Sở Vân Khê vẫn không rõ một vấn đề, cho dù Kỳ Thánh giúp hắn thay hình đổi dạng và xông mộ nhưng hắn lúc đó trúng độc công của chính tay mình, theo lý không cách nào có thể sống được đến bây giờ.
Tràn đầy khốn hoặc, Sở Vân Khê hỏi : “ có điều lúc đó ngươi đã trúng phải thần công Độc Hóa Thủ của ta. Tại sao còn sống đến bây giờ?”
“ Sở phu nhân nói hay lắm” Mộ Quỷ Tử đi vài bước giải thích : “ Thần công Độc Hóa Thủ biến hóa khôn lường, nhưng thứ lấy mạng không phải là công mà là độc”
“ Hừ” Sở Vân Khê hừ lạnh, Độc Hóa Thủ của Sở thị tại giang hồ ngàn năm nay đứng vững gót chân, giết người đoạt mạng lấy độc làm danh chẳng phải là chuyện bí mật gì, cất lời : “đây cũng chẳng phải bí mật gì, nhưng điều làm ta hiếu kỳ là, không có thuốc giải của Sở Độc gia tộc bọn ta, ngươi làm sao sống đến bây giờ”
Đế Thiên An nghe đến đây liền chọt vào : “ Thật là bị hận thù che mờ mắt, trí thông minh cũng theo đó mà giảm, lẽ nào mẹ vợ đại nhân quên mất còn một người ư? Người này bà mấy năm nay hận không giết à”
Lúc này trong không khí lan tràn một lớp sương khói vô hình, mắt thường khó mà thấy được từ cánh cửa phía sau đại điện chậm rãi khuếch tán đi vào bên trong.
“ Tiêu Vũ Đình!!” Sở Vân Khê không để ý đến Đế Thiên An lại nhân cơ hội đùa giỡn mình, mà thông qua lời của hắn nghĩ ngay đến một người.
Mộ Quỷ Tử trúng độc tuyệt không thể sống qua được, trừ khi có thuốc giải bằng không khó mà thoát khỏi tử vong được. Mà tại 10 năm trước, Tiêu Vũ Đình cũng có trong Cốc Tử mộ, ả ta cũng đến từ Sở tộc thế gia cho nên biết thuốc giải độc cũng không lạ.
“Tiêu Vũ Đình” Sở Vân Khê nghe liền đoán ra là ai, giận mắng lên
Lời này của Sở Vân Khê vừa dứt không lâu, cánh cửa điện phía sau chậm rãi đi ra một cái thân ảnh nữ tử, vừa đi qua cửa liền cất lời :“ Không sai, chính là ta”
Nử tữ tầm trung niên, một đầu tóc trên đã phai sắc thành bạc không ít, ngủ quan nhìn vào cho người biết thời trẻ cũng là một cái mỹ nhân. Cả người trên dưới mặc một bộ màu lam y phục.
“ Mẹ” Hàn Thiên Lạc nhận ra thanh âm quen thuộc, quay đầu liền phát hiện ra nữ tử kia chính là mình tâm niệm suốt 10 năm nay, vui mừng khôn xiết kinh hô rồi chạy vội đến.
Có lẽ vì gặp lại mẫu thân duyên cớ, khiến cho Hàn Thiên Lạc không hề để ý đến không khí mà hình hít vào có vấn đề, chỉ chạy được vài bước đầu óc có phần choáng, thân hình lảo đảo sau đó ngã xuống.
“ Thiên Lạc!!” Lâu Mãn Phong vốn xoay người nhìn theo, phát hiện thấy Hàn Thiên Lạc có dị thường, vừa đề thân di chuyển bảy bước liền dừng lại, tâm lý nhớ lại mình hành động không hợp lý.
Trước hắn đã từng cùng với Đế Thiên An hứa hẹn qua, sau lại cũng biết Đế Thiên An đối với Thiên Lạc có ý. Một chuyến hành trình đến Can Thi điện, hắn cũng đã thấy được Hàn Thiên Lạc cũng không bài xích với người kia, tâm lý trong cũng đã dần tiếp nhận.
Và gần nhất sau khi Đế Thiên An thể hiện ra tài trí ưu việt, trong đôi mắt của Hàn Thiên Lạc hắn cũng đã thấy được sự ngưỡng mộ trong đó. Mà hắn đây, thân phận của mình còn chưa nói rõ cho người kia, càng không biết Thiên Lạc với mình có tình cảm hay không?
Mang theo tâm lý ngỗn ngang, thành ra Lâu Mãn Phong cũng mất cảnh giác, để rồi khi hắn phát hiện ra khác thường trong cơ thể thì đã muộn. Cả cơ thể cũng nhanh chóng ngã theo sau Hàn Thiên Lạc.
“ Đang!!”
Quỷ Sứ không sai biệc gì với những người trước mắt mình, nhưng hắn nhờ có Quỷ Sứ Chi Nhận mà dùng mủi đao chống giữ thân hình của mình.
“ Đế Thiên An, ta khó chịu” Lâm Thủy Dao ở gần Đế Thiên An, cả người thoát lực ngả vào người hắn, vô thức mà cất lời nói.
“ An tâm bảo bối, há miệng uống nó, rất nhanh sẽ qua” Đế Thiên An nhỏ giọng, từ trong không gian của mình vội lấy ra một ít máu tươi, vội đem đến miệng của Lâm Thủy Dao không cho nàng phản ứng mà uống.
Máu này không phải là máu thường, là máu của Minh Xà tại Thập Lý Âm Dương nơi, máu của nó chính là thánh dược chữa độc.
Tại nguyên tác trong Lâu Mãn Phong trúng phải Sở Độc Sương Mù chính Hàn Thiên Lạc thôi công hoán huyết cho Lâu Mãn Phong đem Độc Hóa Huyết của mình đổi thành bại huyết, trên người nhiễm độc không ít cũng chính nhờ máu Minh Xà mà giải độc.
Về phần Đế Thiên An làm sao có được máu Minh Xà chuyện này thì càng dễ nói. Hắn tại Thập Lý Âm Dương Giới hồi phục được thực lực, khi mở ra nội thiên địa trực tiếp đem đầu Minh Xà kia dời vào bên trong.
“ Thật tanh nồng” Lâm Thủy Dao bất mãn oán một câu nhỏ, nàng là người thông minh cho nên biết Đế Thiên An tuyệt không làm chuyện dư thừa không có lý đo, cho nên khi thấy hắn lấy máu đem đến phối hợp uống lấy.
Rất nhanh đôi mắt Lâm Thủy Dao sáng lên ngay, nàng phát hiện ra được trạng thái khác thường trong cơ thể đã không còn. Muốn mở miệng muốn hỏi, hiếu kỳ nhưng lại thấy hắn ra dấu im lặng, thầm nghĩ : “ cái tên hư hỏng này, lại có chủ ý xấu gì đây?”
Vì toàn bộ lực chủ ý đều đã rơi vào Tiêu Vũ Đình, cho nên Đế Thiên An và Lâm Thủy Dao tiểu động tác không ai phát hiện ra. Một phần đám người kia vừa rơi xuống đất còn chưa lấy lại thân bằng, đợi bọn họ bình ổn lại thân thể lại bị Sở phu nhân lời chú ý.
“ Sở độc sương mù, vận công tất tử!”
Từ nhỏ đã lớn lên tại Sở thị gia tộc, Sở Vân Khê lập tức nhận ra loại độc trong cơ thể mình, bản thân biết rõ nó lợi hại cũng nguy hiểm, tiếp tục nhắc nhở : “ tất cả không được cử động lung tung, tuyệt đối không được vận công”
Tiêu Vũ Đình nhìn thấy biểu hiện của từng người, ánh mắt rơi vào kẻ thù không đội trời chung của mình, ánh mắt thoáng qua tàn nhẫn, vui mừng nói : “ cảnh tượng này . Ta đã mơ đến hơn 20 năm qua rồi”
Giống như Sở Vân Khê hận Tiêu Vũ Đình, đồng dạng Tiêu Vũ Đình thù hận Sở Vân Khê nào kém cạnh. Mối thù của nàng đã kết tận đến 22 năm trời, mỗi ngày đều hận không giết đi người kia.
“ Mẹ.. sao mẹ…” Hàn Thiên Lạc có chút không hiểu
Tiêu Vũ Đình chậm đi đến phía con gái mình, cúi người một tay vươn ra sờ má, chậm rãi cất lời : “ Thiên Lạc, đứa con ngoan của ta. Chúng ta sẽ không cần phải sợ hãi nữa”
Hàn Thiên Lạc liền nói :“ Mẹ, con khó khan lắm mới gặp mẹ. Chúng ta đi đi, cao chạy xa bay. Rời khỏi nơi ma quái này”
“ Đi!” Tiêu Vũ Đình nghe xong tựa như con mèo dẫm đuôi, đem tay hất cánh tay của con gái mình ra, thân ảnh đứng dậy một tay chỉ về kẻ thù, sặc mùi thù hân nói : “ con nhìn bà già độc ác Sở phu nhân đó đi. Bây giờ cũng chỉ có thể nằm đó chờ chết”
Không sai! Cho dù Sở Vân Khê võ công hơn xa Tiêu Vũ Đình đi nữa, nhưng một khi bất cẩn trúng phải kỳ độc của Sở gia, liền không cách nào vận công, hơn nữa thân thể trong cũng bị hạn chế không ít. Không khác nào là cá nằm lên thớt để cho Tiêu Vũ Đình chém giết cả.
“ Tiện nhân!” Sở Vân Khê trong đầu mắng chửi Tiêu Vũ Đình không biết bao nhiêu câu, nhưng vô pháp xoay chuyển tình thế, chỉ có thể đem song thủ siết một cái, dùng ánh mắt oán độc để nhìn hai mẹ con phía trước.
Tiêu Vũ Đình nhìn ánh mắt thù hận kia, trong lòng không khỏi vui vẻ, cất bước đi đến con gái mình, từ trong ống tay áo lấy ra một vật chừng hai gang tay, một đầu cho con gái mình giữ, một đầu rút.
Nhìn võ đoản đao được rút ra xong, Tiêu Vũ Đình dặn dò : “ nghe lời mẹ, bây giờ con giết ả ta”
Nghe xong lời nói của mẹ mình, Hàn Thiên Lạc đáp : “ mẹ, con đã luyện thành thần công Độc Hóa Thủ rồi. Bà ấy không còn làm khó dễ chúng ta nữa. Sở phu nhân tuy làm người nham hiểm. Nhưng oan oan tương báo đến khi nào”
Từ khi bị Sở phu nhân bắt về sống mười năm trong mộ Cốc Tử, chịu không ít sự dày vò lẫn khinh nhục. Thậm chí bà ta từng có lúc muốn lấy mạng mình. Song Hàn Thiên Lạc đối với Sở phu nhân cũng không có nhiều sát tâm muốn lấy mạng, mà ngược lại muốn kết thúc cái ân oán này đi.
“ Ngươi im đi” Tiêu Vũ Đình lửa giận bốc lên, lại một lần nữa đứng lên quát mắng Hàn Thiên Lạc, đem tay chỉ về kẻ thù phía trước tỏ rõ lập trường lẫn truyền đạt mệnh lệnh của mình : “ thù của bà ấy và mẹ, không đội trời chung, Hôm nay con nhất định phải tự tay giết bà ấy.”
“Con nhất định phải giết bà ấy.” Nói xong lời này cũng bất kể Hàn Thiên Lạc muốn hay không, trực tiếp một tay nắm lấy cổ tay, một đường mang theo Hàn Thiên Lạc đến vị trí của Sở phu nhân phía trước.
“ Con ngoan, mau giết bà ta, giết bà ta” Tiêu Vũ Đình thần sắc giận giữ, một bên ra lệnh cho con gái mình cầm đao thay mình giết người.
Lại thấy đứa con gái không chịu nghe theo, liền dùng tay kia lôi kéo, đem đoản đao từng bước ép sát đến gần. Nhìn lấy khoảng cách càng gần, đôi mắt của Tiêu Vũ Đình hiện rõ ra sự vui mừng không che lấp.
“ Tranh!!”
Chính ngay lúc Sở Vân Khê đã chấp nhận chịu chết, đã không thể xoay chuyển chỉ có thể phong bế ánh mắt chờ đợi tử vong. Tràn đầy không cam khi không thể tự tay giết kẻ thù không đội trời chung của mình. Một tiếng xé gió truyền từ phía sau của mẹ con Tiêu Vũ Đình lọt vào tai của những người ở đây.
Đó là một cái đầu rồng, Hàn Long Tỏa theo Đế Thiên An điều động bắn nhanh đến phía sau hai mẹ con Tiêu Vũ Định, đốt xích dài ra trực tiếp cuốn vào eo của Hàn Thiên Lạc, sau đó mạnh mẽ lôi kéo về sau.
Tâm nguyện chỉ còn trong gang tấc, lại quá tự tin vào sương độc khiến cho Tiêu Vũ Đình không ngờ đến. Cả cơ thể nương theo lực kéo của Hàn Long Tỏa mà không cách nào một dao xuyên hầu của Sở Vân Khê, thân thể bị kéo trượt về sau mười mấy bước.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ