Điểm mấu chốt để chế tạo bánh xe nước chính là hệ hống bánh răng cùng phần lõi xoay bên trong, ngoài ra dễ tận dụng tối đa công dụng của bảnh xe nước chỉnh là vận chuyển nước từ vùng thấp lên vùng cao, nhưng muốn làm được này phải phát hiện ra một loại vật liệu như tre hay một loại thực vật nào có có ống tròn bên trong để có thể dẫn nước. Chính vì điều này mà Minh Vũ muốn một lần nữa đi khám phá vùng đất này để tìm ra những vật dụng, nguyên liệu tài nguyên phục vụ cho bộ lạc. Đang lúc suy ngẫm cơ sở phát triển thì bên ngoài mọi người đang huân hoang chào đón nhóm thợ săn trở về, không biết hôm nay là được thần linh chiếu có hay sao mà đám người bắt trọn một ổ heo rừng cực lớn, bầy đàn này lên đến 60 con, hơn nữa đây là đầu mùa thu số này không hề có bất kỳ một con non nào cả, hết tám phần là heo trường thành, số còn lại cũng loại choai choai, nặng ít nhất 340 kg, con lớn nhất lên đến 300 kg, thân hình cực kỳ khủng bố to đồ sộ. Bấy heo bị diệt sát hoàn toàn, không có bất kỳ con nào sống sót, nhóm thợ sản phải huy động rất nhiều người mới mang được chiến lợi phẩm này về. " Klu! Làm tốt lắm!" Minh Vũ, bước ra vỗ vai Klu thể hiện sự coi trong của mình. * Vũ Thịt! ta muốn ăn thức ăn mới! ta ngán cháo!" Melly bộ dáng có chút mệt mỏi bước ra. * Melly! Ngươi bị bệnh?" Minh Vũ nhìn thấy bộ dáng kia liền hỏi. " Không! Hôm nay ta rất tốt! chỉ là không thích thức ăn hằng ngày, muốn ăn thứ gì đó khác lạ!" Melly lắc đầu nói. Quả thật cũng lâu lắm rồi Minh Vũ vẫn chưa nghiên cứu ra một loại thức ăn nào mới cả, chỉ đơn giản là những cách thức chế biến củ mà thôi. Hơn nữa thời gian trước hắn ủ mấy hủ mắm thời gian đến nay cũng trôi qua chỉ ít cũng 56 tháng đặc biệt là trong thời gian nắng gắt như thế, như vậy đến cuối mùa thu là có thể tinh lọc ra nước mắm được rồi. Trước thức ăn chỉ đơn giản chính là nướng lên ăn, thức ăn cực kỳ đơn điệu khôn khan, nhưng Minh Vũ đã tạo ra nổi, làm được các món luộc, nấu được các loại thức ăn có dạng súp, có thể hẩm xương, sau đó lại tìm ra dầu ăn, là từ dầu oliu sau đó là dùng mỡ động vật, có thể làm ra các món chiên, xào, khẩu vị đại tăng.
Ngoài ra muối ăn cũng được sử dụng rộng rãi cùng với các hương liệu khác như ớt, quế, xã và gần đây nhất chính là đường. Hầu như các loại hương liệu cần thiếc cho nấu thức ăn tốt đều có, nhưng quan trong là cách thức chế biến cùng nguyên liệu nấu ăn sẽ ảnh hưởng đến hương vị và mùi vị thức ăn. Thức ăn nhiều dầu mỡ tuy ban đầu ăn rất ngon, nhưng sau đó sẽ tạo một cảm giác ngấy dầu mô dẫn đến hiện tượng chán thức ăn, nói trắng ra là ăn sướng quen mồm giờ nó đã nhâm, muốn tìm thứ gì đó mới lạ hơn. 60 con heo lớn chính là một ngày thu hoạch bội thu, bộ lạc với dân số trên 1300 dân, 60 con heo này tiêu thụ cũng phải dùng đến 23 ngày, đó chỉ tính riêng lượng thịt mà thôi, còn chưa tính đến xuông, máu huyết cùng nội tạng. Từ trước đến giờ sau khi săn giết được thủ rừng trở về, máu sẽ được thu thập một lần nữa sau đó pha với nước cộng thêm một ít muối với tỷ lệ 1 - 1 sau đo cùng nấu cháo cung với nội tạng đã làm sạch, làm một món cháo lòng nói tiếng. Thế nhưng bộ số bộ phận vẫn không có động đến vì như ruột già, đoạn ruột cuối cùng chứa phân đã thành hình, Minh Vũ cũng không thích phần này cho lắm nên không có sử dụng đưa vào nấu nướng. Thế nhưng hôm nay sân được nhiều heo đến thế, nếu bỏ đi sẽ đại lượng hoan phí, như thế không tốt sẽ hình thành một thói quen không tốt cho bộ lạc. " Tốt! hôm nay ta sẽ là một loại thức ăn mới, nhưng tạm thời bây giờ ăn không có được, phải đợi khi mùa đông mới có thể ăn được!" Minh Vũ vuốt ve mái tóc Melly nói ra. Khi nghe đến Minh Vũ sẽ làm thức ăn mới, mọi người vui mừng cười ra mặt, thế nhưng khi nghe đến câu mùa đông mới ăn được thì tràn trẻ thất vọng, nhưng dù sao cũng tốt có còn hơn không. Thứ mà Minh Vũ muốn làm chính là một chuỗi các thức ăn được làm từ thịt heo. Vẫn như cũ, sau khi lấy hết máu huyết còn sót lại trên thân thể heo thì sẽ được xử lý nấu cháo, ngoài ra các bộ phận như ruột giả, ruột non, bao từ cũng được lấy ra sơ chết làm các công cụ khác, vì dư bao từ dùng để chế tạo bình nước uống cho các chiến binh bộ lạc, còn ruột già và ruột non được Minh Vũ trực tiếp chỉ đạo xử lý rửa sạch.
Ruột non chính là nón ăn khoái khẩu của rất nhiều người, không những thơm, ngon, béo mà còn đôi khi có một chút vị đắng ăn cực kỳ thích. Nhưng hôm nay lại không được mang đi nấu cháo, như thế đó là một tiếc nuối lớn. Ruột non sơ chế khả là để chỉ cần nặng các chất cận bên trong ruột sau đó rửa sạch bằng nước thường một lần, sau đó cho thêm ít muối rữa sạch lại lần cuối là xong. Thế nhưng phần ruột già lại khó khăn hơn rất nhiều, bên trong chứa đầy phân, khiến cho máy tên rửa trực tiếp nôn mửa ói mặt xanh mặt vàng. Cùng may phân bên trong được xã trực tiếp xuống dòng suối, sau đó lại được nước cuốn đi, thế nên mới đỡ đi phần nào. Thứ mà Minh Vũ muốn làm thì ra là có hai loại, thứ nhất chính là dồi trường, loại thứ hai chỉnh là lạc xưởng, hai loại thức ăn cực kỳ quen thuộc, đặc biệt là lạc xường có thể lưu trử thật lâu nếu biết bảo quản đúng cách. Lạc xưởng là dùng để mùa đông, còn dồi trường chính là thức ăn tối ngày hôm nay. Cách thứ làm lạc xường rất là đơn giản, chỉ cần rửa sạch, sau đó lột ra những phần mỡ thừa, sau đó bằm nhuyễn thịt nạt, mỡ, sau đó cho thêm một ít muối, ớt, đường tăng thêm hương vị, Sau đó mới cho những nguyên liệu kia vào lại trong ruột, buộc chặt hai đầu, sau đó dùng những đoạn dây nhỏ buộc với khoảng cách chứng một ngón tay rồi cho vào nước sôi luộc. Cuối cùng là vớt ra đem phơi nắng. Cách thức đơn giản dễ làm, thế nhưng phải yêu cầu có sự tỷ mỹ và công phu mới có thể làm ra được loại thức ăn này. Lạc xưởng sau khi đem phơi khô có thể trực tiếp đem ra chiên, hay luộc lên ăn, nhưng khẩu vị không có ngon, chỉ ít phải đi phơi nắng hong gió ba tháng hương vị mới thật chuẩn nhất. Món thứ hai chính là dồi trường, đây chính là một món đặc sản ăn kèm với cháo lòng, ăn cháo lòng mà không có dấu cháo quẩy cũng như dồi trường thì coi như không có ản cháo lòng. Cách thức làm dồi trường cũng có mấy phần tương tự như lạc xường, thế nhưng hay vì toàn bộ là mỡ và thịt bảm thì dồi trường lại có thêm huyết đông.
Cho đều hỗn hợp bao gồm huyết đông thịt mỡ, thịt nạt băm nhuyễn, ớt, xã, sao đó cho vào ruột, trình tự tương tự với lạc xưởng, sau khi luộc xong thì đem đi chiên, hương vị phải nói là tuyệt hảo, tuyệt nhất trần đời. Nếu như lúc này có một chén nước mắm mặn cho thêm một ít ớt tươi cắt lát mông chấm cùng với lòng lòng non, là mia, gan, dồi trường, đó chính là mỹ vị nhân sinh, hào vận cuộc đời. Còn đối với thịt theo Minh Vũ cũng đã có an bài khác, không trực tiếp dùng làm thức ăn, mà lại làm thứ để tích trữ cho mùa đông sắp tới làm lương thực. Đương nhiên sẽ không làm loại thịt heo gác bếp. Thịt gách bếp là một loại bảo quản thức ăn bằng sức hơi nóng của khỏi và lữa, cách này dùng rất tốt, có thể trong thời gian ngắn hong khô thức ăn, nhưng thời gian bảo quản cũng không được lâu, cho dù có bảo quân thật tốt, tránh ẩm mốc thì chỉ bảo quản được 89 tháng mà thôi. Mà cải Minh Vũ muốn làm chính là thịt muối, một trong những đặc sản của người Vân Nam, hay người Tây Ban Nha. Loại thịt này không thể dùng được ngay, mà thời gian phải đợi ít nhất là 6 - 8 tháng, khi đó dùng mới thật sự ngon, hơn nữa với cách bảo quân này thịt càng để lâu ăn cảng ngon, cho dù 5 năm hay 10 năm chất lượng ngày càng trở nên tuyệt hảo mà thôi. Thịt lợn sau khi được làm sạch cạo sạch lông cùng cách chất bẩn sẽ được chia làm 5 phần riêng biệt, đầu cùng tử chỉ, trong đó phai phần đùi sau sẽ được chọn làm thịt muối. Thịt làm sạch sau đó được treo ngược trong phòng mát, để chảy hết số máu huyết còn sót lại bên trong đồng thời cũng là một động thái cho thịt nghỉ một đêm. Trong thời gian này bộ lạc tổ chức một bữa tiệc ăn mừng cực lớn với món dỗi cùng cháo trứ danh của bộ lạc, muối ớt chanh không phù hợp làm nước chấm, nhưng thà có còn hơn không. chỉ ít phải đến cuối thu Minh Vũ mới có nước mắm để sử dụng.