh, ngay cả khoản vay hơn ba nghìn tỷ đó của Phó Thị cũng không trả nổi.

Cho nên tìm kiếm đối tượng hợp tác mới, sự việc không thể chậm trễ.

Ngoài ra, Phó Kình Hiên còn nói, là cổ đông lớn nhất của sss, cũng nên mở rộng tầm nhìn kết giao mối quan hệ rộng hơn, điểm này cô cũng tán thành.

Giới thương nghiệp là một cái vòng tròn lợi ích rất phức tạp, người trong này đều là tổ chức, chiến đấu một mình, cuối cùng sẽ bị đào thải.

Chỉ có kết giao mối quan hệ, mở rộng tâm nhìn mới có thể biết sự thiếu hụt của mình, có được lợi ích lớn hơn, nếu không sẽ bị những người của giới thương nghiệp liên thủ loại trừ.

Nghĩ đến đây, Bạch Dương bỗng hiểu tại sao bà nội muốn đưa tới bộ trang sức như vậy rồi.

Cô hít sâu một hơi, đôi mắt vô thần “nhìn”

người đàn ông đối diện: ‘Sếp Phó, bà nội hy vọng tôi ở trong tiệc mừng thọ của bà, kết giao với những ông trùm đó đúng chứ?”

Thấy cô nhanh như vậy thì đã hiểu rồi, trong mắt Phó Kình Hiên ẩn chứa một chút khen ngợi, khẽ gật đầu: “Không sai, đây chính là mục đích của bà nội, muốn kết giao với những người này, thuận tiện từ 3⁄11 trong tay những người này có được cơ hội hợp tác thì em buộc phải khiến mình nhìn trông có giá trị để hợp tác, nếu lễ phục em mặc và trang sức em đeo quá bình thường, những người đó sẽ biết kết giao và hợp tác với em sẽ không mang lại bất cứ lợi ích gì, cho nên đừng nói đợi em đi tới làm quen, ngay cả cơ hội chào hỏi cũng sẽ không cho em, hiểu rồi chứ?”

Đây chính là sự tàn khốc của hiện thực!

Tuy anh rất muốn đích thân dẫn cô đi làm quen với những người nắm quyền đó, nhưng anh biết, cho dù trong lòng cô dao động, cô cũng sẽ từ chối.

Bởi vì cô không muốn dựa vào anh, cho nên anh chỉ có thể chọn đi đường vòng, nghĩ ra cách này, mượn danh nghĩa của bà nội, tặng cô viên đá lót đường để kết giao mối quan hệ, những điều khác thì do cô tự mình đi giành lấy.

Cũng vừa hay, để cô rèn luyện thêm.

Đương nhiên, anh sẽ luôn chú ý tới cô, nếu cô thất bại, anh sẽ âm thầm giành lấy cơ hội cho cô.

Anh hy vọng cô trở nên tốt hơn, sự nghiệp càng ngày càng lớn.

“Tôi hiểu rồi.” Bạch Dương gật đầu, trong lòng rất cảm động: “Trang sức tôi nhận, giúp tôi cảm ơn bà nội, làm khó bà tuổi đã cao còn thay tôi suy nghĩ nhiều như vậy.”

Nói thật, ở nhà họ Phó 6 năm, chỉ có bà nội đối xử với cô tốt nhất, cái gì cũng nghĩ cho cô.

Mà cô vì trong mắt chỉ có Phó Kình Hiên, không muốn rời xa Phó Kình Hiên, cho nên đã từ chối mấy lần đề nghị bảo cô đến nhà †ổ sống, cách xa đám người Vu Y Cơ của bà nội, tuy nhiên cô đều từ chối, cố chấp ở lại Phó công quán, cũng vì vậy, cô ngay cả cơ hội tận hiếu với bà nội cũng rất ít.

Mà bây giờ, cô không phải là dâu con của nhà họ Phó nữa, bà nội vẫn làm chuyện như vậy cho cô, cô thật sự không biết nên báo đáp bà nội như nào.

“Không cần cảm ơn, nên làm.” Phó Kình Hiên khẽ mỉm cười đáp lại.

“Hửm?”” Bạch Dương nghỉ hoặc nhíu mày: “Tôi nhờ anh giúp tôi nói lời cảm ơn với bà nội, đâu phải nói cảm ơn với anh, anh nói cái gì mà không cảm ơn?”

Môi của Phó Kình Hiên mấp máy, nói không ra lời, trong lòng có hơi chua xót.

Chuyện này vốn không phải là bà nội làm, mà là anh làm, anh đương nhiên có thể nói không cần cảm ơn.

Chỉ là sự thật này, anh lại không thể nói ra, nếu không cô bây giờ chắc chắn sẽ ném trang sức lại cho anh.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.