Lâm lão minh chủ làm hòa sự người, để tất cả mọi người đều có lối thoát.
Tích Nguyệt nhắc nhở : “ Công chúa điện hạ, tình thế bây giờ cưỡng đoạt Phá Mộ Lệnh sợ là không được lòng người. Hơn nữa càng bất lợi hơn cho thiếu thành chủ khi hai vị chưởng môn quyết chiến:
“Bản cung trở về sẽ đem chuyện này tấu minh Thánh thượng, Công Mộ phái cùng Thủ Mộ phái trước cứ giằng co trong mộ Hàn Thiết lại phân cao thấp.”
Anh Tuyết cũng rõ ràng nặng nhẹ, nếu để cho Xích Mi Long Xà đạt thành ý nguyện chỉ e Công Thủ hai phái nhấc lên chiến tranh, khi đó Mộ Dung Diệp liền rơi vào hiểm cảnh.
Lạc Thiên Thành trầm giọng hỏi : “ Mộ Dung huynh, ý như thế nào?
Mộ Dung Hiển đáp : “ Lạc chưởng môn nếu công chúa điện hạ đã có khẩu dụ, bản vương không dị nghị nữa”
Đây là tình huống có lợi nhất với hắn, lời của Đế Thiên An nói không phải là không có đạo lý. Lạc Thiên Thành một khi động thủ Mộ Vương Thành liền lâm nguy, con trai hắn mạng cũng khó mà bảo toàn khi trúng độc.
Mà đồng ý làm theo quy cũ, không những nguy cơ được gở xuống mà có thể đem Phá Mộ Lệnh lần nữa thu về đến tay. Không chỉ thế còn thông qua đó mà lấy được kho báu trong mộ. Không có lý do gì mà không đồng ý cả.
“ Đều là do ông đấy!Cứ để cho hai bọn họ đánh nhau, chúng ta ngồi xem không phải là tốt hay sao chứ. Đừng quên vì sao Thủy Dao bị nhốt vào mộ Cốc Tử. Ba năm ủy khuất như vậy, cứ để hai phái Công Thủ giết thành máu chảy thành sông không phải là tốt hơn không?” Đế Thiên An đi đến oán trách nói : “ ta nghi ngờ ông không phải là gia gia ruột của Thủy Dao”
“ Nói bậy! Ta làm sao không phải gia gia ruột của nó” Lâm Cánh Duyên nghe được giận mắng : “ ngươi cái tên này, đúng là e cho thiên hạ không loạn, đúng là ma đầu”
“ Ma đầu, ta từ khi xuất đạo đến giờ chỉ giết Tần Tứ Hải cùng vài tên tôm tép. Có ma đầu nào lại giết ít người như ta không?” Đế Thiên An cười nói : “ ta vì đánh Mộ Dung Diệp bị thương liền bị người treo lệnh truy nã. Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, ma đầu như ta đúng là thất bại, thất bại”
“ Phốc xích” Hàn Thiên Lạc cùng Lâm Thủy Dao thấy Đế Thiên An cất bước đi ra ngoài Vân Hiên Lâu che miệng cười lấy.
Theo Đế Thiên An đi ra Vân Hiên Lâu các lộ nhân mã cũng lần lượt rời đi, chỉ có một nhóm người còn nán lại ở đại lộ dẫn vào Vân Hiên Lâu.
Lạc Thiên Thành từ mái nhà hạ xuống mặt đất, ánh mắt thoáng qua quang mang nhìn về Đế Thiên An, cất lời : “Vị này chính là Đế Thiên An thiếu hiệp đi, Thời Văn đã nói với ta chuyện của ngươi, Lạc mỗ hoan nghênh thiếu hiệp gia nhập Công Mộ phái”
Nhìn thấy Lạc Thiên Thành dạng này, Đế Thiên An cũng không khách khí, đáp : “Lạc chưởng môn hà tấc khách khí, ta gia nhập Công Mộ cũng là vì tư lợi của bản thân. Hai bên đều có lợi mà thôi.”
Từ Lạc Thời Văn để cho Lạc Thiên Thành biết được Đế Thiên An đáng giá mời chào như thế nào. Trí gần như yêu, hơn nữa thực lực vô cùng mạnh mẽ, sự gia nhập của hắn đối với Công Mộ phái chính là chỉ lợi không hại.
Lạc Thiên Thành nhẹ gật đầu, cũng không có tiếp dây dưa, nhìn về phía Lâm lão minh chủ, thi lễ: “Đa tạ Lâm lão minh chủ trượng nghĩa xuất thủ tương trợ để Phá Mộ Lệnh về lại tổ đường”
“Hừ.” Lâm Cánh Duyên không cho hắn mặt mũi, chỉ lo quan tâm cháu gái mình, một hồi quay lại nói : “ Có gì mà tạ ơn, nếu như không phải cháu gái bảo bối của ta bị vây ở bên trong, lão phu thèm lo cái chuyện xấu xa này”
Lạc Thiên Thành trong lòng cũng không ưa, đáp : “ nếu Lâm lão minh chủ đã không cần cảm tạ. Ngoài ra tại hạ còn một việc phải thỉnh giáo”
“ Ngươi muốn hỏi Ly Kiếm Đoạn Chương chứ gì?” Lâm Cánh Duyên biết y muốn hỏi mình điều gì, lại nói : “ lão phu chỉ là tình cờ tìm thấy cũng không lén trộm nghệ, hơn nữa huyền bí của kiếm này cũng chỉ có Lạc gia các ngươi mới hiểu được. Hôm nay cũng đã dạy hết cho Thời Thu.”
“Hừ.” Lâm lão minh chủ lần nữa hừ một tiếng, tuyệt không cho hắn cái này Lạc gia chưởng môn mặt mũi nào nói: “Các hạ là chưởng môn Công Mộ phái, dạy con trai thế nào không chịu nổi một đòn, đúng là đời sau không bằng đời trước”
“ Lâm lão minh chủ xem thường võ công của Lạc gia ta rồi. Vậy tại hạ muốn thử lĩnh giáo thử cao chiêu của Lâm gia” Lạc Thiên Thành không chịu yếu thế nói.
“ Đánh thì đánh, lão phu cũng muốn xem xem..” Lâm Cánh Duyên cất bước đi lên xoăn tay áo, cũng có ý định ra tay.
Nhưng hắn còn chưa tới đã bị Lâm Thủy Dao giữ lại, nói : “ gia gia đã lúc nào rồi mà còn ở đây hơn thua”
Lâm Cánh Duyên bị cháu gái cản, cất lời châm chọc : “ theo lão phu thấy Lạc gia muốn công phá đại mộ Hàn Thiết, lấy được Phá Mộ Lệnh thứ hai quả là muốn chết tìm đến điện Diêm Vương, Dao nhi về với ta, con đừng mãi đi tìm vào chỗ chết nữa”
“ Gia gia con không về” Lâm Thủy Dao không đồng ý quay về nhà mình.
“ Chuyện này không do con” Lâm Cánh Duyên lần này lại không nghe theo cháu gái mình hằng ngày, quyết tuyệt tay bắt lấy eo, dẫm chân như lưu tinh mang đi Lâm Thủy Dao rời đi.
Đế Thiên An cũng không có cản lại, hắn đi đến bên cạnh Hàn Thiên Lạc, đem tay ôm lấy eo dẫm chân ngự vào trời đêm di chuyển, nói : “các vị ba ngày sau gặp lại”
Lạc Thiên Thành nhìn theo một lát, hắn còn tính cùng Đế Thiên An trò chuyện một ít nhưng không nghĩ đến người lại nhanh đi, nghĩ ngợi một chút cất lời : “ Thời Thu, Mãn Phong chúng ta trở về tổ đường”
Lạc Lâu hai người nhận mệnh, nâng người bám theo Lạc Thiên Thành rời đi.
Ngày hôm sau, phủ thái tử.
Cầm trên tay thẻ tre xem qua nội dung báo cáo trên đó, Chích Viêm thái tử nhịn không được mà giận giữ, trực tiếp đem quyển thẻ tre ném mạnh đến phía trước.
Ở phía trước đứng trong đại điện là hai cái thân ảnh, một già một trẻ dung mạo có vài nét tựa nhau, chính là hai cha con Sách Liên Thành.
“ Thái tử điện hạ bớt giận.” Sở Triều Dương nhìn thái tử đè lén lửa giận sắp chuẩn bị bộc phát, chậm rãi nói : “ theo tổ chế của Mộ phái nếu do Công Mộ nhân công phá Cốc Tử mộ, trong vòng ba tháng đi công phá Hàn Thiết mộ dùng tấm Phá Mộ Lệnh thứ nhất lấy ra Phá Mộ Lệnh thứ hai”
Chích Viêm ngẫm nghĩ một lát, nếu theo lời thuộc hạ nói tuy Lệnh Phá Mộ bị mất nhưng không phải là hắn không còn cơ hội để thu về, suy ngẫm rồi hỏi : “ đám Công Mộ nhân công phá Cốc Tử mộ kia có thể công phá Hàn Thiết mộ sao?”
“ Khởi bẩm thái tử điện hạ, trong năm người đó võ công mạnh mẽ nhất chính là Xích Mi Long Xà, người này võ công cao cường lại có trí mưu. Hạ quan cho rằng Công Mộ phái công phá Cốc Tử mộ lấy được Phá Mộ Lệnh, đây là cơ hội ngàn năm khó gặp của bọn họ tất nhiên sẽ không chùn bước mà ngưng tay” Sách Liên Thành tiến lên một bước, cung kính mà nói.
“ Xích Mi Long Xà” Chích Viêm đọc lên cái tên này, đại não lưu ý lấy.
Tại Sách Liên Thành chuyển tin về, thân phận của Xích Mi Long Xà chưa rõ thật giả cũng làm cho hắn kiêng kỵ một chút. Có điều từ thông tin thu thập được thì kẻ này giỏi lừa gạt lắc lư người khác, cho nên hắn cũng nghi ngờ khả năng lớn là y mạo nhận.
“ Tranh đấu Công Thủ trong Mộ phái ta đây không có hứng thú. Nhưng bảo tàng trong mộ Hàn Thiết tuyệt đối không thể để Mộ Dung Hiển lấy được” Chích Viêm chỉ rõ quan điểm của mình.
Hắn hao tâm tốn sức lấy Phá Mộ Lệnh chính là muốn rút ra bảo tàng trong Hàn Thiết mộ, thay phụ hoàng xuất lực chứng tỏ năng lực của mình để cho vị trí địa vị của mình càng thêm vững chắc.
Mấy năm nay Anh Tuyết trở mình, thập nhất đệ Thân Vọng lớn mạnh thế lực ở biên quan cũng làm cho hắn kiêng kỵ không ít. Nếu như bảo tàng không về tay hắn mà rơi vào tay của Mộ Dung Hiển, khi đó càng làm cho y địa vị thêm lớn mạnh.
Mà kẻ này con trai lại cùng với hoàng muội mình có tư tình. Thế lực bọn họ lớn mạnh lên càng khiến hắn không an tâm. Cho nên Chích Viêm sẽ tuyệt không đồng ý để bào tàng rơi vào tay Mộ Dung Hiển được.
Sách Triều Dương tiếp lời : “ thái tử điện hạ yên tâm, bất kể bọn họ ai thắng ai thua, hai hổ đấu đá tất một con bị thương”
Chích Viêm nói :“Nói không sai. Có một câu nghêu sò tranh nhau ngư ông đắc lợi”
“ Thái tử điện hạ cứ việc ở yên trong cung, lão thần tự mình dẫn người đến, một lưới tóm gọn” Sách Triều Dương tự tin mà nói.
Năng lực của Sách Triều Dương thế nào Chích Viêm hiểu rõ, nếu y đích thân xuất mã đợi chờ cho Công Thủ hai phái tranh đấu, tất sẽ thu lấy kết quả mà hắn muốn, nói : “ nếu có Tác chưởng ấn đích thân xuất mã, vậy ta cũng có thể kê cao gối không lo rồi”
Nghe được lời này của thái tử Chích Viêm, hai cha con Sách Triều Dương lập tức quỳ xuống hành lễ, trăm miệng một lời cùng nói : “ chúng thần nguyện làm trâu ngựa cho thái tử điện hạ”
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ