Tài sản khổng lồ phía trước, giá trị đủ để nhấc lên tinh phong huyết vũ trên giang hồ và triều đường, song đám người đi vào nơi này chỉ kinh ngợp một chút trước thủ bút lớn ở nơi này chứ không như nhiều người bị tiền tài làm mờ mắt.
“ Đế Thiên An, chàng đây là…!” Hàn Thiên Lạc lấp lửng nói, ánh mắt thấy được Đế Thiên An lại dùng tay đem những gạch vàng khối cạy ra.
Đế Thiên An cười nói : “Ta có chút hơi nghèo, cần phải bổ khuyết tinh thần một chút. Lại thêm còn phải chuẩn bị ít sính lễ à, đầu năm nay muốn cưới vợ đúng là tốn rất nhiều tiền”
“ Công Mộ bất trộm, chả trách lại không mang theo mấy người kia, đại lừa gạt chàng còn là đại tặc” Lâm Thủy Dao che miệng cười nói.
“ Phốc xuy” Hàn Thiên Lạc nghe xong cũng cười một cái, quy cũ của Công Mộ phái nàng cũng rõ, người Công Mộ khi đi vào trong mộ tuyệt sẽ không trộm cắp tài sản trong mộ địa, chả trách Đế Thiên An lại không để ba người kia xuống cùng còn không phải là quang minh chính đại lấy đi sau.
“Phanh!!!"
Dưới long trảo cùng Vấn Thiên kiếm sắc bén, theo Đế Thiên An vận khí mạnh mẽ đem từng miếng vuông vức dài ba tấc gạch vàng tháo rơi xuống nền, lộ ra tảng đá vách tường, quả nhiên gạch vàng chỉ có một tầng.
“ Rầm! Rầm! Rầm”
Nhất thời đinh tai thanh âm vang lên không ngừng, Đế Thiên An nhanh nhẹn đem từng khối từng khối gạch vàng lột xuống.
“Chàng định tháo hết nơi này, đem đi ư?” Lâm Thủy Dao nhìn Đế Thiên An không ngừng đem gạch vàng tháo xuống, không có dấu hiệu dừng lại cao giọng mà hỏi, song không nhận được câu trả lời.
Đế Thiên Anbiết bên dưới này là miệng núi lửa. Một khi lấy ra Lệnh Phá Mộ cơ quan liền tự hủy, tài sản ở đây liền bị chôn cùng.
Đã có thực lực là có bản lĩnh, thay vì để nó bị chôn lấp chi bằng thu vào trong túi riêng của mình. Chưa kể là hắn hiện giờ là Bách Việt quân chủ, chèo chống một cái đế quốc tài sản cần rất lớn.
Không có câu trả lời, hai nữ nhìn nhau một cái sau đó cũng tham dự vào công việc lột những tấm gạch vàng gạch bạc này ra. Dù sau cả hai cũng đã xác định Đế Thiên An là nam nhân của mình rồi, hắn nếu muốn bọn họ cũng phụ giúp một hai.
Người thường muốn đem tài bảo to lớn này lấy đi là một chuyện hao công tốn sức, song với Đế Thiên An thì không có bao nhiêu khó khăn. Hắn trong người có nội thiên địa, chỉ chỉ việc đem nó dời vào trong đó cất trữ mà thôi.
Nếu có đó là tốn chút phí sức gở gạch vàng gạch bạc ra mà thôi. Thành ra gần một tiếng đồng hồ, hắn đem toàn bộ tài bảo nơi này dời hết vào trữ vật giới chỉ của mình, làm một việc mà không người nào có nghĩ có thể làm ra được.
“ Đây là!!” Hai nữ chấn kinh lên khi thấy được một cái hắc động hiện ra ngay vị trí của Đế Thiên An, từng viên gạch vàng gạch bạc bị Đế Thiên An ném vào bên trong đó rồi quỷ dị biến mất.
“ Ta có một cái không gian riêng có thể tự do cất và lấy đồ, đợi ra khỏi Hàn Thiết mộ ta đưa hai nàng vào dạo chơi” Đế Thiên An một bên di dời tài sản một bên cười nói.
Hai nữ nghe xong, con mắt kinh ngạc hoang mang cũng bớt đi phần nào, thay vào đó là sự kinh ngạc tò mò lẫn hiếu kỳ. Dù sao thế giới quan của bọn họ còn chưa từng biết được, người nào lại có được thủ đoạn kinh thế hãi tục như nam nhân bên cạnh mình.
“ Đây chính là nội thiên địa đó ư? Đại lừa gạt bên trong là như thế nào?” Lâm Thủy Dao con mắt sáng ngời nhìn hỏi, nàng bây giờ cũng đã rõ nhiều lần trước Đế Thiên An vì sao có thể thần kỳ cách không lấy đồ rồi.
“ Chờ giải quyết xong Hàn Thiết đại mộ, ta mang hai nàng vào trong xem cho biết.” Đế Thiên An cười đáp, tiếp tục đem đại lượng tài bảo dời vào bên trong nội thiên địa.
Nghe đến đây hai nữ mặc dù còn rất nhiều điều muốn hỏi, cũng như tò mò với những thứ có bên trong không gian kia, cả hai cũng đem lòng hiếu kỳ của mình đè ép xuống, đồng thời còn phụ giúp nam nhân của mình đem tài bảo ném vào bên trong.
Chừng mất nửa tiếng toàn bộ đống của cải khổng lồ từ thời Tần để lại cũng bị dọn dẹp sạch sẽ. Tiếp đến Đế Thiên An thông tri ba người Lạc Thời Thu phía trên có thể an tâm xuống, ở bên dưới phối hợp tiếp ứng khi cần.
“ Hàn Thiết mộ được đồn là quốc khố thời Tần, nhưng mà hiện tại xem ra thì không phải thật” nhận được tín hiệu từ bên dưới ba người Lạc Thời Thu theo xuống, đi vào bên trong động nào có cái gì như đồn đại, Lạc Thời Thu không nhịn được mà nói.
Cái gì mà tường vàng nền bạc, trân bảo vô số chứ? Chỉ toàn là một cái hang động trống không cùng một cái lăng mộ mà thôi? Nhưng rất nhanh Lạc Thời Thu mày chau lại phát hiện sự việc có chút khác thường.
“ Không đúng, vách đá nơi này!” Lạc Thiên Văn nhạy bén phát hiện ra được trên vách đá gần mình khác lạ, nhìn một cái tựa như là gạch lát đất lâu năm gở ra để lại vết hằn trên mặt đất vậy.
Lại nhìn về Đế Thiên An ba người, Lạc Thiên Văn cũng không phải người ngu có thể nơi này thật có như truyền thuyết. Song đã bị quỷ thần khó lường Đế Thiên An lấy đi, về phần làm sao dời đi hắn cũng muốn tìm hiểu.
Thậm chí dù biết cũng xem như không thấy, Đế Thiên An đối với Công Mộ bọn họ quá trọng yếu, ngàn năm không thể công phá Hàn Thiết mộ lại đối với y lại không có bao nhiêu uy hiếp. Nếu chỉ vì quy cũ kia mà mất đi một kẻ như thế đây chẳng khác nào là cầm đao cứa cổ mình.
Nay Đế Thiên An đã dời đi thuận lợi, bọn họ cũng không thấy. Cho dù có biết xem như không thấy. Ngầm xem như nơi này đều không có bảo vật gì, hai bên cũng không xé rách tầng quan hệ kia.
“ Khụ khụ!” Đế Thiên An ho khan rồi nói : “ Mộ thiếu nói không sai, mấy cái lời đồn này tuyệt không thể tin. Đến, ta phát hiện ra cơ quan Phá Mộ Lệnh rồi”
Ba sư chất Lạc Thiên Văn nhìn nhau một cái, ăn ý không tiếp sâu vào chủ đề này, theo tay của Đế Thiên An chỉ đến cất bước đi đến phương hướng Đế Thiên An chỉ, ba người dẫm chân mà nhảy lên cái sàn gỗ vuông vứt duy nhất trong nơi này.
“ Có lẽ đây là Hoàng Tràng Đề Thấu, hơn nữa lại là gỗ Hàn Thiết số lượng lớn ghép lại mà thành” bàn tay vuốt lấy sàn gỗ Lâu Mãn Phong phán đoán.
Hoàng Tràng Đề Thấu chính là vật liệu gỗ, toàn bộ đều là dùng gỗ cây Bách Mộc Phương lột vỏ, dùng gỗ màu vàng nhạt mà có tên là Hoàng Tràng.
Hoàng Tràng Đề Thấu hợp lại, chính là gỗ Bách Mộc Phương đóng chung quanh quan tài gianh riêng cho đế vương sử dụng, đắp lên phía trên nắp hầm, giống như một căn phòng, bên ngoài còn có phòng.
Sử dụng "Hoàng Tràng Đề Thấu" làm phương thức mộ táng, từ một phương diện nào đó nói lên thân phận và địa vị của chủ nhân, một phương diện khác cũng là có lợi cho quan tài, tránh bị hư hao.
“Phong nhi nói không sai, đích thật là Hoàng Tràng Đề Thấu” Lạc Thời Văn gật đầu, từ phương thức sắp xếp hắn đã nhận ra được cái loại chôn cất này.
“ Dùng Kỳ Lân Ty các ngươi phá đi” Đế Thiên An cười nói : “ ta tiêu hao Long Nhãn cần phải giữ lực, nói trước bên dưới nơi này là miệng núi lửa, một khi lấy ra được cần phải nhanh chân một chút”
“ Miệng núi lửa” Ba người nghe mà sửng sốt, đại não suy nghĩ liền hiểu ra được vấn đề mà Đế Thiên An ám chỉ.
Trầm mặc trong chốc lát, cả ba gật đầu cũng rõ tính nguy hiểm khi lấy ra Phá Mộ Lệnh, song đã đến nước này bọn họ có thể cam lòng bỏ lại Phá Mộ Lệnh được ư? Không hề.
“ Oanh!!”
Dưới Kỳ Lân Ty mười thành công lực của Lâu Lạc hai người, sàn gỗ bị đánh vở nát thành từng mãnh, để lộ bên dưới một cái rương đồng, tại rương đồng trung tâm là một khối Phá Mộ Lệnh khác.
“Đó là! Phá MộLệnh!” Lạc Thời Thu, Lâu Mãn Phong, Lạc Thời Văn thấy thế lập tức nhảy đến vị trí, ánh mắt vui mừng khi thấy được thánh vật của Mộ phái, thứ mà ngàn năm qua tổ đường Lạc gia nổ lực ngóng trông đoạt về.
“Phốc!!!”
Theo Phá Mộ Lệnh lấy ra cơ quan tự hủy liền khởi động, chốt mở khởi động, dưới đáy suối nước nóng phun ra đến.
Lâu Mãn Phong, Lạc Thời Thu, Lạc Thiên Lạc thấy thế cũng lập tức chạy nhanh thoát ly, lại dùng Long Trượng theo phương thức củ, hai tay nắm hai thanh Long Trượng cấp tốc leo lên vách núi.
Về phần Đế Thiên An trước khi Phá Mộ Lệnh được lấy ra, một cõng một ôm thông qua nội thiên địa mà ngự không lên cao phía trên.
Tại cổ thành bên trong, lúc này nhiệt khí phun trào mà lên, toàn bộ hố băng, thậm chí toàn bộ Hàn Thiết mộ đều muốn phá.
“Sao ta có cảm giácthấy một luồng nhiệt khí đang cử động nhỉ” Mộ Dung Diệp vất vả bám theo truy đuổi, nhưng tiếc thay hắn chậm một bước liền phải đợi hai canh giờ, chờ hắn mang theo người của mình đến được nơi này thì đã muộn.
“Không đúng, e rằng phía dưới là miệng núi lửa, có lẽ ôn nhãn ôn tuyền đã được mở rồi,cái động băng này sấp sập rồi”Hàn Thiên Ngạo là Thủ Hộ Sứ của tầng cuối cùng này, cẩn thận chằm chằm nhìn đến phía dưới, nhiệt khí phun trào, trừ miệng núi lửa không còn những khả năng khác.
Nghe được, Mộ Dung Diệp nhìn hố băng nhiệt khí phun trào, bắt đầu hòa tan, tảng đá rơi xuống, hắn thấy thế có chút cao hứng, cho dù hắn đuổi đến kịp thì thế nào chứ đám người Công Mộ cũng chỉ có chết ở dưới thôi, nói :“ xem ra, người của phái Công Mộ không ra được rồi”
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ