Vị Đạo Trưởng Này Quá Cục Súc

Chương 2: Sự thành



Chương 2: Sự thành

Không biết qua bao lâu, hầm mỏ của Dương Hàn sớm đã thay đổi hoàn toàn hình dáng.

Bốn phía vách hầm đều bị đào sâu vào mấy thước, đừng nói là v·ết m·áu, ngay cả cọng lông cũng không tìm thấy.

Trương Tam giờ phút này nếu có sống lại, cũng không nhịn được hét thảm:

“Huynh đệ, ta Trương Tam có tài đức gì để ngươi mẹ nó cẩn thận như vậy, đem hầm mỏ đều đào sâu ba thước!!!”

Dương Hàn phủi phủi tay, duy nhất khuyết điểm chính là nơi này có mùi máu cùng bụi bặm, nếu để ý kỹ, hẳn sẽ nhận ra.

Đáng tiếc không thể đem không khí nơi này toàn bộ dung luyện.

Dương Hàn trong lòng cảm thấy có chút tiếc nuối.

Bất quá chỉ là chút mùi máu mơ hồ này qua vài ngày liền sẽ theo không khí mà tan biến cũng không đủ chứng cứ để định tội Dương Hàn hắn g·iết Trương Tam.

「 Tính danh: Dương Hàn 」

「 Tu vi: Phàm phu 12/100 」

「 Công pháp: Không 」

「 Hành trang: Thượng phẩm Tinh thiết khoáng ( 1 ) Hạ phẩm Tinh thiết khoảng mảnh vỡ ( 11 ) 」

「 Điểm kinh nghiệm: 0 」

Xem xét lại thu hoạch lần này, Dương Hàn hài lòng phủi phủi tay, vác lên cuốc chim, tâm tình vui thích đi ra ngoài.

Bên ngoài mặt trời lên cao, không khí nóng bức.

Bên trong hầm mỏ thì không khí bụi bặm, nóng nảy bức bối dị thường.

Thế nhưng trong căn nhà dành cho quản sự quản lý khu hầm mỏ thì bầu không khí hoàn toàn khác hẳn.

Chu Dực tâm tình thư giãn thích ý, thân hình mập mạp nằm ngửa trên ghế trúc nhai nhóp nhép.



Bên cạnh y, một thiếu nữ có chút nhan sắc, thân hình đẫy đà, ánh mắt ân cần, tay cầm lấy nho được ướp lạnh trong đĩa, từng quả một lột sạch vỏ rồi đút vào miệng Chu Dực.

Bộ đồ của nàng mặc có chút lỏng lẻo, che lấp không nổi mấy thứ đồ sộ bên trong.

“Tiểu Thúy, ngươi yên tâm, chuyện của gia đệ, ta đang tìm cách, sẽ không cô phụ nàng kỳ vọng.”

Chu Dực trong miệng ngâm nga vui thích, ngữ khí nhẹ nhàng nói ra.

Tiểu Thúy nghe vậy thì nét mặt rõ ràng mừng rỡ vô cùng, thái độ càng thêm ân cần, thậm chí còn cố gắng cúi thấp xuống một chút, để lộ một mảnh trắng như tuyết lấp ló trong ngực chen chúc nhau như muốn bung ra ngoài.

Chu Dực nuốt nước miếng một cái, đũng quần khô nóng, dường như có quái vật muốn thức giấc.

Y sắp áp chế không nổi con quái vật này, nếu để nó thoát ra ngoài thì vùi hoa dập liễu một phen là khó tránh khỏi.

Ngay lúc này, bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân càng ngày càng gần.

“Thịch…Thịch…”

Tiếng gõ cửa vang lên.

“Chu quản sự, Dương Hàn có việc cầu kiến.”

Trước cửa phòng.

Dương Hàn sắc mặt bình tĩnh, đưa tay sờ sờ ngực, nơi đó nằm yên một khối Thượng phẩm Tinh thiết khoáng.

“Vào đi.”

Dương Hàn nghe lời này, chậm rãi đẩy ra cửa gỗ, đi vào bên trong.

Đây là một gian phòng không tính quá rộng, nhưng vật dụng đều đầy đủ, thậm chí phía sau còn có giường lớn cùng chăn mền.

Loại đồ vật này xuất hiện trong nhà nghỉ mới đúng, làm sao nơi này cũng có?

Mặc kệ.



Dương Hàn cũng không có nhìn nhiều, liền chú ý tới Chu Dực ngồi trên ghế cùng Tiểu Thúy đang đứng cách đó không xa.

Nhấc chân đi đến bên bàn làm việc nơi Chu Dực đang ngồi, liền nhìn thấy trên đỉnh đầu y trôi nổi tin tức.

「 Chu Dực 」

Sắc mặt tiểu Thúy hơi ửng hồng, Dương Hàn cũng không chú ý tới nàng quá nhiều.

“Tiểu Thúy, công việc sắp xếp cứ như thế triển khai. Ngươi ra ngoài trước đi.” Chu Dực ho khan, đuổi nàng ra ngoài, sau đó nhìn về Dương Hàn nhíu mài.

“Dương Hàn, ngươi không đi làm việc, chạy đến đây làm cái gì?”

Chu Dực ngữ khí tuy hờ hững, nhưng bên trong ẩn giấu một tia bực tức.

Nói đùa, chuyện tốt bị phá, dù là ai đều cảm giác khó chịu.

“Quản sự, ta may mắn tìm được một khối Tinh thiết khoáng phẩm chất cao, mong ngài giúp kiểm tra qua một chút.” Dương Hàn vừa nói, vừa lấy ra từ trong ngực khối Thượng phẩm Tinh thiết khoáng.

Bảo vật này phẩm chất cao cấp, vừa lộ ra ánh sáng liền lấp lóe không ngừng, đường vân bên trong như muốn chuyển động thực chất, nhìn qua liền biết đây là biểu hiện của Thượng phẩm khoáng vật.

Bất quá trình tự là vẫn phải làm. Bởi vậy Dương Hàn cũng không có nói ra phẩm chất mà là uyển chuyển nhờ Chu Dực đánh giá kiểm tra.

Chu Dực vốn ôm một bụng hỏa khí, nhưng nghe Dương Hàn nói xong, lại thấy hắn móc từ trong ngực ra một khối khoáng thạch lấp lóe, liền đem lời nói nuốt trở lại, toàn bộ sự chú ý đều bị khối khoáng thạch này thu hút.

Không mất bao lâu, Chu Dực sắc mặt mừng rỡ, yêu thích không buông tay ra khối Thượng phẩm Tinh thiết khoáng, nở nụ cười đứng dậy nhiệt tình nói:

“Ha hả, đúng là Thượng phẩm Tinh thiết khoáng. Dương sư đệ, đến đến, làm ngụm trà cho mát giọng đã.”

Nói xong, cực kỳ thân thiết kéo tay Dương Hàn sang bàn trà gần đó. Ngay cả xưng hô cũng không chút dấu vết mà thay đổi.

Bản thân Chu Dực thì đi đến bên cửa sổ, cũng không biết lấy từ đâu ra một lá phù lục bằng hai ngón tay, lẩm bẩm vài tiếng rồi phất tay.

Phù lục không lửa mà tự b·ốc c·háy, hóa thành một luồng khí mờ mờ bay thẳng ra ngoài.

Xong đâu đó, y mới hài lòng xoay người tiến đến bàn trà.



Nhìn thấy Dương Hàn đang chủ động châm trà, Chu Dực cũng không nói gì, mà ngồi xuống đối diện, trong lòng càng xem càng thuận mắt, cười nói:

“Sư đệ, khối khoáng thạch này quả thật là Thượng phẩm Tinh thiết khoáng. Khối lượng cũng vượt tiêu chuẩn. Lần này sư đệ đã lập đại công, ta đã thông báo cho bên trên, lát nữa sẽ có người xuống làm thủ tục ghi nhận. Ta nơi này trước chúc mừng Dương sư đệ, thẳng tiến lên trên.”

“Đa tạ Chu sư huynh cát ngôn.” Dương Hàn trong lòng phấn khởi, cũng thuận thế mà trả lời.

Nghe Chu Dực nói như vầy, xem chừng việc Dương Hàn hắn trở thành Tạp dịch đệ tử tám chín phần mười đã thành.

“Được rồi, sư đệ chờ một chút, sư huynh sẽ đem ngươi thu hoạch tổng kết một lần, đợi lát nữa không cần phí thêm thời gian.” Chu Dực cười cười, đứng dậy đi một bên đem sổ sách kết toán.

“Sư đệ, ngươi tổng cộng đào được Hai mươi hai khối Hạ phẩm Tinh thiết khoáng. Cộng với khối này Thượng phẩm Tinh thiết khoáng, chất lượng khá tốt, ngoài định mức tính cho ngươi một trăm mười khối. Tổng cộng sư đệ đạt một trăm ba mươi hai khối….”

“Theo quy định, đệ tử tấn thăng Tạp dịch sẽ khấu trừ thành tích Một trăm khối. Còn thừa ba mươi hai khối này, môn phái sẽ dựa vào đó tính thành điểm cống hiến cho sư đệ.” Chu Dực mỉm cười hòa ái, chậm rãi đem toàn bộ tính toán nói ra.

“Ầy, Chu sư huynh, sư đệ may mắn thu hoạch được cơ hội này đã là chuyện may mắn. Phần thừa còn lại sư đệ tạm thời chưa biết sử dụng, còn mong sư huynh thay mặt sư đệ bảo quản, đem nó sử dụng ở nơi cần thiết nhất, nho nhỏ tâm ý còn mong sư huynh đừng từ chối.”

Chu Dực nghe Dương Hàn nói vậy, có chút ngạc nhiên đánh giá lại hắn lần nữa.

Trầm ngâm giây lát, Chu Dực thở ra một hơi, đi đến bên cạnh Dương Hàn ngồi xuống, nói nhỏ.

“Dương sư đệ, dù sao ngươi cũng sắp thành chân chính đệ tử trong môn, sư huynh ta cũng không ngại nói thẳng. Hiện tại sư huynh trong tay quả thật có chút gấp, nhóm này thành tích sư đệ đã có lòng ta cũng sẽ không từ chối. Tuy nhiên, tình huống Tạp dịch khu bên kia cũng không phải dễ dàng. Sư đệ sau khi vào Tạp dịch khu cần chú ý nhất chính là…”

Chu Dực nhỏ giọng nói chuyện, dặn dò Dương Hàn một số vấn đề.

Bản thân Chu Dực ở trong Tạp dịch khu nhiều năm, lại có thể từ đó điều đến quặng mỏ này làm cái quản sự, có chất béo, có ăn có uống, thiết nghĩ quan hệ nhân mạch của y cũng không phải tầm thường.

Lời nói của y đều là kinh nghiệm đúc kết, cẩn thận nghe, không có thiệt thòi.

Dương Hàn một bên nghe, một bên trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, những gì Chu Dực tiết lộ cũng giúp cho Dương Hàn tránh đi rất nhiều đường vòng quanh co.

Nói tóm lại, tiền này tiêu xứng đáng.

Trà đạo tới lui hai lượt, hai người đã cười cười nói nói, xưng huynh gọi đệ hòa khí vô cùng.

Lúc này, phía bên ngoài đột nhiên có một đạo độn quang từ xa bay đến.

Độn quang thu liễm, một thanh niên hơn ba mươi tuổi, dáng dấp cao gầy, thân mặc bạch y, ngũ quan cân đối bình thản bước ra.

“Chu sư đệ, lần này ngươi là lập công. Vừa lúc Điền sư thúc đang cần một khối Tinh Thiết thượng phẩm chất lượng cao, lão nhân gia nghe tin liền gọi ta đi ngay đến nơi này..."

Người chưa đi vào, đã nghe tiếng nói đến trước.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.