Thất mạch lục đại sư tỷ, bây giờ tính cả lão Tam âm hồn bất tán, Lâm Phong đã gặp bốn người, còn lại hai người còn chưa thấy qua.
Nhưng đã có một tiếp xúc với Lục sư tỷ, lúc trước Nhị sư tỷ còn lấy đan dược của mình đi đổi đan dược với nàng, kia là mua bán chỉ lời không lỗ.
Nhị sư tỷ Liễu Tiếu Tiếu thường nói, phù sa không chảy ruộng người ngoài, nên trận bàn, pháp bảo, đan dược… nơi này, vô cùng có khả năng là người nhà sản xuất.
Lâm Phong có chút hiếu kỳ nói:
- Tứ sư tỷ, ngươi nói Ngũ sư tỷ là dạng người gì đây?
Lâm Nhược Vũ suy nghĩ một chút nói:
- Người đáng thương, dù sao nàng còn thảm hơn ta, năm đó đánh cược một lần, nợ nhị tỷ tiền một trăm năm.
Lâm Phong sững sờ, tiền một trăm năm là phương pháp tính toán gì, thật kỳ lạ.
Lâm Nhược Vũ tiếp tục nói:
- Năm đó nàng mặt dày mày dạn muốn luyện pháp bảo cực phẩm của Hợp Thể kỳ, loại vật liệu kia ngươi cũng biết, chí ít phải năm trăm linh thạch cửu phẩm trở lên, nếu thành công, nàng không cần lo chi phí mấy chục năm, nhưng đáng tiếc, nàng thất bại!
- Cho nên tính cả tiền đã trả, nàng đại khái còn phải luyện pháp bảo hơn tám mươi năm, tổng cộng hơn một vạn kiện mới có thể trả hết nợ.
... Nói như thế nào đây, cái này tựa hồ là một cố sự đầy nước mắt nha! Thọ nguyên của Kim Đan kỳ tầm ba trăm năm, Ngũ sư tỷ đã thua một phần ba nhân sinh.
Chẳng lẽ người ngày đêm không ngừng rèn sắt kia chính là Ngũ sư tỷ?
Sai lầm, sai lầm, việc này phải sống để bụng chết mang theo, nếu để nàng biết mình thường xuyên nguyền rủa nàng, không biết có thể dẫn ra một nhân vật phiền toái giống như lão Tam không.
Bảo bối ở trong Liễu Hương Trai rực rỡ muôn màu, Nguyệt nhi Dạ nhi sớm đã bị hấp dẫn, hai tiểu gia hỏa vóc dáng quá thấp, vì vậy phải không ngừng nhảy tưng tưng để xem.
Mắt ngó trái ngó phải, nói ra hai người bọn họ trừ pháp bảo hộ thân mà Nhị sư tỷ cho, thì chưa thấy qua pháp bảo khác, tự nhiên sẽ cảm thấy hiếm lạ.
Lâm Phong cảm thấy để các nàng xem một chút cũng tốt, về sau cũng nên tìm cơ hội, dẫn các nàng đi bảo khố của Nhị sư tỷ một chuyến, tăng trưởng kiến thức, vì tấn cấp Trúc Cơ kỳ làm chuẩn bị.
Miễn cho đến lúc đó hai tiểu la lỵ ngưng luyện ra bản mệnh pháp bảo là mứt quả, ghế đẩu… thì xong đời.
Quản sự chi nhánh này là một trung niên khôn khéo, chòm râu dê, thấy bộ dáng của hai tiểu la lỵ, không khỏi sốt ruột nói:
- Ôi uy, hai tiểu tổ tông của ta, các ngươi cẩn thận một chút!
Lâm Phong còn tưởng hắn sợ hai tiểu la lỵ làm hỏng đồ đạc, trong lòng có chút không vui, tiểu gia có tiền, làm hư ta mua là được.
Nhưng quản sự lại nói:
- Nếu hai ngươi té ngã, tiểu nhân có mấy cái mạng cũng không thường nổi nha!
Này thì để cho người ta kinh ngạc rồi, hắn nhìn hai tiểu la lỵ, lại ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong và Lâm Nhược Vũ, cười làm lành nói:
- Nhị lão bản cũng tới sao, nếu cần đồ vật gì, trực tiếp sai người nói với ta một tiếng, tiểu nhân lập tức đưa đến phủ, cần gì phải tự mình đến đây!
Lâm Phong sửng sốt nói:
- Ta là lão bản?
Quản sự gật đầu nói:
- Lâm gia là nhị lão bản của Thiên Phong Đường, ở trong sản nghiệp Liễu gia chúng ta không người không biết, thức ăn ở trong Thiên Phong Đường, mỗi ngày tiểu nhân không ăn sẽ cảm thấy khó chịu, nếu không phải nhị công chúa có ưu đãi cho thủ hạ, chỉ sợ tiểu nhân đã phá sản!
Hắn nói có chút thành phần lấy lòng, nhưng đồ vật của Thiên Phong Đường xác thực rất quý, đơn thuần lợi nhuận đã đạt đến 300% trở lên.
Lâm Nhược Vũ ở bên cạnh dò xét một kiện pháp bảo, cười nói:
- Trình độ của Ngũ muội lại có tiến bộ, nếu có thể đánh ra pháp bảo Vạn Tượng kỳ cực phẩm, có lẽ có thể sớm ngày trả hết nợ.
Sau đó nàng nhìn thấy thần sắc nghi hoặc của Lâm Phong, giải thích nói:
- Thủ đoạn của nhị tỷ rất xuất sắc, mấy nhân vật trọng yếu giống như chúng ta, nàng đều sai người vẽ chân dung, để cho thủ hạ dán ở đầu giường, mỗi ngày nhìn ba lần để nhớ kỹ, bây giờ ngươi tùy tiện đi cửa hàng nào, cũng có thể thu hoạch được tin tức tình báo, còn có thể rút ra bộ phận tiền tài chi tiêu.
Lâm Phong kinh ngạc không thôi, Nhị sư tỷ quá giỏi rồi, nếu lúc trước Hắc Thạch Thành có cửa hàng, tiểu gia sẽ không bị hành hạ thảm như vậy.
Nếu thật có một ngày Nhị sư tỷ mở cửa hàng ở khắp ngũ đại châu, nhóm người mình sẽ được ích lợi vô tận, coi như trên người không mang theo một viên linh thạch, cũng không lo chết đói, hơn nữa còn có thể thông qua mạng lưới tin tức của nàng, thu nạp các loại tình báo.
Nhị sư tỷ thực không đơn giản, đúng là Tần quốc nhị công chúa của tiên môn nhất lưu, Liễu Hương Trai nhằm vào thị trường cao cấp, tiếp xúc đều là tu sĩ tu vi cao thâm, Thiên Phong Đường thì đánh vào thị trường cấp thấp, loại địa phương này nhiều người nhiều miệng, thu thập tin tức càng thêm dễ dàng.
Nếu nàng lợi dụng tài nguyên trong tay mình mở tòa soạn báo mà nói, Lâm Phong sẽ lập tức viết cho nàng chữ phục.
Mấy ngày sau, hết thảy an bài thỏa đáng, Cừu Vũ bị Nhị sư tỷ Liễu Tiếu Tiếu lưu ở Bình Đẳng Đảo phụ trách công việc quản lý Thiên Phong Đường, mọi người thì lợi dụng truyền tống trận của Bình Đẳng Đảo trở về Tần quốc.
Huyền Cơ Môn Không Hư Tử trưởng lão dẫn đầu sứ đoàn Huyền Cơ Môn, khi lấy được tin tức của Liễu Tiếu Tiếu truyền về, thì phản hồi Huyền Cơ Môn trước một bước.
Liễu Triêu Nguyên chờ đợi ở lối ra truyền tống trận, cái gia hỏa này để cho người ta không biết nói thế nào nha.
Liễu Thiên Bảo cũng ở trong hàng ngũ nghênh đón, mắt nhỏ quay tròn, ngó trái ngó phải, vừa thấy Nguyệt Nhi và Dạ nhi theo Lâm Phong trở về, không khỏi vui mừng muốn chạy lên.